Cinderella thời hiện đại
Chương 37
Hắn im lặng luôn, một là vì nó đã quay mặt ra ngoài cửa kính tiếp tục nhìn về phía xa xôi nào đó không có ý định trả lời hắn, hai là Hân ra vẻ đàn chị khiến hắn không thể không làm theo……nhưng có lẽ Hân cũng không muốn hắn làm phiền nó lúc này thì đúng hơn……
…………………
Dừng lại trước cổng căn biệt thự màu trắng, nó và Hân bước xuống……hắn cũng định xuống theo nhưng nó bảo:
“khỏi cần xuống!!!! mai nhớ đi xe đạp đấy!!!!!!”
“à ừ!!!!!!!”
“thôi lượn đi ông!!!!!!”_ Hân xua tay xùy xùy như xua đuổi: “bọn tôi vào nhà đây!!!!!!”
Nói rồi Hân kéo nó vào thẳng trong căn biệt thự đó……dáng đi trầm lắng của nó khiến hắn nhìn theo mà cảm thấy lo lắng……sau khi bóng nó và Hân khuất sau cánh cửa, hắn mới cho xe chạy đi……
Hắn vừa đi được một lúc thì nó và Hân ngay lập tức bước lên xe và đi thẳng tới bệnh viện……quả thật, khi nhìn thấy cánh tay bó bột của nó mà Hân phát sốt lên, có bị gãy xương đâu mà phải bó????? ……tuy nó không muốn đến bệnh viện, nhưng vì Hân cứ lôi nó đi nên cũng đành chịu……
Tới bệnh viện trung tâm của Trần Gia, tay nó được kiểm tra một cách kĩ càng, lớp bột “xi măng” cũng được tháo ra……cảm giác thoải mái trở lại với cánh tay của nó……có điều, tay nó vẫn phải cổ định lại, quấn một lớp băng trắng và không được hoạt động mạnh……
Bước ra khỏi bệnh viện, nó cảm thấy thật sung sướng, cái nó ghét nhất chính là mùi thuốc sát trùng ở trong đó……cái mùi đó khiến nó nhớ lại lúc bố nó nằm trong bệnh viện……thật sự rất đáng ghét……
…………………
Lúc này đây, nó đang vùi mình trên chiếc giường quen thuộc của Hân……cha mẹ của Hân ra nước ngoài làm ăn nên chỉ còn lại có mình cô nàng ở trong ngôi biệt thự to oành này……bảo sao Hân không cô đơn cho được……nhất là khi nó, bạn thân của Hân không chơi với cô suốt 3 năm liền…
Hân ngồi xuống giường vỗ lưng nó dậy nhẹ nhàng nói: “uống cốc nước dâu cho đỡ căng thẳng!!!!!!”
Nó miễn cưỡng ngồi dậy, đỡ lấy ly nước dâu mà Hân làm và uống một cách từ tốn……Hân cũng leo lên giường với một cốc sinh tố màu xanh……
Ngồi ôm lấy con gấu bông màu nâu, Hân vừa uống ly sinh tố vừa nhìn nó hỏi:
“mày tính là gì tiếp theo đây??????”
“tao cũng không biết nữa!!!!!”_ nó lắc đầu thờ dài nói: “giờ đầu tao cứ rối tung cả lên!!!!!!”
“mày định tha cho con nhỏ đó thật sao??????”_ Hân nhìn nó hỏi…giọng của cô có cái gì đó không cam tâm……
“một khi chưa biết lý do, tao sẽ không tùy tiện đả thương ai!!!!!!”_ nó đặt cốc nước Dâu lên bàn, ngồi dựa vào một chiếc gối to đùng và nói tiếp: “nhất là người đó!!!!!!”
“mày ngốc thế!!!!! cô ta đả thương Nhung, còn đổ oan cho mày khiến mày suýt chút nữa phơi xác ở trên đường!!!!! thế mà còn bênh vực sao???????”_ Hân tức giận mắng nó……
“mày hiểu tao mà!!!! tao cần biết lý do!!!!!”_ nó thờ dài hai tay vòng ôm lấy hai đầu gối: “lý do cho toàn bộ vở kịch mà tao không nhận ra!!!!!!”
“tao không hiểu nổi mày!!!!!!”_ Hân lắc đầu nói: “giờ suy nghĩ của mày khó hiểu đến nỗi tao không tưởng tượng ra được!!!!!!!”
“ba năm cũng dài thật nhỉ??????”_ nó cười nhìn Hân nói……
“ừ!!!! Nhất là khi mày không thèm nói chuyện với tao!!!!!”_ Hân gật đầu nói một cách trầm tư: “làm tao cảm thấy lạc lõng!!!!!!!”
“xin lỗi!!!!!!”_ nó ngả đầu vào vai Hân nói: “chẳng qua tao không muốn mày biết tao sống thế nào thôi!!!!!! Tao sợ khi biết mày lại chẳng thèm làm bạn với tao nữa!!!!!!”
“con ngốc này!!!!!!”_ Hân gõ nhẹ vào đầu của nó trách yêu: “mày nghĩ tao là người thế nào hả?????”
Nó bật cười……và Hân cũng cười theo……rồi hai người ngồi tâm sự với nhau rất nhiều truyện……trong thời gian 3 năm, quả thực cả hai phải trải qua rất nhiều điều khó khăn, mỗi người có một cuộc sống riêng, một nỗi buồn và những sự lo lắng riêng……Hân kể cho nó nghe về Tuấn cũng là Hmer của Hell, việc cô quen Tuấn trong hoàn cảnh nào, và thích Tuấn ra sao……và nó cười rất nhiều, quả đúng là bạn thân có khác, nó có thể tự nhiên thể hiện bản thân một cách thoải mái……rồi đến lượt nó kể về mình, nó không giấu diếm Hân bất cứ điều gì, có thể nói rằng, với Hân, nó mới là chính nó……nó kể cho Hân về cuộc sống của nó, về những gì nó làm, về mục đích của nó và tất cả những gì nó biết về bố nó, mẹ nó, những người bạn của gia đình nó, cả ba mẹ con bà Thuyên……nó đã không ngần ngại mà kể hết cho Hân nghe, nó huy vọng khi nói cho Hân thì cô sẽ có cái nhìn khách quan bên ngoài mà nhận xét cho nó……liệu rằng con đường nó đang đi có đúng hay không????? Liệu rằng nó có phải đã sai lầm khi lôi kéo quá nhiều người vào câu truyện của nó?????? Và hơn thế nữa, nó thú nhận với Hân rằng nó thích hắn……có điều, nó mong Hân không tiết lộ truyện đó, ít nhất là cho tới khi nó đủ cam đảm nhìn nhận chính bản thân mình……
“hôm nay mày không lên nhà hàng à?????”_ Hân ôm gối nhìn nó hỏi: “không sợ ông thầy hách xì quách kia lườm nguýt à??????”
“sao mày nói xấu thầy của tao thế?????”_ nó nhăn mặt nói……
“ai biểu ổng lúc nào cũng lườm tao!!!!!”_ Hân nhăn nhó nói: “chỉ là tao không có khiếu pha rượu thôi mà!!!!! pha hỏng có mấy lần mà ổng bắt tao uống hết chỗ rượu hỏng!!!!!”
“hahahaha!!!!!”_ nó bò ra giường cười lăn lóc……
Đúng là nghĩ lại ngày trước, khi nó và Hân cùng học pha rượu với thầy, nó thì không sao, nhưng Hân thì lúc nào cũng pha hỏng……có lẽ là vì cô không có khiếu về rượu chăng?????? Đã vậy, thầy còn bắt Hân uống hết tất cả những ly rượu mà cô pha hỏng……thật là pó tay……nhưng hồi đó quả thật rất vui……nếu như không phải vì nhỏ Trân, chắc ngày tháng đó vẫn còn kéo dài…
“hôm nay mày ở đây với tao đi!!!!!”_ Hân lên giọng rủ rê……
“chẳng phải tao đã hẹn với Prince mai tới đón còn gì!!!!!!”_ nó ôm lấy cái gối nói: “với lại tao muốn về xem mẹ con bà Thuyên thế nào!!!!!”
“mày tính làm thật hả?????”_ Hân nghiêng đầu nhìn nó hỏi: “Prince thích mày thật lòng đấy!!!!!! đừng làm gì quá đáng nhé!!!!!!!!”
“tao muốn xác định thật rõ ràng mọi chuyện!!!!!”_ nó thở dài trầm ngâm: “còn Prince, tuy nói rằng không quan tâm, nhưng tao vẫn thấy có một cái gì đó kì lạ ở anh ta!!!!!!! Tao thấy hoài nghi về tình cảm của anh ta dành cho tao!!!!!”
“hoài nghi?????”_ Hân gật gù cũng nói theo: “chính tao cũng thấy lạ!!!!! gặp mày mới lần đầu tiên đã yêu mày như thế!!!!! theo lời kể, thì Prince đã biết mày hóa trang ngay từ đầu!!!!!!”
“tao không nói tới cái đó!!!!!!!”_ nó bật dậy ngồi khoanh chân lắc đầu trầm tư nói: “sáng nay tao đã đề cập đến chuyện này!!!!!! Thực sự tao rất tò mò không hiểu ai là người đã thay đổi được anh ta!!!!!!! Đôi mắt lạnh lẽo vô hồn ngày đầu tao gặp trở nên trong và sáng hơn rất nhiều!!!!!! không phải ai cũng nhận ra sự thay đổi đó, nhưng quả thật, từ một ánh mắt bất cần vô cảm bỗng chốc trở nên trong sáng và yêu đời, nó thực sự là một điều kì diệu!!!!!!”
“mày……”_ Hân tròn mắt lên nhìn nó……
“tao điên rồi nhỉ!!!!!!”_ nó gãi đầu cười trừ nói: “có lẽ bị nhiễm cái tính quái gở của anh ta đấy!!!!!!”
Hân chẳng nói chẳng rằng, đứng phắt dậy, đi về phía tủ quần áo……lôi ra hai chiếc váy đẹp lộng lẫy, một chiếc màu hồng và một chiếc màu đen tuyền lấp lánh……Hân ném cho nó và nói:
“đi tắm!!!!! hôm nay không làm ăn gì hết!!!!! đi chơi với tao!!!!!!”
“cái gì đây?????”_ nó giơ hai bộ váy lên hỏi Hân bằng cái giọng vô cùng ngờ nghệch……
“mắt mày để sau ngáy à????”_ Hân vừa lấy khăn tắm vừa nói: “váy chứ cái gì!!!!!!!”
“đưa tao làm gì?????”_ nó vẫn ngây ngô hỏi……
“mặc!!!!!”_ Hân khó chịu với mấy cái câu hỏi vô cùng ngố của nó……cô lại kéo tay nó lôi xềnh xệch vào phòng tắm: “đi tắm!!!!!”
“nhưng……sao phải mặc?????”
……………………………
Ngâm mình trong bồn tắm rộng màu xanh lá cây, bọt xà phòng phủ kín trên mặt nước……mùi tinh dầu thơm của hoa Thạch Thảo khiến nó cảm thấy thật thoải mái và dễ chịu……
“thật ra tao được chị Ngọc mời dự bữa tiệc party tối nay của chị ấy”_ Hân vừa thổi bong bóng vừa nói với nó: “đáng lẽ là đi cùng với anh Tuấn, nhưng anh ấy bảo phải giúp Prince việc gì đó nên không đi cùng được, hẹn gặp nhau ở party!!!!!”
“đừng nói là……”
“mày vẫn rất thông minh!!!!!!”_ Hân nhe răng cười nói: “tao định mang mày tới đó đấy!!!!!!”
“mày chết đi!!!!!”_ nó tóe nước vào mặt Hân mắng: “tao không đi đâu!!!”
“nói thật nhé!!!!!”_ Hân nhìn nó nói với giọng ái ngại: “tao thấy hình như chị Ngọc biết gì đó rồi ấy!!!!!!”
“biết cái gì??????”
“tao không chắc lắm!!!!!”_ Hân lắc đầu nói: “chỉ là cảm thấy chị ấy biết truyện gì đó!!!!! Và hình như một lòng muốn mày làm em dâu chị ấy!!!!!”
“mày giỡn với tao hả?????”_ nó nghe thế quát ầm lên……hóa ra từ nãy tới giờ bị con bạn nó dắt mũi……
“hahahaha!!!! Mày vẫn ngờ nghệch lắm!!!!!!”_ Hân cười lớn đồng thời lấy tay tung nước về phía nó……
Hai đứa đánh nhau trong nhà tắm và cãi nhau chí chóe……đúng là giặc mà……
Tắm xong, Hân và nó lại chui lên giường ngủ một mạch tới tối……hai chiếc váy dễ thương đang được treo trình ình ngay trước mặt sẵn sàng cho một buổi party của giới quý tộc……
……………………
Tại một nơi nào đó, trong khoảng thời gian nó vẫn đang say giấc……có một người con gái đang nhốt mình trong căn phòng của chính cô……một mình âm thầm với chiếc laptop, cô tìm ra một truyện mà không ai có thể ngờ được……
Đôi môi khẽ mím lại bật ra một câu nói:
“tôi sẽ không tha cho các người!!!!!!!”
Và trên màn hình chiếc laptop đó, hình ảnh của nó vẫn hiện hữu thật rõ nét……người con gái đó là ai????? Và nó có liên quan gì tới cô ta??????
…………………………………
Khi mở mắt thì trời đã tối sầm……nó ngồi dậy vươn vai một cái rồi mở sáng chiếc đèn đặt cạnh giường……chỉ mới 6h mà trời đã tối hẳn rồi, đúng là mùa đông, ngày ngắn đêm dài……nó quay sang bên cạnh và khẽ lay người Hân gọi:
“Hân!!!! Dậy đi!!!! 6h rồi!!!!!”
“ưm!!!!!”_ Hân trở mình dụi mắt nói ngái ngủ: “ngủ ngon quá!!!!!! Lần đầu tiên ngủ trưa mà dài thế này!!!!!!”
“tỉnh ngủ đi!!!!!”_ nó kéo Hân ngồi dậy và xuống giường mở điện lên……
“chắc tối tao chẳng ngủ được mất!!!!!!”_ Hân vươn vai và quay người tập vài động tác giãn cơ……
“tao đói!!!!!”_ nó lại ngồi phịch xuống giường nhìn Hân với đôi mắt đáng thương: “trưa nay ăn ít quá!!!!!!”
“đi chuẩn bị nào!!!!!”_ Hân sáng mắt lên vội giục nó: “Party hôm nay là tiệc rượu, đúng sở trường của mày đấy!!!!!!”
“uống rượu không có mà tự tử à??????”_ nó nhăn nhó……
“dĩ nhiên không!!!! Tiệc Buffet mà!!!! mày muốn ăn gì chả được!!!!!!”_ Hân vui vẻ nói: “giờ thì đi tắm tiếp thôi!!!!!”
Nó miễn cưỡng không muốn đi, nhưng Hân cứ lôi nó xềnh xệch……cái tính của Hân từ bé tới giờ vẫn vậy, rất thích áp đặt người khác theo ý mình, có điều Hân không bao giờ làm người khác khó chịu về sự áp đặt đó……
Tắm xong, ngồi trước bàn trang điểm, nó phân vân không biết làm thế nào……đôi mắt nhìn qua Hân cầu cứu……
“ha ha ha!!!!!”_ Hân ôm bụng cười nhìn nói trêu chọc: “trình độ make up của mày cũng thuộc đẳng cấp cao, sao lại nhìn tao cầu cứu thế?????”
“tao không muốn đi!!!!!”_ nó xụ mặt xuống nói: “với lại, tay của tao còn chưa lành!!!!!!!”
Hân ngớ người, quên mất con bạn đang bị thương ở tay……nhưng phải công nhận khả năng phục hồi của nó quả thực rất nhanh, trong hai ngày mà toàn bộ vết thương trên cơ thể đã hoàn toàn khỏi hẳn……cánh tay bị cố định cũng đã phục hồi rất tốt, có thể hoạt động bình thường, tuy chỉ được nhẹ nhàng chứ chưa thể pha rượu như trước……
“hay mày dùng găn tay dài đi!!!! Che được phần tay mày phải băng bó!!!!!!!”
“chắc thôi!!!!!!”_ nó lắc đầu nhìn vào gương: “tao không muốn đi!!!!!”
“hôm nay có rất nhiều người có thế lực tham gia buổi party này!!!!!!”_ Hân vừa trang điểm vừa nói với nó: “nếu không nhầm, thì người mày muốn gặp cũng có ở đó!!!!!!!”
“sao cơ?????”_ nó sửng sốt nhìn Hân hỏi: “ông ta cũng tới ư???????”
“mày cũng hiểu bản chất những bữa tiệc của giới quý tộc là như thế nào rồi đấy!!!!!”_ Hân thản nhiên nói: “mà ông Ngô lại là người có thế lực!!!!!! mày nghĩ xem có khả năng người đó không đến không???????”
“…………”_ nó trầm ngâm suy nghĩ……
Hân mỉm cười rồi vỗ vai nó nói:
“mày chỉ cần trang điểm nhẹ và dùng chiếc bờm tóc cách điệu của tao là ok!!!!!! Trang phục tao sẽ lo cho mày!!!!!!!”
“đành nhờ mày vậy!!!!!!”
Truyện khác cùng thể loại
70 chương
24 chương
49 chương
21 chương
12 chương
116 chương