Chung Cực Truyền Thừa
Chương 949
Lâm Dịch bên cạnh vừa cười vừa nghe, theo hắn.
- Khách quan, ngài muốn dùng gì ạ?
Sau khi giới thiệu một hồi, tùy tùng cười hỏi.
- Ân, cho ta một hũ rượu tốt nhất, sau đó tùy tiện mang lên vài món ăn mà ngươi cho là ngon nhất là được rồi.
Lâm Dịch vừa cười vừa nói.
- Hảo! Xin khách quan chờ một chút, rượu và thức ăn liền lập tức tới ngay!
Tùy tùng cười rất vui vẻ, bởi vì tiền lương của bọn hắn chủ yếu phụ thuộc vào những vị khách như thế này.
Nếu khách nhân càng gọi nhiều món ăn hắn giới thiệu, thậm chí các loại món ăn đắt tiền nhất thì thù lao của hắn càng cao.
Mà đồ ăn hắn giới thiệu vừa rồi, mỗi một món đều là đắt tiền nhất tại tửu điếm này.
Gặp phải một khách nhân không hỏi giá cả mà trực tiếp chọn nhiều thức ăn ngon như vậy, hắn tự nhiên vô cùng vui vẻ rồi.
Lâm Dịch lại cười nói ra:
- Cũng không cần gấp đâu.
Ta có một vấn đề, muốn hỏi qua ngươi một chút.
Tùy tùng kia nghe vậy, liền nhiệt tình cười nói:
- Khách quan cứ hỏi, tiểu nhân biết gì sẽ nói nấy, tuyệt không lừa gạt.
Lâm Dịch nhẹ gật đầu, lập tức khẽ cau mày, nói:
- Ngươi biết ở đây có chỗ nào có thể thu được tin tức về Bạo Loạn Tinh Hải không?
Lâm Dịch không phải ngu ngốc, Bạo Loạn Tinh Hải so với bên ngoài thì nguy hiểm hơn rất nhiều, đừng nói một gã Nhất giai nho nhỏ này, dù là cường giả Hư Thần Cảnh cũng có thể không tinh tường.
Hắn tự nhiên không trông cậy gã tùy tùng này có thể nói cho hắn biết cái gì, cho nên mới phải hỏi như vậy.
Loại địa phương Bạo Loạn Tinh Hải này, tin tưởng hằng năm đều có nhiều người tới.
Nếu tin tức bên trong không thể trở thành một loại tình báo có thể bán ra thì Lâm Dịch cũng chỉ có thể nói những người này thật sự không có đầu óc kinh tế.
Quả nhiên, vừa nghe Lâm Dịch hỏi như vậy, tùy tùng kia không lộ ra chút thần sắc kinh ngạc nào, vừa cười vừa nói:
- Nguyên lai là cái này, ngài cứ tới thương lâu Tinh Vân Bảo lớn nhất Loạn Tinh thành này là có thể có được tin tức về phương diện này.
Có điều, khách quan ngài vừa nói tới Bạo Loạn Tinh Hải a? Tiểu nhân nhiều lời một câu, nếu như không chuẩn bị đầy đủ, vẫn không nên tùy ý tiến vào trong Bạo Loạn Tinh Hải thì tốt hơn.
Lâm Dịch nghe vậy chỉ cười cười, nói ra:
- Tinh Vân Bảo?
Tùy tùng nghe vậy, nhẹ gật đầu.
Lâm Dịch liền ghi nhớ, sau đó cười nói:
- Tốt rồi, ngươi cho người mang đồ ăn lên đi.
- Vâng, mong khách quan chờ một chút, đồ ăn sẽ lập tức dọn lên ngay.
Nói xong, hắn có chút khom người, tắc thì rời đi.
Tốc độ làm ăn tửu lâu này quả thật không chậm, chỉ một lát sau liền bưng đầy đủ rượu và thức ăn lên, tùy tùng kia sau khi nói một câu "mời khách quan thong thả dùng. liền rời đi, tiếp tục mời các khách nhân khác.
Rượu này quả thực là rượu tốt, bất quá, đối với Lâm Dịch đã từng thưởng thức qua Bách Hoa tửu mà nói, cảm giác vẫn chênh lệch đi nhiều.
Lâm Dịch uống một hồi, mùi rượu trong miệng đã có chút đậm đặc, nhưng lại hơi có chút thở dài.
Sớm biết như thế này, lúc trước đã mặt dày hướng Tố Vân cầu một bình Bách Hoa tửu rồi.
Rượu không có hương vị, nhưng hương vị những món ăn này đích thật không tệ.
Nguyên liệu những món ăn này, đều thu mua từ bên trong Bạo Loạn Tinh Hải.
Bên trong Bạo Loạn Tinh Hải này, yêu thú cường đại sinh hoạt khắp nơi, rất nhiều nguyên liệu trân quý đã sớm gần như tuyệt chủng tại các nơi khác trên Thiên Giới này, ở chỗ này cũng không coi là trân quý nhiều lắm.
Ngoại trừ hương vị thơm ngon, đối với phương diện tu hành cũng có tác dụng tăng lên rất lớn.
Đương nhiên, đó là đối với cường giả bình thường.
Còn đối với cường giả có thể nói là biến thái như Lâm Dịch, năng lượng đã đạt đến Luyện Cách kỳ mà nói, lại không có bao nhiêu tác dụng.
Ăn cơm xong, Lâm Dịch liền gọi tùy tùng tính tiền.
Mà lúc tính tiền lại khiến Lâm Dịch hoảng sợ một phen.
Những món ăn này, rõ ràng hao tốn mấy chục vạn linh thạch!
Đương nhiên, mấy chục vạn này đối với Lâm Dịch thì cũng chỉ như chín trâu mất một cọng lông.
Tuy rằng bị hoảng sợ một phen, nhưng Lâm Dịch cũng không có gì chần chừ, hắn cũng không tin tửu điếm này dám chặt chém cường giả Hư Thần Cảnh.
Tuy rằng có thể thường xuyên nhìn thấy cường giả Hư Thần Cảnh ở nơi này, nhưng bất kể nói như thế nào, đối phương cũng là Hư Thần Cảnh, loại cảm giác kính sợ khi đối mặt người mạnh hơn, cũng không phải dễ dàng tiêu trừ như vậy.
Không nói gì thêm, Lâm Dịch móc tiền ra trả, tùy tùng kia tươi cười nhận lấy.
Sau đó Lâm Dịch liền rời khỏi ngôi tửu lâu này.
Sau khi hỏi đường vài người, Lâm Dịch đi thẳng về cái gọi là Loạn Tinh Thành Đệ nhất lâu đài, Tinh Vân Bảo kia.
- Tinh Vân Bảo này quả nhiên không nhỏ a.
Lúc Lâm Dịch đứng trước một tòa thành giống như cự thú cổ xưa, không khỏi có chút cảm thán.
Tinh Vân Bảo này tọa lạc tại trung tâm Loạn Tinh Thành, diện tích toàn bộ tòa thành chỉ sợ không dưới mấy chục vạn mét vuông.
Toàn bộ tòa thành tản ra một loại khí tức cổ xưa, giống như là cự thú viễn cổ đang há to miệng.
Bất quá, điểm bất đồng với những tòa thành ở nơi khác, chính là nhân khí tại Tinh Vân Bảo này cực kỳ sung túc, có rất nhiều người ra ra vào vào tòa thành này.
Đồng dạng với trước kia, từ Nhất giai đến Luyện Cách kỳ, cái gì cũng có.
Thậm chí còn ngẫu nhiên có một hai cường giả Ngưng Thần kỳ đạm mạc đi qua.
Những cường giả Hư Thần Cảnh này, tại nơi khác trên Thiên Giới, có người nào không phải là nhân vật cao cao tại thượng? Nhưng bên trong Loạn Tinh Thành này, lại không có gì bất đồng với những người cấp bậc thấp chung quanh.
Nếu như nói có, đại khái chỉ là trong ánh mắt nhìn bọn hắn của những người cấp bậc thấp có vài phần ý tứ tôn kính thôi a.
Cảm khái một hồi, Lâm Dịch đi thẳng vào trong tòa lâu đài này.
Tòa lâu đài này hiển nhiên là do một thế lực lớn nào đó kiến tạo nên.
Trong lâu đài này, từ quần áo giày vớ, đến linh dược binh khí các loại, hay các loại đan dược, nội đan,...Có thể nói cần gì tại Thiên Giới thì chỗ này đều có.
Nơi này giống như là một Thương thành to lớn, vô số quầy hàng trưng bày nối tiếp nhau, cùng tiến hành mua bán.
Lâm Dịch cũng không biết vị trí bán tình báo, sau khi nhìn chung quanh một chút, Lâm Dịch đi thẳng về phía một quầy hàng.
- Khách nhân, ngài khỏe.
Xin hỏi ngài cần gì ạ?
Chủ quầy tươi cười, tôn kính nói ra.
Trước quầy đều có những nữ tử mặc váy dài màu trắng đồng dạng với nhau.
Lâm Dịch cười cười, hỏi ra:
- A, ta muốn hỏi một chút, nơi nào bán tình báo?
Nhìn những nữ tử mặc váy dài màu trắng đồng nhất với nhau này, Lâm Dịch có thể tưởng tượng đại khái những nữ hài nhi này, có lẽ đều là nhân viên công tác của Tinh Vân Bảo.
Quả nhiên, nữ hài nhi kia sau khi nghe vậy, khẽ cười nói:
- Khách nhân muốn mua tình báo sao? Ân, thỉnh khách nhân đi đến bậc thang lầu ba bên phải, ở chỗ đó có bán tình báo.
Xem ra có lẽ thường xuyên có người hỏi vấn đề như Lâm Dịch, cho nên cô gái này không có chút kinh ngạc nào..
Truyện khác cùng thể loại
1725 chương
7 chương
115 chương
112 chương
853 chương
363 chương
22 chương