Chuyện Sinh Viên
Chương 4
Chap 3
M : em nói tiếp đi ...
CB : Đêm hôm đó, lúc hơn 10 giờ tối, con gái ổng đã ngủ, rồi em trở lại phòng em ..... em vừa vào phòng, rồi em vào phòng tắm tắm, thương em lắm, nên cho em 1 cái phòng riêng luôn, em đang mặc đồ vào thì bỗng đâu ông chủ xô cửa phòng tắm vào ..... em la lên, thì ổng nhào tới bịt miệng em lại, rồi nói " im lặng, ko tao đuổi về quê là ko có tiền trả nợ nữa" em hết sức chống cự lại, em vùng vẫy, nhưng em ko thể nào chống cự lại ổng, ổng khỏe lắm, ổng vật em xuống nhà tắm .... , rồi lấy khăn bịt miệng em lại, nên em ko thể hét hay nói được nữa, rồi ổng cởi đồ em ra .... sau đó thì chuyện gì anh cũng biết rồi đó, xong xuôi ổng về phỏng ổng, còn em ngồi đó, em khóc rất nhiều ..... em chỉ muốn chết vào lúc đó, nhưng em chết thì ai lo cho nhà em, mẹ em thì ko làm được gì rồi, còn em của em nữa, em tắm lại 1 lần nữa, rồi vào giường nằm, rồi lại suy nghĩ ..... nằm được chút thì ông chủ lại qua, em sợ quá, trùm chăn lại, rồi nép vào 1 góc giường, ổng tới ổng nói : " mày mà kể chuyện này cho ai nghe, tao ziết chết " , em cũng im lặng, rồi ổng nói tiếp : " đây là 5tr, cầm lấy rồi gởi về quê " , ổng ném vào mặt em , rồi đi ra ......
Cầm cục tiền đó, em lại khóc, thật nhục nhã cho em ...., em nằm mà ko thể ngủ được, nằm đó gần tới sáng, thì em xuống làm đồ ăn sáng pha cafe cho ông chủ, vì sáng ông chủ hay đi chơi tenis, em xuống dưới và như thường lệ là làm ốp la 2 trứng, ổng ko ăn bánh mì , chỉ ăn trứng và uống cafe sau đó mới đi chơi tennis, em đang làm thì ổng ở đâu từ đằng sau ôm chầm lấy em, rồi nói, im lặng, tao ày thêm 2 triệu nữa, em nghĩ đời em cũng chẳng còn gì rồi, để ổng làm gì thì làm, còn tiền mẹ em với em của em còn sống được, ổng kéo quần em xuống, rồi làm từ đằng sau ...... em vừa chống 2 tay trên cái bếp, vừa khóc, sau đó ổng làm xong thì em zọn đồ ăn sáng cafe cho ổng, ổng ăn xong rồi lên phòng lấy 2tr xuống cho em, nói em cầm đi, và ko có được nói với ai, nói là ông ziết em .....
Thời gian cứ thế trôi đi, cứ vợ ổng mà đi lúc nào là em phải phục vụ cho ổng lúc đó, vợ ổng mà đi chơi với bạn là ổng lại lẻn vào phòng em, rồi lại làm cái chuyện đó, cứ mỗi lần làm như thế, ổng cho em 500k, em cũng cam phận thôi chứ biết làm sao, vì còn mẹ, còn em của em nữa mà .... rồi chuyện gì đến cũng phải đến ....
Hôm đó vợ ổng đi chơi với bạn rồi về sớm, ổng thì đang ở trên lầu với em, đang làm chuyện đó, vợ ổng về .... ( Lúc trước cũng nghi em với ổng rồi, vì em thấy ánh mắt pà chủ đợt zạo này nhìn em lạ lắm ...... ), pã xông lên phòng em, rồi thấy em với ông chủ ko 1 mảnh vải trên người ..... pã xông vào, đánh đấm em, cào cấu em, em chỉ biết ngồi im, để pã làm gì pã làm ......, ông chủ thì lo mặc đồ vào rồi chạy khỏi phòng, đánh đập em xong, pã đi ra, rồi sau đó quay lại : cầm tiền quăng vào mặt em, chuyện này mày ko được nói với ai, zọn đồ đạc, đi ra khỏi nhà tao trong đêm nay .....
Em buồn lắm, thu zọn đồ đạc, rồi lang thang đi .... đi về đâu, đi vô định, ko biết sẽ về nơi đâu nữa, vừa đi vừa khóc, cuộc đời của em lại sang trang mới ..........
:sosad:
Chap 4
CB : Em đi trong cảm giác mất hồn, ko định hướng .....
M : rồi sau đó sao em ....
CB : Sau đó thì em đi rồi dạt tới khu này, em gặp anh xe ôm - cái anh mà lúc nãy vừa chở em đi đó ..... chuyện cũng dài lắm, rồi sau đó em làm nghề này ....
M : Cuộc đời e thật lắm cái khổ cực, mẹ em có biết em làm nghề này ko !
CB : Ko anh, em chỉ nói mẹ là em đang làm giúp việc cho người ta thôi !
M : Mẹ em ko hỏi giúp việc sao có tiền nhiều gởi về àh !
CB : Có chứ, nhưng em nói , gia đình người ta thương em, nên cho em nhiều tiền ...
M : Uk ! Sao lúc đó em ko tìm đến nhà người yêu em !
CB : Còn mặt mũi nào mà tìm đến anh !
M : uk ! Anh hiểu ........
Cuộc nói chuyện cứ kéo dài đến thế, rồi cũng gần tới sáng, em nó bảo về ngủ sớm, để hôm sau còn phải thức làm nữa ..... còn em thì ngồi đó đợi, rồi ktx cũng mở cửa, em lên phòng, cũng nằm nghĩ, ko biết mình có bị lừa ko ta, nó có trả tiền ình ko ........ ? nằm nghĩ nhiều rồi em ngủ lúc nào ko biết ........ mấy tuần đầu, ngày nào em cũng trông ngóng số tiền đó, nhưng sao ko thấy đâu cả, em thất vọng quá trời, vậy là mình bị lừa rồi, nên sau đó em cũng ko nghĩ nhiều đến chuyện đó nữa, cứ nghĩ là 1 bài học vì cái tội tin người của mình, rồi đến 1 hôm, đi làm về khuya nữa , lần này cũng vậy, em lại ngồi trước ktx và đợi mở cửa ..... ngồi được 1 lát thì thấy 1 dáng người quen quen, áh ! hóa ra là con H đây mà, em định chạy tới chửi nó ...... nhưng con pé vừa thấy em thì chạy tới
CB : áh anh, mấy hôm nay em đợi anh hoài !
M : Nóng máu lắm rồi, đợi gì ....
CB : Đợi trả tiền cho anh
M : Sao ko gởi bảo vệ trả mà đợi !
CB : Anh biết rồi đó , em làm nghề này, em tới đưa bảo vệ, rồi họ nghĩ thế nào về anh .....
M : im lặng đôi chút .... rồi nghĩ trong lòng : con pé này tinh ý thật, mình trách lầm nó rồi ......
CB : làm gì mà im lặng vậy anh !
M : àh ko có gì em .......
CB : Àh ! em trả tiền anh này ...... nó lấy trong ví nó ra, tiền được gói cẩn thận lắm, cột chặc lại ......
M : ukmh ! cảm ơn em !
CB : sao lại cảm ơn em, em phải cảm ơn anh mới đúng chứ !
M : ờh, thì sao cũng được !
CB : em cảm ơn anh nhiều lắm !
M : ờh !
CB : Sao vậy ! hôm nay lại bị nhốt ở ngoài nữa àh !
M : ờh ! Đi làm về khuya nên ko vào ngủ được ....
CB : sao ko vào ks mà ngủ !
M : Chi cho tốn tiền ....
CB : Vào ks ngủ ko, em zẫn anh đi ......
Mợ nó chứ, hôm đầu gặp thì bảo mình đi với nó, lần 2 gặp thì lại bảo mình vào ks ngủ với nó ........
M : im lặng .....
CB : đi nè, coi như cảm ơn anh .......
M : thôi ko ! ở đây đợi .... ktx mở cửa
CB : trời mưa thế này mà ngồi đợi, anh bị sao vậy .....
M : Còn hơn là vào ks với em ....
CB : anh khinh em àh .....
M : Ko, em hiểu sai ý anh rồi, anh ko muốn chuyện đó ....
CB : lần đầu tiên em thấy có người từ chối đó ......
M : uk ! đâu phải ai cũng như ai em ......
CB : uk ! đâu phải ai cũng như ai ......
Truyện khác cùng thể loại
38 chương
30 chương
12 chương
22 chương