Cinderella thời hiện đại
Chương 29
Nó và Nhi vào lớp hơi muộn nhưng may mà cô giáo chưa vào lớp……nhiều ánh mắt lo sợ chiếu thẳng vào Nhi……cũng phải thôi, cái tên Zero từng là nỗi kinh hoàng của S.W cơ mà……chính vì gia thế của Nhi mà nhà trường không dám đuổi học cô……thế mà sau hai năm ra trường thì Nhi đã tốt nghiệp và được bằng loại ưu của ngôi trường đại học danh tiếng Harvart……
“chị nổi tiếng y như ngày trước rồi!!!!!!”_ nó bật cười thì thầm với Nhi……
“đừng có chọc ngoáy chị!!!!!!!”_ Nhi lừ mắt nhìn nó đe dọa……
“hihihihi!!!!!!”_ nó mỉm cười đi về chỗ của mình……
Nụ cười thoáng qua của nó khiến cho một người phải đỏ mặt, tim đập thình thịch như đánh trống……Ngọc ngồi cạnh hắn mà bật cười khúc khích……
“kiềm chế cảm xúc của mình đi nhóc!!!!!!!”_ Ngọc thì thầm vào tai hắn chọc: “kẻo con bé chưa kịp đổ thì mày đã chết vì tăng huyết áp đột ngột đấy!!!!!”
“chị…….”_ hắn định cự lại nhưng thôi……dù sao thì chị hắn nói cũng đúng……
“mà con bé Hân đâu mất rồi???????”_ Ngọc nhìn vào chỗ trống bên cạnh hắn và hỏi: “từ khi vào lớp tới giờ chị chưa nhìn thấy nó!!!!!!!”
“chị hỏi em thì em biết hỏi ai giờ???????”_ hắn nhăn mặt nói……
“ờ quên!!!!!!”_ Ngọc gật gù rồi yên lặng……
Rồi sau đó cô giáo vào lớp……từ đầu tới cuối không có truyện gì rắc rối xảy ra, chỉ có những ánh mắt lo sợ nhìn vào Nhi mà thôi……
…………………………
“sao anh Dương vẫn chưa tới??????”_ Nhi ngó nhìn ra cổng nói nhỏ với nó: “bình thường thì giờ này phải đứng trước cổng trường rồi chứ nhỉ!!!!!!!”
“anh ấy không tới đâu!!!!!!!”_ nó thản nhiên nói: “hôm nay em có hẹn rồi nên khỏi cần anh ấy đón nữa!!!!!!”
“hở??????”_ Nhi tròn mắt nhìn nó rồi chỉ vào mình và nói: “thế còn chị??????”
“chị đi xe máy cơ mà!!!!!!”_ nó nhíu mày nói với Nhi: “hay để em gọi anh ấy đến đón chị nhé??????”
“ấy đừng!!!!!!”_ Nhi vội vàng lắc đầu ngăn việc làm của nó: “anh ấy đang bận lắm!!!!! đừng làm phiền!!!!!”
“????????”_ nó nhíu mày nhìn Nhi không hiểu gì……
Trống ra về……nó thu dọn đồ đạc rồi chạy như bay ra khỏi lớp, nó hoàn toàn không để ý đến bất kì ai hay thái độ của một người nào……cái nó quan tâm bây giờ là cuộc hẹn khá quan trọng sắp tới mà thôi……chính vì vậy mà nó không biết chuyện gì đã xảy ra sau khi nó vừa rời khỏi lớp……
………………
Nhi định chạy theo nó nhưng lại bị Chiến giữ ở lại lớp……Ngọc thấy lạ vì đây là lần đầu tiên Chiến chủ động kéo Nhi nán lại……chắc phải có chuyện gì đó quan trọng, và Ngọc cũng để ý không khí trong lớp A1 ngày hôm nay có gì đó rất khác lạ……nhiều ánh mắt sợ hãi lẫn khó chịu chiếu thẳng về phía Nhi……
“có chuyện gì đây????????”_ Nhi giật tay mình ra khỏi bàn tay của Chiến và hỏi với giọng không mấy làm dễ chịu……
“cậu có nhất thiết phải có thái độ như thế với tớ không???????”_ Chiến nhún vai rồi ngồi xuống ghế nói với Nhi một cách bình thản……
“thái độ??????”_ Nhi cười khểnh nói: “từ khi biết cậu đến nay Trương Quỳnh Nhi này luôn vậy rồi!!!!!!!! cậu đừng mong có cái gì đó khá hơn!!!!!!”
“được rồi!!!!!!!”_ Chiến không muốn gây chiến tranh với người mang cái biệt danh Zero ngày trước, anh vẫn giữ trạng thái ôn hòa và nói: “tớ giữ cậu lại không phải vì chuyện này!!!!!!!”
“có gì thì nói đi!!!!!!”_ Nhi đặt Phịch cái cặp xuống bàn, đôi mày nhíu lại nhìn Chiến nói: “tớ không có nhiều thời gian!!!!! Và cũng không muốn tốn thời gian với mấy chuyện tào lao!!!!!!!”
Đợi khi trong lớp không còn một ai……Nhi nhìn như mất hết kiên nhẫn, cô định xách cặp đi về thì cũng là lúc Chiến lên tiếng……
“cậu nghĩ có thể ra khỏi đây mà không bị gì sau khi đã tát cho em gái tớ một cái chảy máu mồm sao?????”_ Chiến thản nhiên nói……
“à quên!!!!!!”_ Nhi bật cười sực nhớ ra: “tớ quên mất con bé đó là em cùng mẹ khác cha với cậu!!!!!!!”
“Trương Quỳnh Nhi!!!!!!!”_ Chiến gằn giọng lên……
“sao???????”_ Nhi hất mặt lên và nói: “giờ định làm gì tớ?????? Đánh tớ à????? Cứ tự nhiên nếu như cậu có thể nhé!!!!!!!!”
“cậu……”_ Chiến đứng bật dậy……tay anh giơ cao định cho Nhi một phát tát……nhưng……tay anh bị chặn lại bởi một chiếc ghế……
“đừng để tớ phang cho hai cậu mỗi người một ghế nhé!!!!!!!!!”_ Ngọc lên tiếng đứng vào giữa hai con người đang gây chiến với nhau……tay cô cầm chiếc ghế của giáo viên……khóe môi mỉm cười nói tiếp: “sẽ đau lắm nếu phải vào viện để khâu vài mũi đấy!!!!!!”
“……………”_ Chiến yên lặng không nói gì……nhưng ánh mắt của anh vẫn còn rất tức giận……
“đừng có nhìn tớ bằng ánh mắt đó!!!!!!”_ Nhi lườm Chiến và gằn giọng mình xuống: “con nhỏ đó mà không chôn ảnh của mẹ tớ xuống 2m đất thì tớ cũng chẳng thế này đâu!!!!!!! Cái tát đó là còn nhẹ đấy!!!!!!!”
“cậu đừng nói nữa!!!!!!!!”_ Ngọc lừ mắt nhìn Nhi nói: “đừng có vì bất cứ ai mà làm hỏng mối quan hệ giữa chúng ta!!!!!!”
Rồi Ngọc quay sang Chiến tiếp tục:
“cả cậu nữa!!!!!!! xem lại thái độ của bản thân đi!!!!! Cậu không tôn trọng Nhi thì đừng trách nó nặng lời!!!!!!”
“hừ!!!!!!”_ Chiến gạt phắt tay mình rồi quay đi……
“tớ đi đây!!!!!!!”_ Nhi xách túi của mình và cũng quay đi……
“khoan đã Nhi………”_ Ngọc định nói thêm gì đó thì……
“này Chiến!!!!!!!”_ Nhi dừng lại nhưng không thèm quay nhìn Chiến mà chỉ nói: “tớ ghét nhất là những người không thành thật!!!!!!! hiểu chứ??????”
Chiến giật mình quay nhìn Nhi……quả thật là bạn thân có khác, chỉ cần nhìn thái độ cũng có thể nhận ra được tâm tư của bạn mình……
“khoan đã Nhi!!!!!!!”_ Chiến vội kéo lấy tay của Nhi và nói: “tớ……tớ xin lỗi!!!!!!!!”
“tớ không tha lỗi cho cậu dễ dàng thế này đâu!!!!!!!”_ Nhi giật tay mình ra và nói: “khi nào có đủ can đảm nói hết mọi chuyện cho bọn tớ thì lúc đó tớ còn có thể xem xét lại!!!!!! giờ thì tớ đi đây, cậu chở Ngọc về đi!!!!!!!!”
Nói xong Nhi cất bước đi thẳng ra khỏi lớp mà không thèm quay đầu nhìn lại……Chiến chỉ biết thở dài chán nản ngồi phịch xuống ghế……Ngọc lắc đầu nhìn Chiến, từ trước tới nay Nhi với Chiến cứ luôn xung đột như thế này, nhưng chưa từng một lần cả hai nói chuyện như người lạ cả……Ngọc hiểu mối quan hệ lằng nhằng của cả hai cũng như những áp lực mà Nhi phải chịu trước đây……chính vì gia đình rối ren mà Nhi trở thành một cô gái vô cùng khó nắm bắt, cô quậy phá và bất cần đời, đó cũng là lý do tại sao cái biệt danh Zero được sinh ra……với Nhi cách đây 4 năm, chẳng có gì trong mắt của cô cả, mọi thứ dường như chỉ bằng một con số O……
“cậu lại chọc giận gì Nhi thế?????”_ Ngọc ngồi xuống trước mặt Chiến hỏi: “lần đầu tớ thấy cô ấy có thái độ như vậy!!!!!!!!”
“tớ không biết nữa!!!!!!!”_ Chiến vò đầu bứt tai rên rỉ: “chẳng hiểu sao dạo này tớ không thể bình tĩnh như trước!!!!!!”
“vì cô bé đó phải không??????”_ Ngọc hỏi……thái độ của cô bình tĩnh đến kì lạ: “cậu hối hận vì những gì mình đã làm lúc trước phải không?????”
“Ngọc…cậu…??????”_ Chiến giật mình tròn mắt lên nhìn Ngọc……
“tớ không thể giúp gì được cho cậu đâu!!!!!!!”_ Ngọc thở dài cầm túi xách của mình lên và nói: “tớ không thể giúp cho tình địch của em trai mình được!!!!!”
Ngọc toan bỏ đi thì Chiến chồm tới giữ tay cô lại……anh vội vàng nói:
“Khoan đã!!!!! Những gì cậu nói là……”
“cũng như Nhi thôi!!!!!”_ Ngọc nhẹ nhàng gỡ tay Chiến ra và nói một cách bình thản: “tớ sẽ chờ cho tới khi cậu có đủ can đảm kể chuyện khiến cho cậu bứt rứt suốt 3 năm qua!!!!!!! hay suy nghĩ thật kĩ vào!!!!!!!”
Nói rồi Ngọc cũng bỏ đi luôn để lại Chiến một mình đứng giữa lớp với bao nhiêu suy nghĩ và thắc mắc……
Truyện khác cùng thể loại
53 chương
54 chương
25 chương
42 chương
39 chương
65 chương