Chung Cực Truyền Thừa
Chương 905
Ma thú vẫn như cũ điên cuồng công kích, vừa rồi thứ năng lượng tà ác kia đâm xuyên qua thân thể của hơn mười đầu ma thú, thế nhưng lúc này các ma thú lại không bị ảnh hưởng một chút nào, chúng nó vẫn cố gắng lao vào.
Thân hình của Lâm Dịch đột nhiên tăng tốc.
Khí thế ầm vang, thân hình hoàn toàn hóa thành một đạo huyết quang, bắn nhanh về phía trước, không biết đối phương ở chỗ nào, thế nhưng nếu chậm chạp chỉ cấp cho địch nhân cơ hội đánh lén bản thân mình mà thôi.
So với ngồi chờ chết, không bằng tăng tốc.
Thứ nhât, có thể mau chóng vượt qua địa phương quỷ dị này, thứ hai cũng có thể khiến cho đối phương lộ mặt ra.
Đây cũng chính là lựa chọn bất đắc dĩ mà thôi.
Nhưng mà khi Lâm Dịch ầm ầm tăng tốc, một đoàn khí vụ hắc sắc lại cực kỳ quỷ dị xuất hiện ở một vị trí cách Lâm Dịch không xa.
Hắc vụ nồng đậm, căn bản không thể nhìn thấy những thứ bên trong.
Chỉ có một đôi mắt đỏ như máu, vô cùng quỷ dị và lạnh lẽo.
Khặc khặc...!
Tiếng cười chói tai vang lên, những ma thú này vẫn làm công việc mà đồng loại của nó trước khi chết vừa làm, dường như căn bản không phát hiện ra điều quỷ dị.
Vô cùng chậm rãi, hắc vụ dần dần tiêu tán, biến mất không còn tung tích.
Lâm Dịch chạy gấp, cảnh sắc hai bên nhanh chóng rút lui.
Đương nhiên nói là rút lui, thế nhưng trên thực tế những địa phươgn hắn đi qua, toàn bộ đều giống nhau.
Máu tanh, bạo ngược, giết chóc, đầy rẫy không gian.
Tốc độ của Lâm Dịch hiện tại đã sớm vượt qua tốc độ của âm thanh, giống như một đạo huyết sắc quang mang, xẹt qua phía chân trời.
Trong tính toán, đây là lần thứ hai hắn bay được mấy nghìn dặm, nhưng mà trong phạm vi thần thức, vẫn như cũ chỉ thấy khí tức giết chóc.
Giống như màn giết chóc này không có giới hạn.
Nhưng khiến cho Lâm Dịch kinh hãi chính là, cái cảm giác bị kẻ khác giám thị kia không ngờ vẫn như cũ quấn lấy người hắn, không có chút ý tứ sẽ buông lỏng.
- Đối phương chắc chắc là ở phía sau, thế nhưng hắn ở chỗ nào a?
Trong lúc bay nhanh, Lâm Dịch vẫn duy trì vẻ bình tĩnh tự hỏi mình.
Từ khi tiến nhập vào hàng ngũ Hư Thần cảnh, hắn còn chưa có lần nào cảm nhận qua cảm giác vô lực như lúc này.
Thế nhưng Lâm Dịch là kẻ từ yếu đi tới cường giả, những chuyện tình hắn trải qua rất nhiều, đã sớm rèn luyện tố chất tâm lý của hắn.
Hắn biết, nếu như hiện tại càng hoảng loạn, càng dễ lộ ra sơ hở.
Bảo trì vẻ bình tĩnh, đó là con đường duy nhất lúc này.
- Dùng phương pháp gì có thể khiến cho đối phương tự động hiện ra đây?
Lâm Dịch nhíu mày thầm nghĩ, thế nhưng dường như cũng không có phương pháp nào khả thi.
Đại não Lâm Dịch nhanh chóng vận chuyển, bản thân mình không phát hiện ra đối phương, chỉ có hai khả năng.
Thứ nhất, công pháp đối phương tu hành chính là một loại công pháp ẩn dấu đứng đầu, có thể lẩn trốn khỏi sự dò xét của thần thức.
Thứ hai, tu vi tinh thần lực của hắn so với bản thân mình cao hơn nhiều, dẫn đến việc hắn không thể phát hiện ra.
Nhưng mà hai loại tình huống này, đối với Lâm Dịch đều như nhau cả, đều không có cách nào phát hiện ra đối phương.
Đối phương giám thị lâu như vậy lại không bị mình phát hiện, nói rõ đối phương là một kẻ cực kỳ kiên nhẫn.
Muốn đối phương lộ ra sơ hở, dường như không có khả năng.
Như vậy cũng chỉ có tự mình phát hiện ra mà thôi.
Thế nhưng hắn phải làm thế nào đây?
Lâm Dịch chau mày, thân hình vẫn duy trì tốc độ như cũ.
Cường độ thân thể của Lâm Dịch đã đạt tới một trình độ không thể tưởng tượng nổi.
Đối với chuyện liên tục phi hành vô cùng dễ dàng.
Nhưng mà khi đẩy tốc độ tới mức cao nhất, thì cũng vô cùng tiêu tốn năng lượng trong cơ thể.
Mặc dù Chiến văn có thể bù đắp, nó chính là một dấu nhân đối với thực lực của bản thân.
Thế nhưng thực lực cũng chỉ là số có thể đếm được, nếu như số quá thấp, lực lượng đề thăng cũng giảm xuống trên diện rộng.
Nhìn vào năng lượng công kích vừa rồi thực lực của đối phương chí ít cũng là hậu kỳ.
Bản thân mình toàn lực di chuyển, đối phương cũng toàn lực di chuyển.
Nhưng mà bản thân mình lại tiêu hao rất nhiều so với đối phương, dù sao thực lực của đối phương mạnh hơn mình rất nhiều.
Nếu như cứ cố chấp, bảo trì tốc độ như thế này, tình huống cuối cùng đối với bản thân mình vô cùng bất lợi.
Đương nhiên, hắn hiện tại có thể dùng chiến văn gia trì.
Cứ như thế, sự tiêu hao của hắn sẽ giảm xuống, đại khái sẽ ngang hàng với đối phương.
Chỉ là hiện tại Lâm Dịch cũng không muốn làm như vậy...Hiện tại ngay cả vị trí địch nhân còn chưa thể xác định.
Nếu như tùy tiện dùng con bài tẩy của bản thân mình, rõ ràng không phải cách làm của một kẻ thông minh.
Trước tiên dùng lĩnh vực thử một chút.
Để xem có thể phát hiện ra đối phương hay không.
Lâm Dịch âm thầm suy nghĩ.
Tinh thần lực tức thì từ trán tuôn ra, nhất thời tràn ra bốn phương tám hướng.
Trong nháy mắt bao phủ tất cả những vật chung quanh, tất cả mọi thứ đều rõ ràng như ban ngày trong mắt Lâm Dịch.
Nếu như dùng để quan sát mà nói, lĩnh vực so với thần thức thì rõ ràng hơn rất nhiều.
Trong khoảnh khắc lĩnh vực bao trùm phạm vi nghìn trượng.
Điều này đã nằm trong cực hạn của Lâm Dịch...Nhưng mà Lâm Dịch cũng không tránh khỏi phải thất vọng, cho dù là lĩnh vực cũng không thể phát hiện ra đối phương.
Lĩnh vực chính là nhằm vào sự biến hóa trong không gian, chỉ cần trong phạm vi lĩnh vực, bất luận một sự biến hóa nhỏ nào cũng không thể thoát khỏi sự dò xét của nó.
Nhưng mà hiện tai lại không phát hiện ra đối phương...Nơi nơi đều là ma thú chiến đấu.
Năng lượng khác nhau không ngừng xuất hiện rồi tan vỡ.
Lượng tin tức khổng lồ như vậy, cho dù là Lâm Dịch cũng tuyệt đối không có cách nào phán đoán được.
Quả thực vô cùng rối loạn.
Lâm Dịch hiểu rõ, dưới lượng tin tức khổng lồ đó, cho dù có một cử động khác thường, dưới lĩnh vực cũng vô pháp phân chia khí tức.
Giống như giết chóc, giống như khí tức của tà ác...Nó chỉ có thể cảm ứng được rõ ràng năng lượng và sự ba động của không gian.
Đây chính là nhược điểm của lĩnh vực.
Rơi vào đường cùng, Lâm Dịch cũng chỉ có thể thu hồi lĩnh vực, dù sao trong lúc duy trì lĩnh vực đối với Lâm Dịch mà nói cũng vô cùng tiêu hao.
Hiện tại dưới tình huống này, mỗi một phần chiến lực đều vô cùng quý giá.
- Sử dụng Thú văn chi nguyên sao?
Trong đầu hắn chợt hiện lên một cách, nhưng ngay lập tức bị Lâm Dịch gạt bỏ.
Trước tiên không nói đến Thú văn chi nguyên khi bạo phát có đủ làm đối phương thương nặng hay không.
Hiện tại Lâm Dịch ngay cả thân ảnh của đối phương cũng không xác định được, nếu như dám sử dụng Thú văn chi nguyên vạn nhất thân thể của hắn vẫn không thể thừa nhận cỗ lực lượng khổng lồ kia mà bị thương nặng, chẳng phải là tự cắt đứt đường sống của mình sao? Cho dù có Hổ Thần cư làm chỗ dựa cuối cùng, thế nhưng mặc kệ nói như thế nào, không đến thời khắc cuối cùng, Lâm Dịch cũng không muốn mạo hiểm như vậy.
Lâm Dịch bắt đầu tìm xem bản thân mình còn cách nào có thể phát hiện ra đối phương hay không..
Truyện khác cùng thể loại
1725 chương
7 chương
115 chương
112 chương
853 chương
363 chương
22 chương