Chung Cực Truyền Thừa
Chương 918
Thần thức của hắn sau khi gia trì linh văn cư nhiên đã vững vàng khuếch tán đến mấy vạn dặm bên ngoài.
Mà lĩnh vực trong nháy mắt đem tốc độ lớn nhất đề thăng phương viên hơn năm dặm.
Lâm Dịch quan sát một trận, mặt không biểu tình.
Nhưng mà trong lòng lại thầm thở ra một hơi.
Những ma thú này thật ra giúp hắn không nhỏ.
Bởi vì ma thú chỉ thấy không ngừng chiến đấu.
Trên người chúng hoặc lớn hoặc nhỏ đều có vài vết thương.
Những vết thương này bình thường hoặc không phải trí mạng, nhưng khi Lâm Dịch muốn dùng lĩnh vực giết chết chúng.
Những vết thương này đều biến thành bùa đòi mạng.
- Định!
Một tiếng khẽ vang lên.
Một màn khiến người ta kinh hãi xuất hiện...tựa hồ trong nháy mắt tĩnh lại.
Không trung năng lượng gào thét, ma thú đang điên cuồng giết lẫn nhau, thậm chí động cũng không kịp trong nháy mắt ngừng lại.
Đình chỉ tại không trung.
Ngoại trừ bầu trời không ngừng vang lên sấm sét.
Trong phương năm nghìn dặm hoàn toàn tĩnh lại.
- Bạo!
Lại một tiếng khẽ vang lên.
Một màn kinh khủng xuất hiện cùng với một tiếng "bạo" của Lâm Dịch.
Chỉ nghe xung quanh đột nhiên vang lên tiếng "phốc" liên tiếp.
Chỉ thấy vết thương của những ma thú kia giống như biến thành một suối phun, điên cuồng bắn ra tiên huyết.
Một phút đồng hồ.
Chỉ một phút ngắn ngủi!
Lấy Lâm Dịch làm trung tâm, phương viên năm nghìn dặm, chí ít hơn mười vạn ma thú, ngã xuống trong khoảnh khắc!
Đây chính là điểm cường hãn của Hư Thần Cảnh lĩnh vực dị năng giả - đương nhiên, tiền đề là tinh thần lực đủ cường đại.
Thi thể đầy trời từ không trung rơi xuống.
Lâm Dịch biết trong đó còn có cá lọt lưới.
Nhưng với hắn mà nói đã không quan trọng.
Phạm vi lớn như vậy đủ để cả triệu ma thú bị giết! Lâm Dịch chỉ cần giết đại bộ phận là có thể để tỷ lệ hình thành Thú vương giảm đi rất nhiều.
Dù sao, hơn bảy mươi vạn năm chỉ xuất hiện ba Thú vương.
Đâu phải dễ dàng xuất hiện như vậy? Không có triệu đầu ma thú bên trong, một phen chém giết cũng sẽ không xuất hiện được một.
Thần sắc Lâm Dịch không có chút biến hóa - linh văn vốn là hắn đem toàn bộ tâm tình ẩn dấu.
Chí có đại não tối lý trí đang vận chuyển.
Thân thể hắn không một tiếng động biến mất không thấy.
Lần thứ hai xuất hiện đã ở ngoài năm nghìn dặm.
Loại phương pháp này, ngày đó tại Luyện Yêu Sơn, hắn cũng đã sử dụng qua.
Đương sơ phạm vi lĩnh vực có thể đụng tới, Lâm Dịch là có thể đơn giản xuất hiện ở bất cứ nơi nào.
Thậm chí so với không gian khác còn cường hãn hơn.
Dù sao không gian dị năng phạm vi lớn nhất cũng chỉ là trăm dặm đến năm nghìn dặm.
Mà Lâm Dịch sau khi gia trì Linh văn, phạm vi có đủ năm nghìn dặm.
Năm nghìn dặm ngay lập tức liền đến.
Có thể tưởng tượng được trình độ lợi hại của nó.
Nhưng mà đại não Lâm Dịch lúc này truyền đến một trận choáng váng.
Biểu tình tuy rằng vẫn yên tĩnh vô cùng.
Trong lòng cũng minh bạch phạm vi như vậy sử dụng lĩnh vực đối với tinh thần tiêu hao rất nhiều.
Mặc dù có linh văn làm hậu thuẫn, nhưng là khó có thể tiêu tán.
Hít sâu một hơi, lĩnh vực của Lâm Dịch lại khuếch tán ra ngoài.
Từ "Bạo" như vậy xuất hiện, không chỉ một lần.
Khi đến lần thứ tư cũng chính là đã giết chết đại bộ phận ma thú trong phạm vi hai vạn dặm.
Sau đó, Lâm Dịch cũng cảm thấy có chút ăn không tiêu.
Bốn lần là cực hạn.
Nghĩ tới đây, trên người ngân mang chợt lóe dựng lên.
Biến mất vô tung vô ảnh - hắn lại cần nghỉ ngơi một phen.
Tinh quang rực rỡ, sáng sủa trên đỉnh đầu.
Từng ngôi sao như bảo thạch làm đẹp trên một tấm vải thật lớn.
- Cuối cùng cũng đi ra.
Một đạo thân ảnh đang lẳng lặng đứng trên bầu trời đầy sao, thở một hơi thật dài.
Lâm Dịch tỉ mỉ quan sát tinh tượng một chút.
Sau một lát mới thở ra một hơi - còn may là phía đông nam.
Nghĩ tới đây, hắn không khỏi quay đầu liếc mắt nhìn khu vực sương mù dày đặc cách đó không xa.
Phương hướng này thật đúng là thần kỳ.
Khoảng cách gần năm sáu triệu km.
Lâm Dịch tốn gần một tháng, mới coi như đi ra khỏi chỗ kia.
Sương mù dày đặc cuộn trào chỉ là một tầng cấm chế.
Vốn chỉ là thuật che mắt.
Bất quá Lâm Dịch vừa mới tăng thêm một tầng cấm chế - cái này hầu như khiến lực lượng của hắn hoàn toàn tiêu hao sạch.
Hôm nay, đã hoàn toàn bị phong bế.
Trừ phi là bản thân vượt qua năng lượng gia trì chiến văn.
Hoặc sử dụng linh tinh một chút, bằng không đừng nói muốn tiến nhập bên trong.
- Ta cũng chỉ có thể làm được một bước này...phải xem thiên ý.
Lâm Dịch thầm nghĩ.
Thời gian một tháng này, hắn sợ rằng giết không dưới cả triệu ma thú.
Nơi này số lượng ma thú thật sự nhiều kinh người.
Dù là Hắc y nhân rất độc ác.
Bất quá Lâm Dịch thật sự không thể không bội phục hắn...Tốn nhiều thời gian như vậy.
Bắt được nhiều ma thú như thế.
Làm ra phạm vi lớn như vậy.
Không thể không nói đúng là một danh tác.
Hơi cảm khái một trận, thần thức của Lâm Dịch tỏa ra - xem ra ngày đó khi tìm kiếm, gia hỏa kia cũng chuyên môn tìm trong phạm vi một vạn dặm.
Cư nhiên là không có một ai ở đây.
Hiện tại Lâm Dịch muốn làm chính là tìm được truyền tống trận thứ ba, sau đó rời khỏi đây.
Thu hồi thần thức, sau đó, thân hình Lâm Dịch nhất thời hóa thành một đạo lưu quang, hướng phía đông nam lao vụt đi.
Bay được khoảng ba bốn tiếng đồng hồ, sau đó đã bay ra khỏi năm sáu nghìn dặm - hiện tại hắn cũng không cần phải toàn lực đi tới.
Một trận năng lượng ba động đột nhiên truyền đến từ xa.
- Ân?
Lâm Dịch hơi sửng sốt, không khỏi dừng lại tại không trung.
Cổ ba động này có chút cường liệt, hẳn là của Lục Giai chiến sĩ toàn lực bộc phát ra.
- Có người đánh nhau?
Lâm Dịch có chút hứng thú quay đầu.
Lập tức hai mắt khép hờ, thần thức nhất thời "sưu" một tiếng tỏa ra.
Bất quá trong nháy mắt đã qua tám nghìn dặm.
Nhất thời cảm ứng được hơn mười cỗ năng lượng ba động khổng lồ đang hướng phía này gào thét mà đến.
Tổng cộng mười ba người.
Thoạt nhìn là mười hai người phía sau đang truy sát người phía trước.
Trong thần thức của Lâm Dịch, hắn có thể thấy được rõ ràng hình dáng và trang phục của những người này.
Kẻ bị truy sát là một gã trung niên nhân tướng mạo có chút thô lỗ.
Hắn tựa hồ thụ thương không nhẹ.
Khóe môi chảy ra một tia tiên huyết.
Sắc mặt hơi nhợt nhạt, biểu tình có vẻ thống khổ.
Xem ra loại tốc độ này đã đến cực hạn của hắn.
Từng đợt khí bạo ở bên cạnh hắn vang lên.
Hắn thỉnh thoảng quay đầu lại nhìn, trong ánh mắt tràn đầy phẫn nộ.
Người này mặc một kiện trường sam màu vàng.
Trường sam đã có nhiều chỗ hư hao, nhìn qua vô cùng chật vật.
Mà hơn mười người phía sau hắn cũng mặc giáp màu xanh, nhìn không rõ hình dáng.
Tiếng khí bạo đồng dạng không ngừng vang lên.
Đám người thanh niên thanh tú đuổi theo gắt gao phía sau.
Từ trên tay bọn họ thỉnh thoảng phóng xuất một đạo năng lượng cường đại, công kích thắng tới người nọ.
Thực lực người bị truy sát không kém.
Đại khái cỡ Lục Giai hậu kỳ.
Trong đám người truy sát chỉ có một người là trung kỳ, vốn cũng so với người bị truy sát yếu hơn rất nhiều.
Bất quá người bị truy sát kia đang bị trọng thương.
Dẫn đến sức chiến đấu của hai người hầu như tương đương.
Mà những kẻ khác chỉ yếu hơn một ít, đều là trình độ Lục Giai sơ kỳ..
Truyện khác cùng thể loại
1725 chương
7 chương
115 chương
112 chương
853 chương
363 chương
22 chương