Từ Bắc Kinh bay đến Thượng Hải chỉ hơn hai tiếng, ngồi trên máy bay.
Thẩm Vương Luân luôn nghĩ đến nụ cười của người ở nhà.
Con người đã ở cùng hắn biết bao năm nay, lúc nào cũng chịu thương chịu khó.
Chưa lúc nào nản lòng vì chờ đợi hắn.
Bởi vì bộ phim lần này quy tụ nhiều diễn viên hạng A như Vương Luân, Ái Ni và những người khác cho nên ở phi trường Thượng Hải đã có không biết bao nhiêu người đứng chờ đợi để đón tiếp dàn sao lớn.
Nghe trợ lý của mình nói đoàn phim và những diễn viên khác đã đến khách sạn trước, bọn họ đều được nghỉ một tiếng rồi sau đó cùng nhau đi quay gameshow.
Buổi tối đi dự đêm hội từ thiện.
Có thể nói, mười ngày ở Thượng Hải công việc của Vương Luân cũng không hề giảm.
Được đón tiếp dưới sự nồng nhiệt người hâm mộ, khuôn mặt của Vương Luân tuy không biểu hiện ra cảm xúc gì nhưng hắn vẫn luôn biết cách cư xử mà vậy tay chào bọn họ.
Dù sao hắn cũng là ngôi sao lớn, cho nên ngay cả việc xuống sân bay an toàn thì vẫn có những trang mạng xã hội cập nhập tình hình.
Nhìn người yêu của mình qua từng bức ảnh.
Khả Phi lúc này mới yên lòng đi làm.
Vương Luân vừa xuống phi trường đã có bảo vệ đến che chở cho hắn ra khỏi vòng vây của fan.
An toàn ngồi vào xe đi đến khách sạn lớn của thành phố nhộn nhịp này.
Nhìn những toàn nhà cao thấp chen chúc nhau, nhìn dòng người tấp nập qua lại.
Hắn bỗng nhiên có quyết tâm, sau này phải mang người yêu đi du lịch khắp nơi mới được.
- Anh Luân, cả đoàn phim đều đã ở khách sạn rồi.
Buổi họp báo này mở ra đột ngột, không phải là cuộc họp báo chính thức cho nên chúng ta có thể ở khách sạn nghỉ ngơi hai tiếng.
Sau đó mới đến dự, đạo diễn có nói với em.
Một lát nữa khi ngồi chung với Ái Ni anh nên tỏ ra quan tâm với chị ấy một chút.
Đừng có lạnh lùng như tờ tiền mới vừa in....
Vương Luân ánh mắt sắc bén liếc nhìn ngoài cửa, nhàn nhạt hỏi một câu.
- Hỏi đạo diễn có muốn làm cha tôi luôn không?
Vương Luân trước nay rất ghét dính líu đến những tin đồ về chuyện tình cảm.
Đặc biệt là những người bạn diễn chung.
Ngoại trừ đóng phim cần phải nhập tâm để diễn cùng những ngôi sao nữ.
Còn lại lúc bình thường, chỉ cần thấy nữ diễn viên nào có tình ý với mình, Vương Luân đều để họ ngoài mắt.
Việc này Vũ Hi Hi cũng hiểu rõ, nhưng mà dù gì đạo diễn cũng đã nói vậy rồi thì thật sự cần để ý đến thái độ của Vương Luân rồi.
- Anh Luân...!chỉ là thân mật một chút thôi mà, đại khái chỉ là nhìn nhau cười một chút thôi cũng được.
- Đám người nhà báo, chỉ cần một ánh mắt cũng có thể viết lên cả một câu chuyện tình.
- Đạo diễn Tình đã nói như vậy, chúng ta cũng phải nể mặt ngài ấy một chút được không anh Luân.
Chỉ là quan tâm bạn diễn Ái Ni một chút thôi cũng được.
- Ở trong phim, quan tâm cô ta nhiều rồi.
Người xem muốn tìm khoảnh khắc ngọt ngào thì đợi đến lúc phim công chiếu.
Có thể tua đi tua lại nhiều lần.
Nhưng mà Khả Phi thì khác, kỉ niệm của chúng tôi chỉ ở trong bóng tối.
Làm gì cũng lén lút, chỉ sợ công khai người chịu khổ là em ấy.
Còn Ái Ni thì đang được dư luận gán ghép với tôi.
Người yêu thật sự thì phải ở nhà xem tôi ân ái với người khác trên tivi.
Người không thật thì lại được ủng hộ chẳng có lí do.
Hi Hi...!nguyên tắc của tôi là không muốn tạo nên sacandal tình cảm.
Cậu theo tôi lâu như vậy, chắc chắn cũng hiểu mà?
Sự thật, ở trong giới nghệ sĩ ai cũng biết Vương Luân chính là một tảng băng trôi không tan.
Người theo đuổi hắn rất nhiều, trai tài gái sắc trong giới showbiz không ít người tỏ tình với hắn.
Nhưng mà đám người kia, không bị Vương Luân lạnh lùng ngó lơ thì cũng bị hắn dập tắt hết hi vọng.
Ngoại trừ Khả Phi và những tiền bối, hay những nữ nghệ sĩ biết cách cư xử ra thì hắn còn nói chuyện.
Còn không thì dù có hạng A, hay là ngôi sao đang lên thì Vương Luân cũng chưa hề quan tâm đến.
Hi Hi còn nhớ có lần chính Vương Luân kể, sau vài tháng bộ phim thứ hai được công chiếu thì hắn trở về nhà trong đêm tối muộn.
Lúc đó Khả Phi đang ngủ gục trên bàn làm việc.
Ban đầu hắn định bế cậu lên giường nằm cho thoả mái.
Nhưng mà Vương Luân vô tình nhìn thấy những dòng nhật kí của cậu.
Kể từ đó về sau, hắn đều cách xa với những ai có tình ý với mình.
Hi Hi không biết trong cuốn nhật kí đó viết gì, nhưng Vương Luân vẫn nhớ rõ..
Khả Phi đã ghi.
- Anh ấy đóng phim rất hay, phân đọan nào anh ấy diễn mình cũng đều xem đi xem lại rất nhiều lần.
Chỉ có những cảnh hôn và ôm ấp với người khác là mình không thể xem được.
Mặc dù biết đó chỉ là công việc, nhưng bản thân thật sự rất đau.
Bạn diễn của anh ấy ai cũng rất đẹp, rất tài năng...!hoàn toàn không giống như mình.
Lỡ một ngày nào đó anh ấy yêu một trong số họ, mình có phải sẽ âm thầm dọn vali đi ra khỏi ngôi nhà này để tránh đi được một lời chia tay đau lòng hay không?
Trang giấy nhật kí đó, vẫn còn thấm ướt vài giọt nước mắt của Khả Phi....!và cũng chính từ ngày hôm đó, hắn tự hứa với lòng mình.
Thân mật trên màn hình là quá đủ, không cần phải tạo thêm thị phi để nổi tiếng.
Hi Hi nhìn khuôn mặt lạnh lùng đầy kiên quyết của người ngồi bên.
Cậu lắc đầu cười cười nói.
- Ái Ni thật sự sai lầm khi thích anh rồi, bởi vì cô ấy không hề biết được giới tính thật của anh...!Ha Ha.
Những lời nói kia thật ra cũng chỉ là nói đùa, hoàn toàn không hề mang chút ác ý.
Nhưng mà khi Vương Luân nghe vậy, lại nhàn nhạt đáp lời.
- Tôi không có hứng thú với phụ nữ, cũng chẳng thích nam nhân.
Tôi chỉ vừa vặn yêu một con người mang tên Khả Phi...!như vậy là vừa đủ, không dư không thiếu bất cứ điều gì cả.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
60 chương
171 chương
54 chương
106 chương
6 chương