Chuyện Cái Tờ Rym...
Chương 4
Mình ngu vật vã! Thiệt đó! Mình chỉ biết chủ nhân của mình không phải gay, chứ chẳng biết ảnh vô cùng hấp dẫn tụi gay!!! Mình mới ngủ một giấc, tỉnh dậy đã thấy thân ở ngoài quần rồi…
Mình càng không biết sếp của chủ nhân cũng là gay, lại còn thuộc dạng siêu nhân lộ hàng, yêu trò bệnh hoạn, thả trym chốn văn phòng!!!
Lão còn biến thái đến độ lôi mình ra thả rông cùng lão!!
Vừa ngủ dậy đã thấy một cái trym so với gã Đầu Bự chẳng nhỏ bao nhiêu thì cảm thấy thế nào á?
Khó chịu! Mình hâm mộ, ghen ghét, oán hận! Mình cô đơn, tịch mịch, lạnh lẽo!
Dù sao thì, một lần lạ, hai lần quen. Lần này mình cũng bình tĩnh hơn một chút, hỏi hắn: “Ngươi là ai?”
Hắn chễm chệ từ trên cao ngó xuống nhìn mình – chủ nhân đang bị đè trên bàn – hỏi lại: “Thế ngươi là ai.”
Cái vẻ mặt này đúng là muốn ăn đập.
Hơn nữa, câu hỏi mà không thêm dấu hỏi, đồ chảnh chó.
Đương nhiên, bề ngoài, mình vẫn phải giữ bình tĩnh, đáp lại: “Ngươi có thể gọi ta là Quý ngài To Mà Cứng.”
Hắn cười khinh miệt: “Vậy ta gọi là Chọt Cúc Mày.”
… Mình ghét trym gay!
Tính đến giờ, số trym mình tiếp xúc trong cự ly gần ngoài thằng Đầu Bự ra chỉ có Chọt Cúc Mày – nhắc mới nhớ, đây có phải là tên thật của hắn không nhỉ? – Mà cả hai thằng đều là Trym gay. Hơn nữa thằng sau còn đáng ghét hơn thằng trước.
Mình nghĩ, nếu cứ tiếp tục như vậy thì sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến nhân sinh quan, thế giới quan của mình. Mình sợ sau này lúc chào cờ mình lại có vấn đề về tâm lý thì hỏng bét.
Đúng lúc này, hắn lại gần mình, dùng đỉnh đầu chọt chọt mình vô cùng bỉ ổi. Dịch tiền liệt tuyến trào ra ướt đẫm mặt mình. Lúc cọ sát còn nghe thấy cả tiếng nước lõm bõm.
Mình kinh tởm bảo hắn: “Nè, mày chảy nước dãi kìa.”
Hắn vừa thở hổn hển vừa nói: “Em cũng có thể chảy cùng anh mà.”
Đồ khốn! Ai muốn bỉ ổi như mày chứ!
Mình trợn trừng mắt: “Mày còn chơi mấy trò bẩn thỉu như thế, tao ói vào mặt mày bây… shit!!”
Hắn ói ra thật.
Mới có mấy giây mà đã…? Mình không thể tin nổi, mặc kệ cả mặt toàn tinh dịch, hỏi hắn: “… Mày ra sớm hả?”
Phụt… há há há há. Mình cười đến độ sắp chảy cả dịch tiền liệt tuyến. Cũng chẳng buồn nổi giận vì lần thứ hai bị bắn tinh đầy mặt nữa.
Chọt Cúc Mày hóa ra bị xuất tinh sớm! Mình biết mà! Thần Trym nếu đã ban cho hắn thân hình cường tráng thì không thể nào khuyến mãi cả sự dẻo dai bền bỉ vô song như mình nữa.
Mình cười tươi roi rói trên nỗi đau khổ của hắn, vung vẩy đám tinh dịch dính trên đầu: “Đừng buồn! Lượng vẫn còn nhiều chán.”
Truyện khác cùng thể loại
26 chương
64 chương
34 chương
9 chương
11 chương
82 chương