Chung Cực Truyền Thừa

Chương 95 : Bạch Diệp! Chiến!

Đó là một thiếu niên lạnh lùng thanh tú đến cực điểm, trên mặt thiếu niên mang theo biểu lộ lạnh như băng, một đạo sát ý cường đại như thực chất quấn quanh người thiếu niên, khiến quần áo và tóc thiếu niên không gió mà bay. Ở quanh người thiếu niên, còn có một vòng khe hở màu xanh da trời, từ trên đỉnh đầu thiếu niên đến lòng bàn chân, sau đó lại từ lòng bàn chân di động lên đỉnh đầu...Một cổ sát ý lạnh như băng bạo ngược đến cực điểm lập tức từ trên thân thiếu niên truyền ra! Tất cả mọi người không khỏi cảm thấy một cổ khí lạnh từ lòng bàn chân truyền đến, thẳng vào nội tâm! Thiếu niên tuấn tú lại bạo ngược lạnh như băng đến cực điểm kia, cứ như vậy im im lặng lặng lơ lửng giữa không trung, như là một Sát thần đến từ băng u nội địa, chỉ nhìn đã khiến da đầu run lên một hồi. - Hắn, hắn là Thánh Giai sao? Lập tức có người kinh hô lên. Dù sao, trong nhận thức của tất cả mọi người, cũng chỉ có Thánh Giai, mới có được lực lượng cường đại như thế, cũng có thể lơ lửng trên không trung. Lời nói của người nọ lập tức dẫn đến một hồi bạo động...Thánh Giai, đây chính là người mạnh nhất trong truyền thuyết ah! Nhưng Bạch Diệp lại biết rõ hắn căn bản không phải là Thánh Giai gì cả, có thể lơ lửng, nguyên nhân hoàn toàn là vì lực lượng lĩnh vực. Nhưng khi chính thức đối mặt với sát ý cuồng bạo kia của Lâm Dịch, trong nội tâm Bạch Diệp cũng không khỏi bắt đầu cẩn thận. Vẻ sát ý này, tuyệt đối không thể giả bộ được! Trên thực tế như chỉ luận sát ý mà nói...Sát ý của mình cũng tương đương với sát ý của thiếu niên này, nhưng vẫn yếu nhược hơn vài phần. Đó là sát ý chính thức chân sau khi chính trải quá kiếp sống giết chóc một đoạn thời gian rất dài mới có thể sinh ra! Bất quá tuy rằng như thế, nhưng mối thù giết con lại há có thể không báo? Huống hồ...Mặc dù đối phương là Lĩnh Vực Dị Năng Giả thì sao chứ? Chỉ không đạt đến tình trạng Thủ Vọng Giả, mình hoàn toàn có năng lực đánh chết hắn! Lập tức hai mắt đỏ thẫm của Bạch Diệp ngẫng đầu lên nhìn Lâm Dịch ở trên không trùng lạnh lùng bao quát lấy hắn. Hai người cứ như vậy bắt đầu giằng co lúc lên lúc xuống. Lâm Dịch bởi vì lơ lửng trên không trung, tất cả người bình thường đều cho rằng hắn là Thánh Giai, thêm chi sát ý cuồng bạo bên cạnh hắn mặc dù cách rất xa cũng có thể cảm thụ được...Về mặt khí thế, lại khiến người cảm giác Lâm Dịch mạnh hơn Bạch Diệp trên mặt đất. - Chính là ngươi giết con ta sao? Sau khi đối mặt thật lâu, Bạch Diệp mới cắn răng hỏi. Lâm Dịch lạnh lùng nhìn hắn, trong mắt cũng lóe ra lửa giận trả lời: - Ngươi chính là người nuôi tên súc sinh kia? Bạch Diệp lập tức trừng lớn mắt, phẫn nộ quát: - Con ta đến cùng phạm phải chuyện gì mà ngươi lại hạ sát thủ với nó? Hôm nay nếu như không cho ta một câu trả lời thỏa mãn, Bạch Diệp ta nhất định khiến ngươi chết không toàn thây! Lâm Dịch hừ lạnh một tiếng: - Ngươi không biết xấu hổ hỏi ta hắn phạm vào chuyện gì? Hừ! Hắn ý đồ cưỡng bức muội muội ta!...Loại súc sinh này, không giết đi để làm gì? Ngươi thân là phụ thân của hắn, nuôi con mà không dạy được con, hắn có kết quả hôm nay, ngươi có trách nhiệm rất lớn! Lời nói của Lâm Dịch lập tức khiến Bạch Diệp trừng hai mắt, bật thốt lên giận dữ quát: - Tính khẩu thật lớn! Con ta tuy rằng kiêu căng, nhưng tuyệt đối không làm ra chuyện như vậy! Ngươi cũng đã giết hắn rồi, hôm nay còn muốn dùng tội danh như vậy đến vu oan hắn? Bạch Diệp ta hôm nay không giết ngươi, sau khi chết không mặt mũi nào đối mặt Bạch gia tổ tiên! Đang khi nói chuyện, khí thế của Bạch Diệp bỗng nhiên căng vọt! Lực lượng cường đại, lập tức khiến thủy hệ lĩnh vực bích chướng trước người hắn chấn động một hồi! Lâm Dịch hừ lạnh một tiếng, lạnh như băng nói: - Tổ tiên của ngươi nếu biết có tử tôn bất hiếu như ngươi và con ngươi, chỉ sợ sớm đã từ trong mộ leo ra rồi! Mãi cho đến lúc này, Lâm Dịch vẫn không biết Bạch Diệp và Bạch Lực bị hắn giết là một phân mạch của hoàng tộc đế quốc, lập tức mượn lửa giận trào phúng hắn. Nhưng mà hắn không biết, những người chung quanh kia lại biết rõ! Chuyện Thiên Diệp Vũ Môn môn chủ Bạch Diệp, là một chi của hoàng tộc đế quốc là chuyện mà ngay cả người qua đường cũng biết. Lúc này nghe xong lời nói của Lâm Dịch..., tất cả mọi người lập tức kinh hãi mặt không có chút máu...Phải biết rằng, nói như vậy, quả thực chính là đại nghịch bất đạo! Nếu lời này bị hoàng tộc bổn gia nghe được, mặc dù Lâm Dịch thật là Thánh Giai cường giả, chỉ sợ cũng phải đầu thân ly biệt! Sắc mặt Thủy Linh Lung lập tức liền thay đổi. Phải biết rằng, toàn bộ đại lục đều là hoàng tộc Bạch gia cả, nói như vậy nếu thực bị bổn gia nghe được, chỉ sợ ngay cả Lạp Cổ Kỳ cũng không giữ được hắn! Lập tức cấp thiết giật giật Lạp Cổ Kỳ đang nhìn hai người trong tràng nói: - Hiệu trưởng, nhanh lên ah! Nhanh đi cứu Lâm Dịch đi! Trên mặt đẹp tràn đầy vẻ gấp gáp. Nhưng Lạp Cổ Kỳ tới lúc này lại không còn gấp gáp nữa, lập tức vỗ nhẹ lên tay Thủy Linh Lung, trên mặt thậm chí mang theo hơi có chút vui vẻ nói: - Không có chuyện gì đâu, không nên gấp gáp, lúc nên ra tay ta sẽ ra tay. - Nói xong, ánh mắt vẫn là chăm chú nhìn vào Lâm Dịch lơ lửng trong lam sắc lĩnh vực, trong mắt hiện lên một vòng sợ hãi than nói: - Quả nhiên không hổ là Dị Năng Giả mạnh nhất... Phải biết rằng, Dị Năng Giả trước khi còn chưa tới Thánh Giai, cũng chỉ có Dị Năng Giả phong hệ và hỏa hệ có cấp bậc ngoài Thủ Hộ Giả mới có thể phi hành trên không trung. Mà bởi vì có lĩnh vực, Lâm Dịch thân là thủy hệ Dị Năng Giả, thực sự có thể lơ lửng trên không trung...Điều này thật sự là chuyện khiến người kinh ngạc. - Ha ha ha ha! Bạch Diệp giận quá hóa cười, hai mắt đỏ thẫm nhìn vào Lâm Dịch trong lam sắc lĩnh vực, thần thái vặn vẹo. - Đã như vậy thì dùng máu ngươi để tế con ta đi! Ah! Theo Bạch Diệp nói xong, hắn đột nhiên mãnh liệt hô lớn lên! Một hồi ánh sáng màu đỏ chói mắt đột nhiên từ trên người hắn bạo phát ra!