Chap 8 Chở nó vào ks, bảo cái thằng trông xe zữ hộ em nó, em với thằng trông xe đỡ con pé vào ...., cái thằng coi ks, mợ nó chứ, nó nói con pé xĩn quá rồi, ko cho ở KS ! CLGT , đưa tiền ở chứ có phải ở nhờ đâu mà vậy ....... nó vẫn ko chịu là ko chịu, nó bảo lỡ có chuyện gì rồi ai chịu trách nhiệm, em cũng chỉ đi làm thuê thôi, e ko quyết được ...... năn nỉ ỉ ôi nó rồi bảo ..... Anh xem , con pé nó gục thế này, bất quá em mới cho nó vào ks, giờ ko cho nó vào, em với nó ở ngoài đường, tội nó, tội em nữa, giờ này mà đổi ks nữa, rồi chạy lung tung , anh phải tội cho nó chứ ..... nó suy nghĩ 1 lát rồi nói, ukmh ! nhưng tiền phòng lên gấp đôi đó, M : Bao nhiêu ! Nó : 400k .... M : Ngoài kia ghi có 140 / qua đêm Nó : cái bản cũ rồi anh .... M : thôi sao cũng được, cho em 1 phòng kéo nó vào hộ em, Con pé nãy giờ ngồi ở salon chờ, mình với thằng giữ xe ra , mỗi đứa 1 tay, xách nó lên ..... đang kéo vô, thì bỏ mở thằng kia nó lại nói, Nó : anh đợi em xí ! M : chuyện gì nữa ! Nó : nó đi tới chổ con pé rồi hỏi " em có CMND ko " M : (con pé có vẻ ko nghe ) mình nói thôi CMND gì, mình anh được rồi, Nó : em xem nó đủ 18 tuổi chưa CL Gì nữa , M : mặt nó vầy mà ko đủ 18 àh Nó : Nhìn nó còn non quá anh ....... M : nó đang học đại học đó ... hơn 18 rồi .... Nó : để em hỏi lại ! rồi nó hỏi con pé : em đủ 18 tuổi chưa hỏi lần 1 ko trả lời, lần 2 ko trả lời, lần 3 thì con pé lắc đầu ..... Nói thật lúc đó chỉ muốn quăng nó ở đó rồi nó làm gì thì làm, mợ nó chứ, cái lúc này cần gật đầu nhứt thì ko gật đầu Nó : thôi em ko nhận đâu, nó chưa đủ 18 tuổi anh ! M : thôi, anh sắp xếp thế nào đi, bao nhiêu tiền cũng được, cho nó vào zùm em .... Nó : anh cho em xin thêm 200k nữa M : ukmh ! VKL ! Thằng này biết cách làm tiền vật vã ..... thôi thì chịu vậy ! 600k , má ơi ...... &@*ﹾﹾﹾ@*!@#(!*)( chỉ muốn đập vào mặt nó ..... em với thằng kia tiếp tục xách vai con pé .... vừa nhất nó lên 1 phát, nó ói vào bàn thờ ông địa luôn ...... thằng kia lắc đầu ngao ngán, rồi em hỏi có tầng dưới ko, chứ nó nặng quá sao lên tầng cao, nó nói ko có, thế rồi lên 1 cầu thang, lên thêm cầu thang nữa ..... tống nó vào phòng cho nó nằm trên giường .....mình ra đóng cửa lại ..... rồi nói với thằng zữ xe, làm cho ly nước chanh ..... đang nói thì trong này con pé lại ói, mợ nó chứ, ói thì ói chổ nào ko ói, nó ói ngay trên giường, cũng hên là chỉ zính ít ít thôi ..... rồi em chốt cửa lại, lấy khăn trong nhà tắm lau mặt cho nó, đang lau thì nó phun thêm đợt nữa, lần này thì dính hết cả vào người nó em .... , thôi xong cmnr, biết làm sao đây, để nó thế này thì đồ đạc đâu mai nó về ..... còn mua đồ cho nó, đã hơn 10 giờ rồi, chạy đi mua đồ sao về kịp KTX, nên quyết định, lột đồ em nó ra và đem xuống nhờ ks giặt giùm, hên vãi là ks cũng chịu giặt, lột đồ nó mà có men trong người, nói thật ..... khó kìm lòng lắm các bác, lột đồ xong, kéo nó vào phòng tắm, xối nước cho nó, xong rồi lau khô người ..... đem đồ xuống dưới nhờ giặt ..... ok xong xuôi, định quay lên, thì nghĩ lại thế nào, xin thằng coi ks tờ giấy cây viết, ghi số điện thoại mình vào, và với dòng chữ " quần áo em anh nhờ người giặt, mai em call số này để lấy đồ ..... em ghi số ks vào " ..... sau đó thì em về ktx ngủ , đợt đó say quá mệt nữa, về ngủ như chết, 4 giờ dậy thì thấy tin nhắn ..... CB : tối qua anh có làm gì em ko đó ! M : ờh ! làm gì là làm gì, ói tùm lum hết ! CB : em về rồi ... số này của anh hả ! M : chẳng lẽ số bạn anh ! CB : thôi có gì gặp anh sau nhen ....... mà tối qua anh ngủ ở đâu ! M : ờh ! KTX ...... Sau đợt đó thì vẫn hay nhắn tin và hỏi thăm nhau, có đi cafe vài lần với em nó nữa, sau đó thì vì em nó ở xa quá, nên cũng ít có điều kiện gặp nhau, giờ thì em nó vẫn đang làm ở sóng thần ........ vẫn chưa có người yêu ........ và vẫn quyết tâm đi tu lắm ........ Hết rồi đó các thím ..... bác nào nói em gió bão gì đó thì em xin nhận, và em nhắc lại : EM KO PHẢI LÀ NGƯỜI ĐỤNG CON GÁI LÀ ĐẬP PHANG ......mỗi người có một cách sống, e thì chỉ với quan điểm, hãy đặt mình vào vị trí người khác và hiểu được cảm giác của họ như thế nào nếu mình làm việc này ........ nghĩ đến cái hậu quả nữa ..... những suy nghĩ đó thường làm em chùn bước trước sự cám dỗ của cuộc sống ........