Chứng Hồn Đạo

Chương 123 : Đầu Cơ

Chứng Hồn Đạo Chương 123 : Đầu Cơ Dịch và biên tập: Zeroman Nguồn: tangthuvien Lệnh Hồ nhìn bóng lưng hai người, đang muốn tiến tới chào hỏi thì lại thấy từ xa có mấy đạo phi kiếm nhanh chóng bay tới. Các tu sĩ Cô Luân kiếm tông mặc trang phục áo trắng bồng bềnh, phiêu dật như gió, ngự kiếm bay đến. Đứng đầu là Thiên Vân kiếm tiên, người này cũng là sư phụ của đại sư huynh Mộ Dung Thiên Nhất. Nhưng bên cạnh Thiên Vân kiếm tiên lúc này, Lệnh Hồ còn biết được một người đệ tử kiệt xuất khác của Côn Luân kiếm tông nữa - Ngữ Trảm Đường. Xem ra lần này có rất nhiều đệ tử của Côn Luân kiếm tông ngồi trên hai chiếc thuyền thần đình song song để ra châu khác lịch lãm. Nếu đã tới Vạn Thông cảng này, chắc chắn là đi tới châu khác để lịch lãm cùng tìm kiếm kỳ ngộ, nếu không thì họ tới đây làm gì! Trừ Thiên Vân kiếm tiên cùng Mộ Dung Thiên Nhất, Ngữ Trảm Đường mà Lệnh Hồ quen biết ra, đoàn người của Con Luân kiếm tông còn tám người khác, trong đó có ba nữ tu. Hình như lần này Côn Luân kiếm tông thật chịu khó bỏ vốn a, phải biết rằng giá lên thuyền của mười một người này đã hơn một vạn khối linh thạch thượng phẩm rồi. Trong đoàn người của Côn Luân kiếm tông, dựa vào khí tức do họ phát ra, Lệnh Hồ có thể đoán tu vi của Mộ Dung Thiên Nhất và Ngữ Trảm Đường là yếu nhất, tu vi của hai người này là Xuất Khiếu kỳ. Còn chín người khác, trừ Thiên Vân kiếm tiên đã đạt tới Hợp Thể kỳ đại viên mãn ra, thì có đến hai người trong tám người còn lại có tu vi đạt đến Hợp Thể kỳ. Nhưng mà bọn hắn chỉ có cảm giác là dường như mình bị người khác nhìn trộm mà thôi, dù thần niệm quét đi quét lại mấy lần cũng không thể phát hiện được dấu tích của Lệnh Hồ. Bản thân Hoa Thiên Kiếm Vũ và Thái Bạch tửu tiên đã tới một gian phòng hảo hạng, ngồi đối diện lẫn nhau. Bởi vì khi nãy có cảm giác có người đang nhìn trộm mình, nên hai người đã phóng thần niệm ra quan sát. Mặc dù không thể phát hiện được dấu tích Lệnh Hồ, nhưng lại phát hiện được đám người Thiên Vân kiếm tiên tiến đến. Hoa Thiên Kiếm Vũ cùng Thái Bạch tửu tiên nhìn nhau một cái, sau đó đều đứng lên đi ra cửa. - Ha ha, thì ra là Thiên Vân đạo hữu, Ly Vân đạo hữu, Lý Hướng Tú đạo hữu của Côn Luân kiếm tông, Hoa Thiên hữu lễ. Hoa Thiên Kiếm Vũ cười ha ha, cùng Thái Bạch tửu tiên nghênh đón. Thiên Vân kiếm tiên cũng chắp tay cười nói: - Hoa Thiên đạo hữu cùng Tửu tiên Thái Bạch đạo hữu, Thiên Vân hữu lễ. Một nam một nữ có tu vi đạt đến Hợp Thể hậu kỳ bên cạnh Thiên Vân kiếm tiên cũng đồng thời chắp tay, nói: - Ly Vân, Lý Hướng Tú ra mắt hai vị đạo hữu. Hai bên hàn huyên một hồi, Thiên Vân kiếm tiên hỏi: - Hai vị đạo hữu cũng tới đây, chẳng lẽ...cũng muốn đi Đông Thắng châu sao? Thái Bạch tiên tửu cười khổ: - Đúng là muốn đi Đông Thắng châu lịch lãm một lần. Nhưng mà bọn ta đã tới chậm rồi, bên quản lý thuyền nói rằng khoang thuyền cao cấp đã đủ số, không có chỗ ngồi, chỉ còn cách đợi tới năm sau nữa? Thiên Vân kiếm tiên ngạc nhiên nói: - Cho dù năm nay đã hết thì chỉ đợi sang năm thôi chứ, sao lại phải đợi đến năm sau nữa? Hoa Thiên Kiếm Vũ căm hận nói: - Nhưng bên quản lý thuyền nói rằng khoang thuyền năm sau cũng đủ rồi. Thiên Vân kiếm tiên cau mày: - Sao lại có chuyện này chứ? Hoa Thiên Kiếm Vũ tiếp lời: - Ta cũng muốn hỏi cho ra lẽ, chết tiệt...cái tên quản lý đó vô cùng ngạo mạn, thật là tức chết đi mà! Thiên Vân kiếm tiên thở dài: - Thần Đình tông vô cùng cường đại, không dễ dàng đắc tội được đâu. B.ạ.n..Đ.a.n.g..Đ.ọ.c..T.r.u.y.ệ.n..T.ạ.i..W.e.b.s.i.t.e..T.r.u.y.e.n.G.i.C.u.n.g.C.o...c.o.m. Nếu như bên quản lý đã nói vậy, hay là hai vị nghĩ phương pháp khác thử xem. Thái Bạch tửu tiên cũng thở dài nói: - Thật ra chúng ta đã thăm dò tin tức, khoang thuyền cao cấp hết chỗ là vì đã bị Cực Lạc cung, Nguyên Ma giáo cùng với liên minh tán tu chia hết rồi, ngay cả phiếu lên thuyền năm sau cũng bị bọn họ đặt hết sáu phần! Hoa Thiên Kiếm Vũ cười lạnh: - Nếu như không phải Vạn Thông cảng này chỉ nắm lấy một phần phiếu vé thôi thì sợ rằng ba nhà kia đã lấy hết toàn bộ rồi đó! Nữ tu tên Lý Hướng Tú mở miệng nói: - Không ngờ rằng ba nhà Cực Lạc cung, Nguyên Ma giáo, liên minh tán tu lại ra tay nhanh như vậy. Thiên Vân sư huynh, xem ra chúng ta đã tới chậm rồi. Hoa Thiên Kiếm Vũ cười khẩy: - Xem ra quý tông cũng muốn có một phần a? Thiên Vân kiếm tiên cười: - Người nào không biết rằng sau này Vạn Thông cảng sẽ trở thành nơi giao thương phát triển chứ. Nếu như có thể khống chế số phiếu lên thuyền thần đình thì lợi ích sẽ có rất nhiều đó. Ta nghĩ hai vị đạo hữu đã sớm có ý nghĩ này đi? Thái Bạch tửu tiên thở dài nói: - Đúng là như thế. Nếu như chúng ta muốn đi Đông Thắng châu thì phải trả tiền cho ba nhà đó, nhưng giá tiền rất cao. Nguyên Ma giáo đúng là khinh người quá đáng. Thiên Vân kiếm tiên ngạc nhiên: - Chẳng lẽ hai vị đạo hữu đã tới tìm Nguyên Ma giáo rồi? Hoa Thiên Kiếm Vũ bực bội nói ra: - Đâu chỉ là Nguyên Ma giáo. Hiện nay ở Vạn Thông cảng đâu đâu cũng có hiệu buôn của Cực Lạc cung, Nguyên Ma giáo cùng liên minh tán tu cả. Chúng ta đã đi tìm rồi, nhưng Cực Lạc cung sống chết gì cũng không cho, có lẽ họ dành cho đệ tử tông môn rồi. Còn hai nhà liên minh tán tu, Nguyên Ma giáo đúng là có đồng ý bán phiếu lên thuyền, nhưng giá bọn họ đưa ra thật là quá đáng mà. Thiên Vân kiếm tiên hơi khó hiểu: - Chẳng lẽ bọn họ đưa ra yêu cầu gì quá đáng lắm sao? Hoa Thiên Kiếm Vũ nói: - Liên minh tán tu nói giá tiền một phiếu là năm ngàn khối linh thạch thượng phẩm! Đám người Thiên Vân kiếm tiên hít vào một ngụm khí lạnh. Phải biết rằng khoang thuyền cao cấp của hai chiếc thuyền thần đình song song, một vé chỉ có một ngàn hai trăm khối linh thạch thượng phẩm. Vậy mà liên minh tán tu lại một lần đưa giá lên cao gấp bốn lần! Hoa Thiên Kiếm Vũ tiếp tục nói: - Đáng hận nhất là Nguyên Ma giáo kia. Chúng tu vừa mới ra khỏi hiệu buôn của liên minh tán tu thì liền đến hiệu buôn của bọn hắn, cái tên chết tiệt ở đó lại đòi đến bốn ngàn khối linh thạch thượng phẩm. Thiên Vân kiếm tiên có chút ngạc nhiên: - Tuy giá phiếu có cao, nhưng không phải thấp hơn bên liên minh tán tu à? Hoa Thiên Kiếm Vũ xì một tiếng khinh miệt: - Tốt, tốt cái con khỉ! Hai phiếu vé mà Nguyên Ma giáo bán cho chúng ta chỉ là trung cấp, hơn nữa không chỉ mất bốn ngàn khối linh thạch thượng phẩm, mà hắn còn đòi Thái Bạch đạo hữu phải đưa thêm năm trăm cân Thái Bạch tiên nhưỡng nữa! Hoa Thiên Kiếm Vũ cười lạnh: - Một trăm năm mươi cân Thái Bạch tiên nhưỡng có giá đến ba nghìn khối linh thạch thượng phẩm, nếu là ba trăm năm mươi cân hoặc năm trăm cân thì có giá đến...hừ, một vạn khối linh thạch thượng phẩm đó. Hơn nữa, Thái Bạch tiên nhưỡng dễ điều chế vậy sao? Mở miệng một cái đã đòi đến năm trăm cân, có phải bọn Nguyên Ma giáo khốn khiếp đó điên hết hay không? Thiên Vân kiếm tiên cau mày nói: - Để cho hai vị tu sĩ cao giai ngồi ở khoang thuyền trung cấp là đã khinh thường rồi, mà bọn tu sĩ Nguyên Ma giáo đó lại còn đòi giá cao đến như thế, đúng là đáng hận mà! Hừ! Nhưng mà nghĩ lại thì ... cách xử sự của Nguyên Ma giáo cũng là tác phong của Ma đạo, không có gì lạ cả. - Nếu không phải Vạn Thông cảng này là khu vực trực thuộc của Thần Đình tông, lão tử thật muốn dạy dỗ đám người Nguyên Ma giáo đó cùng với mấy tên quản lý cảng một trận. Hoa Thiên Kiếm Vũ nói lời này ra, chứng tỏ hắn đang vô cùng giận dữ. Lệnh Hồ yên lặng ở bên cạnh nghe đám người Hoa Thiên Kiếm Vũ nói chuyện, rốt cuộc cũng hiểu đã xảy ra chuyện gì. Khó trách Thi Vạn Thông nói chỗ ngồi trên hai chiếc thuyền thần đình song song đã đầy, thì ra là bị ba nhà Cực Lạc cung, liên minh tán tu cùng với Nguyên Ma giáo chia lấy. Bọn họ đã mua trước toàn bộ số phiếu, dĩ nhiên là không thể mua được các khoang dành cho tu sĩ đỉnh giai. Sau đó đem ra ngoài bán lại cho các tu sĩ khác với giá rất cao, việc này của họ đồng nghĩa với việc thao túng thị trường, làm tổn hại quyền lợi của người khác. Nhưng mà Tu Tiên giới là chỗ dùng thực lực để nói chuyện, có thể nói họ vi phạm nguyên tắc được sao? Nếu như không phải Lệnh Hồ có thực lực làm cho Thi Vạn Thông phải kiêng kỵ, chỉ sợ khó có thể lấy được phiếu từ tay Thi Vạn Thông, sợ rằng lúc đó hắn phải đi ra mua phiếu ở bên ngoài đó. Cho nên, nếu Thần Định tông đã không ra quy định rõ ràng là không được bán phiếu ở bên ngoài thì rất khó ngăn cản những người khác làm chuyện đầu cơ có lợi cho bọn họ. Thiên Vân kiếm tiên thở dài nói: - May mà Chử Đạo Chân sư đệ ta đã sớm tới đây mua đủ số phiếu cho đệ tử tông môn ta, nhưng không ngờ Chử Đạo Chân sư đệ lại thông báo về quá muộn, làm cho Côn Luân kiếm tông ta bỏ qua cơ hội tranh giành một chút với ba nhà kia. Hoa Thiên Kiếm Vũ cười lạnh nói: - Ta đã đưa tin về Chân Võ đạo rồi, chắn chắn Chân Võ đạo ta phải có một phần trong việc này. Chẳng lẽ cứ ngồi yên nhìn bọn họ lấy hết quyền lợi sao? Ly Vân kiếm tiên nãy giờ vẫn không lên tiếng, bỗng nhiên hỏi: - Xin hỏi hai vị đạo hữu, nếu như liên minh tán tu cùng Nguyên Ma giáo đã ra giá như vậy, không biết hai vị có muốn mua nữa hay không? Hay là đợi đến cuối năm sau? Thái Bạch tiên tửu thở dài: - Đây cũng là điều làm chúng ta buồn rầu đây. Nghĩ qua nghĩ lại, chắc phải để cho bên liên minh tán tu chiếm tiện nghi rồi, nhưng mà lần đi ra ngoài này, ta và Hoa Thiên đạo hữu chỉ mang theo hơn năm ngàn khối linh thạch thượng phẩm thôi, còn thiếu đến năm ngàn khối nữa lận. Nếu như quay trở về lấy rồi quay lại thì lại mất đến một tháng, không thể nào kịp được lộ trình mười lăm ngày sau của hai chiếc thuyền thần đình song song. Nếu như... Nói tới đây, ánh mắt Thái Bạch tửu tiên nhìn về Thiên Vân kiếm tiên có chút mong chờ. Sao Thiên Vân kiếm tiên không hiểu là Thái Bạch tửu tiên đang nghĩ gì được, lập tức cười nói: - Tuy lần này ta không mang theo linh thạch nhiều lắm, nhưng gom lại cũng đủ năm ngàn khối... Thái Bạch tửu tiên lập tức đứng lên, khom người với Thiên Vân kiếm tiên một cái, nói: - Thật sự cảm tạ Thiên Vân đạo hữu tình nghĩa thắm thiết, xin nhận Thái Bạch một lễ. Thiên Vân kiếm tiên sửng sốt. Thật ra khi nãy hắn còn chưa nói hết, ý của hắn là hắn có thể lấy ra năm ngàn khối linh thạch thượng phẩm, nhưng hắn còn phải để dành cho lúc tới Đông Thắng châu mua phiếu tới Cửu Lê Bộ châu nữa. Nếu như ượn năm ngàn khối linh thạch thượng phẩm, sau đó khấu trừ phí tổn trong lúc đi Cửu Lê Bộ châu thì cả đoàn người bọn họ còn chưa tới một ngàn khối linh thạch thượng phẩm, lúc đó sẽ rất khó cho họ sinh hoạt, đi lịch lãm cũng ngại ngùng hơn. Có câu nói "Có tiền đi đâu cũng được, không có đi khó vô cùng", cho nên hắn tính nói là có lòng mà không có sức. Nhưng không ngờ rằng mình còn chưa nói hết thì Thái Bạch tửu tiên đã cảm kích mình trước mặt mọi người, lúc này Thiên Vân kiếm tiên sao có thể từ chối được cơ chứ. Thiên Vân kiếm tiên cười khan: - Đâu có đâu có, Thái Bạch đạo hữu quá khách khí rồi. Chúng ta cùng đi tới Đông Thắng châu, kết bạn với nhau cũng tốt, có thể chiếu cố cho nhau, thật là vui sướng. À, tại hạ vốn rất ngưỡng mộ Thái Bạch tiên nhưỡng của đạo hữu đấy, không biết lần này đi xa thì Thái Bạch đạo hữu có mang theo không đấy nhỉ? Câu nói cuối cùng chính là câu quan trọng nhất. Thiên Vân kiếm tiên nghĩ rằng nếu như linh thạch mình đã đưa cho Thái Bạch tửu tiên thì Thái Bạch tửu tiên không thể không đưa lại ình chút Thái Bạch tiên nhưỡng chứ. Hơn nữa sau này kết bạn đi với nhau, nếu như không có linh thạch tiêu xài thì cũng có thể lấy Thái Bạch tiên nhưỡng đi đổi lấy một chút linh thạch được. Đó là những gì Thiên Vân kiếm tiên tính toán, mà câu trả lời của Thái Bạch tửu tiên cũng như hắn mong muốn.