Chuyện cái thai chỉ là tình huống cấp bách mà Vũ nghĩ ra để đối phó với bố Hạ mà thôi... Trăm phương ngàn kế mục đích là trì hoãn đám cưới của Hạ và Huấn. Dù đó là lời nói dối song Hạ vẫn ko dám nói ra cho bố mẹ biết sau khi hôn ước được hủy bỏ. Cô dự định khoan hãy nói ra vì nếu giờ khai ra sự thật bố cô sẽ nổi điên lên với cô mất, hơn nữa ông sẽ giận lây sang Vũ thì hỏng hết chuyện. Bởi vậy, hôm sau Hạ ngoan ngoãn theo mẹ đến bệnh viện để thăm khám. Kế hoạch tiếp theo được Hạ định sẵn trong đầu, nếu như lúc khám mà bác sỹ nói cô không có thai thì cô sẽ đổ lỗi tại que thử thai. Cô sẽ nói rằng do lần đầu nên cô chưa có kinh nghiệm hoặc cũng có thể là que thử có vấn đề nên cho kết quả không chính xác. Yên tâm với câu trả lời để đối phó với mẹ sau thăm khám. Hạ yên tâm ngồi ngoài chờ đợi đến lượt mình vào bên trong. Mẹ cô thì dặn dò con gái các kiểu, đề phòng vào trong bác sỹ hỏi còn biết mà trả lời. Rõ là... cô có còn là con nít nữa đâu... khi bác sỹ gọi đến tên Hạ, cô nằm lên giường bệnh, bác sỹ di chuyển thiết bị y tế trên bụng vùng quanh rốn và gần khu vực nhạy cảm, nghe ngóng một hồi rồi hỏi cô: Ngày kinh nguyệt gần đây nhất là ngày nào?? Hạ vô tư trả lời vì đinh ninh rằng mình chưa có thai. Dạ ngày kinh gần đây nhất hình như là 2/7 bác sỹ ạ. Âm hay dương? Dạ. Dương lịch ạ. Ừm. Bác sỹ lại tiếp tục khám, trên màn hình máy tính hiện lên màu đen đen Hạ nhìn mà chẳng hiểu gì cả. Nhưng mà... ngày kinh nguyệt của cô sao lại xa thế?? Bây giờ đã giữa tháng 8 rồi, đúng ra là hơn một tháng Hạ chưa có kinh nguyệt trở lại. Lúc này cô nơm nớp lo sợ, mấy lần gần gũi với Vũ cô vô tư nên chẳng lần nào dùng biện pháp tránh thai gì hết. Vì cô nghĩ làm sao mà dễ có bầu như thế được? Nhưng lúc này nghe bác sỹ nói vậy Hạ mới thầm tính toán lại ngày bị kinh, có lẽ nào... Nói dối mà lại thành sự thật không nhỉ??? Có tim thai rồi nhé em gái, thai 6 tuần 5 ngày rồi. Mang kết quả này quay trở lại phòng khám ban đầu để bác sỹ tư vấn thêm nha. Hạ giật mình, cô có thai thật sao?? Như không tin vào tai mình, cô cầm tờ giấy kết quả siêu âm thai màu đen trắng đọc đi đọc lại, một túi ối trong tử cung, thai tương đương 6 tuần 5 ngày... 6 tuần 5 ngày... Hạ lẩm bẩm trong miệng tính toán. Vậy là gần 2 tháng rồi sao, tính từ ngày... đó, sau nhiều lần quan hệ ko dùng biện pháp tránh thai cuối cùng cô có thai thật. Lúc trước là do vô tư nghĩ thỉnh thoảng mới gần nhau nên ko dễ dính bầu... cô ngây thơ quá! Hạ vừa đi vừa chú ý tờ kết quả khám thai, đi gần đến chỗ mẹ cô vẫn ko ngẩng đầu lên nhìn. Mẹ Hạ thấy con gái khám xong đi ra vội vàng lấy tờ giấy từ tay con gái rồi đọc thành lời: 6 tuần 5 ngày... con ơi, có tim thai rồi đây này.. Bác sỹ bảo sao con?? Bác sỹ hẹn mang kết quả về phòng khám ban đầu để tư vấn mẹ ạ. Không ngờ kế sách nói dối để đối phó nếu như ko có thai lại ko cần dùng đến. Hạ vui mừng, ko ngờ lời nói dối của Vũ lại linh nghiệm thế, lẽ nào anh đoán đc cô có thai hay sao? Lạ nhỉ, hơn 1 tháng rồi mà cô cũng vô tâm quá, ko biết là giờ mình đã mang thai. Có lẽ thời gian qua bố mẹ cô cấm đoán yêu đương qua lại với Vũ, đau đầu chuyện cưới xin với Huấn nên Hạ ko chú ý đến ngày con gái của mình. Vào phòng khám ban đầu bác sỹ kê đơn cho Hạ về bổ sung thêm sắt và canxi, xong xuôi Hạ theo mẹ về nhà. Cô thầm vui trong lòng, giờ bố mẹ cũng đã biết chuyện rồi, ngay chiều nay cô sẽ báo tin cho Vũ biết để anh mừng, có lẽ bây giờ anh đang lo lắng lắm. Bố mẹ Hạ giờ cũng ko cấm đoán Vũ nữa, chỉ có điều những lời nói có phần xúc phạm đến anh trước đây khiến ông có phần hơi ngượng ngùng. Bởi con gái ông bây giờ có bầu với anh rồi, nếu nói ra thì người xấu phải là Hạ, đàn bà con gái danh tiết rất quan trọng. Bởi vậy, bố cô nhún mình, vui vẻ chấp nhận cho Vũ qua lại để tránh xảy ra chuyện ko vui, vì Hạ đã mang tiếng hủy hôn ước một lần rồi. Giờ Vũ mà bỏ bom không nhận con thì con gái ông ai dám lấy nữa?? Buổi chiều Vũ vừa tan làm đón cu Mạnh về nhà thì gặp Hạ đã đứng chờ sẵn ở cổng. Anh vội vàng mở cửa rồi cho cu Mạnh sang hàng xóm chơi, anh kéo tay Hạ vào trong hỏi chuyện: Anh nghe nói gia đình em hủy hôn ước với nhà kia rồi đúng không? Bố em cứng rắn thế mà cũng chịu xuống nước à? Hạ cười khúc khích. Anh nói cứ như đùa ý, không lẽ bố em lại bắt người ta đổ vỏ cho con gái mình à? Vũ cười toét miệng: Thế bác trai cũng tin lời anh nói là thật à? Sao chả tin? Mà ko tin cũng phải tin thôi, vì lời anh nói ko phải là nói dối đâu. Em nói gì cơ.. mình có con rồi sao em? Vũ vui mừng. Anh chạy ngay đến bên và ghé đầu vào bụng Hạ, anh nghe ngóng xem con ở trong bụng thế nào. Anh này... con còn bé lắm, chưa cảm nhận dc gì đâu. Ngay em đây còn ko biết mình có thai nữa là... Hôm qua anh bí quá nên mới nói thế, chỉ sợ về nhà bố mẹ chửi mắng em thôi, anh lo mãi. Thế về nhà bố mẹ nói sao? Thì hủy hôn ước chứ sao anh? Em có con với anh rồi bố em còn miễn cưỡng đc nữa à... chỉ là gia đình nhà Huấn tức giận lắm. Tốn công người ta chuẩn bị... rồi lại cưới hụt í. Hihi đúng là con của bố, biết giải vây cho bố ghê. Mà này, anh nói đùa hay thật đấy, cứ như anh biết em có thai xong rồi nói vậy... Anh thề,, anh ko biết em có thai, anh chỉ nghĩ ra để đối phó với bố em thôi. Mà con được mấy tháng rồi em? 6 tuần 5 ngày anh ạ! Hôm nay mẹ vừa đưa em đi khám xong, bác sỹ bảo có tim thai rồi, con phát triển tốt lắm. Bố em hẹn anh lúc nào qua nhà để ông nói chuyện đấy! Bố em còn giận anh ko? Có chứ. Hận là ko thể gả em cho anh ngay bây giờ ý!! Hihi thật sao. Vì anh làm con gái ông to bụng rồi, ông ấy lại chẳng hận thì sao? Vậy tối anh qua luôn nhé. Hay anh đưa cả bố anh qua nhà luôn đc không. Cũng đc. Dù sao thì mình cũng có con rồi, cũng nên nói cho bố mẹ anh biết... kẻo để lâu bụng em to mới cưới thì ngại chết. Ngại gì? Có gì mà ngại? Họ bảo cô dâu dâm đãng, dám cho chú rể ba chấm trc hôn nhân ấy. <img alt="" src="https://static.xx.fbcdn.net/images/emoji.php/v9/t4c/1/16/1f642.png" data-pagespeed-url-hash=3052156120 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/>:)) Thì đúng rồi còn gì nưaz.. Anh đáng ghét. E ko nói chuyện với anh nữa.. Anh xin lỗi.. hihi.. thế giờ sang đây bố mẹ em ko cấm nữa à. Anh hỏi thừa. Giờ e ngủ lại hai ông bà cũng ko nói gì luôn í.. À, anh lựa lời nói chuyện với cu Mạnh nhé, kẻo nó quen có anh rồi, sau mà thêm em nữa cậu bé tủi thân thì thương lắm. Ừ. Anh hiểu rồi, lát anh sẽ nói chuyện với thằng bé. ... Buổi tối hôm ấy, Hạ đang chuẩn bị giáo án để hôm sau lên trường thì dưới nhà có tiếng chuông cổng. Chắc là có khách, Vũ hẹn tối nay sẽ qua nhưng ko biết anh có giữ lời hứa không. Ngồi thêm một lát thấy bên dưới nhà ồn ào, Hạ bước rón rén ra cầu thang nhìn trộm xuống, khách đến nhà không ai khác chính là Vũ và bố anh. Vô thức Hạ nhoẻn miệng cười, cuối cùng hôn sự này đã được đôi bên đồng ý. Nghĩ lại cô thấy mìn cũng liều ghê, bất chấp tất cả, ko màng danh tiếng để hủy hôn... Hy vọng tương lai sau này sẽ tốt đẹp!!! Bố Hạ đón tiếp niềm nở, khác hẳn thái độ trước đây mà Vũ từng thấy. Ở Vũ, anh cũng là công chức nhà nước, nghề nghiệp ổn định, vẻ ngoài điển trai... chỉ là so với Huấn thì anh hơi hạn hẹp về kinh tế, và dính phốt bùa yêu mà thôi.... Bố Vũ thưa chuyện: Anh chị à! Các cụ vẫn bảo &quot;Trai khôn dựng vợ, Gái lớn gả chồng&quot;. Thằng Vũ nhà tôi đến tuổi lấy vợ, cái Hạ cũng đến tuổi gả chồng. Tôi nghe cháu nói là hai đứa chúng nó thương nhau, muốn đi đến hôn nhân. Phận làm cha mẹ chúng tôi cũng muốn lo liệu cho con cái. Hôm nay tôi đến đây xin phép anh chị cho các cháu được qua lại tìm hiểu nhau... cái Hạ vừa xinh xắn lại giỏi giang, mẹ Thằng Vũ ở nhà vẫn khen con bé mãi... Cảm ơn anh..cháu nhà tôi còn trẻ người non dạ lắm, hy vọng sau này hai đứa nó mà có nên duyên vợ chồng mong được anh chị bên ấy dìu dắt thêm ạ.. Bố Hạ khiêm tốn đáp lại lời bố Vũ. ... Hai ông bố nói chuyện qua lại rất khách sáo, Vũ ngồi yên lặng lắng nghe, tuy có hơi nhàm chán nhưng mà... để lấy được vợ thì có nhàm chán gấp 10 anh cũng chịu được. Bố Hạ đồng ý đã là chuyện tốt đẹp lắm rồi. Mẹ Hạ ngồi nghe, thỉnh thoảng vâng dạ, đáp lại lời thông gia, thấy Vũ ngồi không bà hiểu ý bèn nháy mắt bảo Vũ lên lầu trên nói chuyện với Hạ. Chưa biết thì thôi đi, đằng này Hạ đang có thai rồi, xấu xa gì cũng làm ra rồi, nên bà ko cấm đoán nữa, cho phép Vũ lên trên ấy mà tâm sự. Vũ đi lên bắt gặp Hạ đang nghe lén, cô tủm tỉm cười rồi lôi anh vào phòng riêng. Nhà em đẹp nhỉ! Vũ dành lời khen. Nhưng em thích ở căn nhà bên phố Tây hơn, ở một mình thoải mái biết bao, tự nhiên bị bố mẹ lôi về đây! Ở với bố mẹ thì có gì không tốt? Thế sao anh không ở? Anh ở một mình làm chi? Anh con trai nó khác. Giống nhau cả thôi anh ạ... Hihi anh đùa thôi, nhưng mà mình sắp về chung một nhà rồi, em chịu khó ở đây ít bữa rồi anh đón em về. Lúc ấy xem có khó chịu hơn ở với bố mẹ không nhé! Đành thế thôi. Nhà kia của em bị bố bán đi rồi, tất cả là tại tên Huấn béo, huhu... Nhưng ở đây cũng tốt mà em, giờ em đang có bầu, cần có người chăm sóc, nhất là người có kinh nghiệm như mẹ.. ăn uống nghỉ ngơi phải đúng giờ. Anh nói như ông già í, em mới có bầu chưa đến mức nằm liệt giường đâu, em vẫn có thể làm đc mọi việc mà. Nhưng ở một mình buồn lắm, em không sợ à?? Cũng có anh ạ. Trước đây em ko sợ, nhưng từ lúc quen anh í, em sợ ở một mình, buồn lắm! Anh sớm đón em về đi nha. Hôm nay anh đưa bố qua nói chuyện với bố mẹ em rồi, chắc sẽ nhanh thôi... vì cô dâu của anh có bầu rồi!!! Hạ dựa vào vai anh cười vui vẻ, cả hai tỉ tê tâm sự, dành cho nhau những cử chỉ thân mật, yêu thương vô cùng. Dưới nhà, hai người bố vẫn say mê trò chuyện, đầu tiên là xin phép cho hai cháu qua lại tìm hiểu, nhưng cũng nhân tiện mà bàn bạc về chuyện cưới xin, bởi hai gia đình đều biết cô dâu có thai rồi. Bởi vậy, ngày ăn hỏi và ngày cưới cũng định sẵn luôn, thống nhất mọi nghi lễ và thủ tục hai bên... Xong xuôi rồi bố con Vũ xin phép ra về, trong đêm tối, Vũ mỉm cười mong đợi đến ngày được làm chú rể biết bao...