Chuyện Tình Ở Thư Viện
Chương 1
Tháng 6, kỳ thi cuối kỳ cũng gần tới, thư viện đại học C người đông như mắc cửi —— đặc biệt là dãy tầng năm, người đến người đi hỗn hợp với mùi sách vở lan tràn trong không khí, gió từ điều hòa vù vù vang vọng trong phòng, khiến không khí có chút lành lạnh.
Lâm Húc ngồi ở một góc tầng năm, tay đặt lên chồng tài liệu dày đặc, cảm giác mệt không thể tả.
Người đối diện cậu vẫn chưa tới, chỉ có mấy quyển sách thật dày đặt ở mặt bàn để chiếm chỗ mà thôi.
Sau một hồi nhìn ngó xung quanh, Lâm Húc tiện tay đem sách vở kéo sang bên cạnh nhìn một qua… [chứng cứ phạm tội], [vượt qua ranh giới thiện và ác] ([ục điều tra liên bang FBI] [vòng tròn tử vong].
Những thứ liên quan đến triết học cậu không mấy hứng thú, liền gần như trở mình xem [chứng cứ phạm tội]. Nhưng ngoài ý muốn, cậu thấy thứ này rất thú vị, Lâm Húc bất tri bất giác đem sách đọc qua một lần, không để ý mà một giờ đã trôi qua. Lúc chuyển sách ngang qua bàn bên cạch, vài tờ giấy chồng chất nhau được gấp gọn trong sách không may rơi xuống.
Lâm Húc tùy ý mở ra xem, là bản ghi chép….
Vốn cậu không nghĩ tới sẽ có người xem sách ngoài giờ nhưng vẫn nghiêm túc ghi chép như vậy… bút tích bao gồm tiếng Trung tiếng Anh xen lẫn trên tờ giấy, hơi nghiêng, trôi chảy đẹp đẽ, xem ra tâm tình có vẻ phi thường thoải mái.
Ngay tại thời điểm ôn thi này lại có người lại ở trong thư viện nghiêm túc xem sách kiểu ấy chắc thành tích người này cũng không tồi ha.
Lâm Húc mang sách lại chỗ cũ, bản thân tiếp tục trở về nghiêm túc nghiên cứu sách chuyên ngành của mình.
Nhìn [phi hành tính năng] ở trong là đủ loại công thức tính toán lại khiến đầu óc cậu gần như mệt mỏi.
Mơ mơ màng màng một hồi lâu, cái ghế bên cạnh ‘chít chít’ vang lên, Lâm Húc lập tức hồi thần, cũng cảm giác được đối diện mình có người ngồi xuống, ngón tay thon dài trắng nõn ở trên bàn loáng qua một chút, cầm cuốn [chứng cứ phạm tội] trên tay, nghiêng đầu chăm chú xem từng trang sách .
Lâm Húc theo bản năng ngẩng đầu nhìn cậu. Trán rộng, mái tóc đen chia ba xẻ bảy tung bay trên trán có chút che khuất con ngươi, vì thế khi đọc sách cậu ấy theo bản năng nghiêng nghiêng đầu về phía cửa sổ Từ góc độ Lâm Húc, có thể thấy rõ từ vầng trán, ánh mắt đến sống mũi, môi, cằm, đường nét trôi chảy, thanh tú, lông mày cong cong đẹp đẽ cùng với lông mi dài hình vòng cung.
Oh, dài đến không thể tin mà. Lâm Húc ở trong lòng cảm thán một câu, vừa buồn bực vừa ngán ngẩm mà lật lật sách của mình.
Truyện khác cùng thể loại
167 chương
101 chương
10 chương
26 chương
198 chương
40 chương