Chuyện Đã Cũ, Người Đã Đi

Chương 18 : #cậu Hi Vọng Điều Gì?

Có người từng nói, một câu chuyện có cái kết hạnh phúc bên trong nó nhất định sẽ có những câu chuyện buồn. .... Sư Tử mỉm cười nhìn ánh nắng nhạt ngoài trời , ở trên vai có chút nằng nặng mà sao cảm giác đó nó gây cho cậu xúc cảm như vậy? Cô gái ấy , không có sự xinh đẹp nên có , sự dịu dàng cần có hay sự đáng yêu nào đoa nhưng cô ấy có sự chân thành mà ai cũng khao khát. Cậu vốn dĩ là đứa nhỏ ham chơi , sau này biết được bố ruột là ai cậu dần dần thấy bi ai cho mẹ. Gia đình từ nhỏ không mấy đủ đầy sau khi nhận lại bố cậu có đủ cả niềm vui hạnh phúc lẫn vật chất. Có cha , có mẹ  , có vật chất và có cả bạn bè. Nhưng bạn bè cậu có đa phần chỉ là xã giao cho đến một ngày gặp phải một người. Miệng lưỡi đanh đá nhưng lại rất chân thành. Thấy một đám lao dọn nắng nôi liền nói đi mua nước, không như lũ con gái ngoài kia ngồi trong mát than ôi nắng gắt. Cho dù bị tạt nước vô cớ vẫn không muốn hạ nhục đối phương. Rất hay ăn vụng , uống bậy nhưng không ít kỷ với bạn bè. Thích nói nhảm , thích ngủ . Thích sống là chính mình. Cô ấy chinh phục được cậu. "Xử Nữ đến rồi xuống xe!!!" Thiên Yết choàng mở mắt. Sư Tử muốn kéo Xử Nữ đứng dậy lại bị đám bạn phía sau cuốn xuống xe. Đợi đến vơi bớt Thiên Yết mới đứng dậy đi đến chỗ Xử Nữ ngồi xuống "Hôm qua không sao chứ?" Xử Nữ nheo mắt khuôn mặt không cam lòng đáp "té thật không nhẹ. Bây giờ cả người đột nhiên đau nhức." Thiên Yết nhăn mặt sờ trán Xử Nữ. "Hơi nóng, xuống xe đi tôi dỡ cậu." Thiên Yết chóng đứng dậy kéo Xử Nữ dựa vào người mình xuống xe. Xử Nữ khó khăn di chuyện , chân có chút đau nhưng lại sợ mọi người chăm chú nhìn mìn nên vội đứng thẳng "Cảm ơn , tôi có thể tự đi. " Vốn thấy Xử Nữ không sau nên mọi người vẫn như cũ hào húng , Sư Tử muốn dẫn Xử Nữ đi xung quanh lại bị từ chối cô nói muốn ngồi nghỉ nên cậu cũng đi dạo xung quanh. Thiên Yết thấy Sư Tử đã đi thì mới đến ngồi cạnh Xử Nữ , thời tiết ở đây có chút ôi nóng nhưng cũng có gió mát mẻ. Thiên Yết đưa cho Xử Nữ chay nước suối "Uống chút nước đi. Chút nữa nếu đi không nổi thì để tôi dìu cậu." Xử Nữ mở nắp chay , uống một hơi. Sau mỉm cười "Cảnh thật đẹp... Chân cũng không còn nhức . Này , ví dụ như vảo cậu cõng tôi cậu sẽ cõng sau?" Thiên Yết ngồi sát cạnh cô khoé mắt lặng lẽ chăm chú nhìn cô "Ở đây có xe đạp đôi , muốn đi không?" "Tôi muốn đi dạo. " Con người quả nhiên lạ biết rõ đi sẽ đau vẫn muốn cố chấp. "Vậy tôi cõng cậu." Điều ngọt ngào nhất không phải là cậu nói cậu thích tôi mac điều ngọt ngào nhất chính là cậu luôn tỏ ra lạnh lùng nhưng lại bảo sẽ cõng tôi. Xử Nữ cười to "Haha , chân của tôi không tệ vậy đâu vẫn đi được. Biển đẹp như vậy làm sau lãng phí được. Đi , chúng ta đi dạo một phen. Cô đứng dậy cảm giác chân cũng không mấy thốn nên rất nhẹ nhàng đi , Thiên Yết ở phía sau cũng vội đến. Gió biển lúc này có chút khô nóng nhưng vẫn là dễ chịu. "Chân không đau thật chứ?" Thiên Yết chăm chú nhìn chân cô. "Cậu lo cho tôi sao? Biển mặn quá cậu cũng mặn mà với tôi hơn rồi đấy!" Xử Nữ trêu . "Muốn tôi cõng sao?" Thiên Yết vẫn như vậy an tĩnh không gợn sóng nhưng lại mang theo ý tứ quan tâm lạ lùng. Xử Nữ cười tươi "chân đau nhưng không muốn cậu cõng." "Vì sao?" "Bởi vì sợ cậu làm cho rung động." Giữa những cơn gió ùa ùa cậu sững người đứng lại sau đó liền đến trước mặt cô khum lưng "tôi lại không muốn cậu chịu đựng." "Này , cậu đừng như vậy . " "Nếu cậu không leo lên tôi sợ cậu sẽ không bao giờ rung động với tôi nữa." Đó là câu nói đầy ý nghĩa. Đó là câu nói làm cô không dám chần chờ leo lên. Cậu cõng cô trên lưng dạo biển cũng thật lâu. "Xử Nữ , giữa tôi và biển cậu thích cái nào hơn?" Trong giây phút đo cô liền sợ hãi ... Sợ mình rung động. "Tức nhiên là cả hai. Haha , cậu tốt với tôi như vậy mà? Mà viển cũng đẹp như vậy mà? Tôi hà cớ gì phải chọn cái gì hơn cái gì chứ?" Cậu đột nhiên đứng lại , trước giờ cậu chưa bao giờ biết ... Mình sẽ không là lựa chọn của ai đó. Cậu cũng không biết nếu cô bảo là biển mình sẽ như nào mà cô bảo là cậu mình sẽ ra sao. Duy nhất lúc này lòng cậu ít nhất rất dễ chịu dễ chịu đến kì lạ.... Cô dựa vào lưng cậu... Lòng ngực cậu lại bất chợt nổi sóng.... Hôm qua cậu đã lo biết bao. Giá như cậu là người đi tìm cô thay vì ngôi trên ghế đợi người khác tìm thấy cô.