Lâm Dịch cũng có tâm đấu với đối phương một trận, nhưng thấy năng lượng cuồng bạo của đối phương, âm thầm kinh hãi. Nhưng biểu hiện ra ngoài vẫn là cười khẽ, chậm rãi nói: - Thành chủ thành Bạch Vân...Ngươi đối xử với người khác thế nào, ta không biết, cũng không muốn biết, nhưng ở trước mặt ta, ngươi không có tư cách dùng khí thế thượng vị giả nói chuyện với ta, vẫn là đáp áp trước...Ta, cự tuyệt trả lời. - Tốt! Bản tôn đã quên mất bao nhiêu năm qua, có người nào dám nói chuyện như thế này với bản tôn! Hôm nay, ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ! Thanh niên đội kim quan cười ha hả, vừa mới nói xong, chỉ thấy không gian chung quanh co rút lại, sau đó bộc phát ra năng lượng màu tím cường đại, gào thét bay về phía Lâm Dịch. Lâm Dịch nói xong câu kia, đã gia trì chiến văn! Chiến văn hiện tại của hắn đã gia trì năng lượng gấp trăm lần, Hai mắt như điện, năng lượng huyết sắc trong tay đại thịnh, sau đó cứng đối cứng với đối phương. Oanh! Một tiếng nổ lớn vang lên, một không gian màu đen rộng hơn hai mươi km, xuất hiện ở vị trí trung tâm của hai người, không gian cuồng bạo, tiếng không gian bị xé rách vang lên liên tục. Lâm Dịch chỉ cảm thấy có một cổ lực lượng mạnh không gì sánh kịp, chui vào cơ thể của hắn, mang theo thân thể của hắn bay ra xa hơn bốn mươi km! Cổ năng lượng này vô cùng bá đạo, không ngừng xông vào trong kinh mạch của hắn! Năng lượng Hổ Thần Quyết, lập tức phát huy năng lực thôn phệ cường đại của nó, lập tức thôn phệ sạch sẽ, nhưng Lâm Dịch, khóe miệng có một đạo máu tươi chảy xuống... Lần cứng đối cứng đầu tiên, Lâm Dịch hơi yếu hơn, bị vết thương nhẹ. Năm người chung quanh, thời điểm nghe được giọng nói của hai người mang theo thuốc nổ, đã cảm thấy không đúng, lập tức ra ra mọi nơi, dùng tốc độ cao nhất, rời đi chừng trăm km, thời điềm nhìn thấy khoảng không màu đe khổng lồ ở đó, sắc mặt tái nhợt không còn chút máu. - Quả nhiên, dám nói chuyện như thế với thành chủ thành Bạch Vân...Không phải người bình thường a. Có hai người cùng bay về hướng đông, hiện giờ nhìn thấy đằng sau nổ tung, một người trong đó lập tức kinh hãi nói ra. Vụ nổ này, cho thấy kết quả của hai cổ năng lượng đụng vào nhau, thực lực của hai người không kém, nhưng muốn phát sinh va chạm lớn như thế với cường giả Hư Thần, cũng là chuyện tuyệt đối không thể...Dù sao, lực lượng tương đương, hai cổ lực lượng không kém nhau bao nhiêu va chạm nhau, mới phát sinh hiệu quả nổ tung lớn như thế. Tầng tầng lớp lớp không gian loạn lưu bị nổ tung, lan về phía bọn họ, nhưng thực lực của những người này không kém, đều tránh ra. - Chúng ta nên đi mau, nếu không, sau đó sẽ rước họa vào thân. Mọi người sinh hoạt trong Thiên Giới không dễ dàng, có thể tu hành đến trình độ cường giả lục giai cũng không dễ dàng, bản thân đều yêu quý lông vũ của mình, hiện tại thấy hai người có thực lực mạnh hơn mình, hơn nữa nhìn tình hình là bất phân thắng bại, lập tức sinh ra suy nghĩ rời đi...Dù sao, ở bên cạnh người mạnh như thế, có chút không an toàn. Cứ như vậy, năm người còn lại tìm một phương hướng, bỏ chạy ra xa, sợ thành chủ thành Bạch Vân lưu lại. Bên này, trên mặt thanh niên đội kim quan không che giấu biểu lộ kinh ngạc...Trình độ năng lượng trước kia của đối phương là lục giai đỉnh phong, chỉ trong nháy mắt, thực lực lại tăng lên gấp trăm lần? Trừ phi vào thời khắc cuối cùng, năng lượng của bản thân tăng vọt trong nháy mắt, nhưng làm như thế, sẽ bị trọng thương. - Rốt cuộc ngươi là ai? Trên mặt của thanh niên đội kim quan, lộ ra một tia thận trọng...Không thể không nói, đối phương tiếp hắn một kích, đã đủ cho hắn đối đãi với đối phương như cường giả ngang cấp... Lâm Dịch không thèm để ý tới vết máu trên khóe miệng, thân thể bị chấn động, đã được năng lượng Hổ Thần Quyết chữa trị, đã khỏi hẳn. Hắn lạnh nhạt nhìn đối phương, sau đó cười nói một câu: - Các hạ không cảm thấy mình không lễ phép sao? Khi hỏi người khác, phải báo tên của mình trước, sau đó mới có quyền hỏi đối phương tên gì. Thanh niên đội kim quan nhíu mày, nhưng vẫn nói ra: - Bản tôn chính là thành chủ Diệp Khô của thành Bạch Vân, ngươi là ai? Lâm Dịch nhíu mày, nói: - Lâm Dịch! - Lâm Dịch? Diệp Khô nhíu mày một cái, chỉ cảm thấy cái tên này rất quen, nhưng trong thời gian ngắn không thể nhớ ra, nhưng nhìn về phía đối phương, điềm nhiên nói: - Có phải là ngươi đã giết con ta không? Nhưng Diệp Khô cũng không phải sợ Lâm Dịch, chỉ là không muốn dây dưa với đối phương mà thôi...Không thể không nói, thực lực của Lâm Dịch làm cho hắn kinh ngạc, nhưng chưa đạt tới trình độ khiến cho hắn cố kỵ, sở dĩ hỏi như vậy, là do hắn không muốn dây dưa, dù sao, hôm nay hắn muốn báo thù cho con, nên mới chạy tới địa phương như thế này, trong địa bàn của hắn, cho nên hắn mới đi tới nơi xa thế này, nếu Lâm Dịch không phải hung thủ, hắn sẽ bắt lấy những người khác, bởi vì hắn không muốn buông tha cho kẻ giết con hắn! Lâm Dịch khẽ cười một tiếng, nhưng ánh mắt của hắn từ từ lạnh như băng, dùng thần sắc lạnh lẽo nhìn Diệp Khô, chậm rãi nói: - Con của ngươi đáng chết! Sắc mặt Diệp Khô biến đổi, dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn Lâm Dịch, nói: - Ý của ngươi là...Ngươi thừa nhận là người giết con của ta? Lâm Dịch hừ lạnh một tiếng, từ từ nói: - Cho tới bây giờ ta chưa từng phủ nhận qua! Diệp Khô siết chặc nắm đấm, ánh mắt lạnh như băng nhìn Lâm Dịch, nói: - Ta vốn rất thưởng thức ngươi, đáng tiếc, ngươi đã giết con của ta...Không còn cách nào, ta cũng chỉ có thể giết ngươi thôi. Đáng tiếc, nếu ngươi hiểu được ẩn nhẫn, đợi đến lúc ngươi thành cường giả Hư Thần, ta cũng không nhất định có thể giết ngươi, nhưng mà, hiện giờ ngươi không có cơ hội. Lâm Dịch khẽ cười một tiếng, ánh mắt lạnh như băng nhìn đối phương, không chút kiêu ngạo, nói: - Ta đã dám làm, cũng dám thừa nhận, đã dám thừa nhận, đương nhiên không sợ ngươi. Diệp Khô cắn chặt răng, thật lâu sau, từ từ mở miệng, nói: - Rốt cuộc con của ta đã làm gì ngươi? Tại sao ngươi nhất định phải giết nó? Lâm Dịch hừ lạnh một tiếng, nói: - Thủ hạ dưới tay của ngươi có một người tên là Quỷ Linh đúng không? Ngươi nên đi hỏi hắn, ngươi sẽ rõ! - Quỷ Linh? Diệp Khô khẽ nhíu mày, đột nhiên nhớ tới cái gì, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc, nói: - Ngươi chính là Lâm Dịch mà Quỷ Linh nói? Lâm Dịch nhìn thấy thần sắc kinh hãi của Diệp Khô, lập tức biết rõ vì cái gì mà hắn kinh hãi...Hiển nhiên, Quỷ Linh đã từng đề cập chuyện của mình với Diệp Khô, thời điểm vài chục năm trước mình chỉ là ngũ giai, không đến lục giai, hiện giờ đạt tới lục giai đỉnh phong...Cũng khó trách đối phương kinh hãi. Diệp Không hoảng sợ nhìn gương mặt lạnh lùng của Lâm Dịch, trong nhất thời kinh hãi khó hiểu. Cũng khó trách hắn kinh hãi. Phải biết rằng, hắn từ trình độ ngũ giai tiến vào Hư Thần, đây là chuyện cần mấy vạn năm mới hoàn thành nha! Nhưng Lâm Dịch này? Lâm Dịch có thể hoàn thành trong thời gian vài chục năm? Tốc độ này tính toán là cái gì? Diệp Khô hoàn toàn ngốc trệ. Lâm Dịch nhìn hắn. Sau đó thật lâu, Diệp Khô mới hồi phục tinh thần lại. Hít sâu một hơi, ánh mắt từ từ lạnh lẽo...Hôm nay, hắn đã khởi sát tâm chân chính với Lâm Dịch. Có lẽ, hắn chỉ có cơ hội lần này thôi. Truyện Tiên Hiệp Truyện FULL - Vì chuyện hắn hơn ba chục năm trước chặn giết ngươi, cho nên hôm nay ngươi giết con của ta? Diệp Không lạnh như băng hỏi. Lâm Dịch gật đầu. - Được, chúng ta không còn gì để nói, ngươi đi chết đi! Diệp Khô hít sâu một hơi, một cổ khí thế khổng lồ không gì sánh kịp, từ trên người của hắn áp lên người của Lâm Dịch. Lâm Dịch không chút yếu thế, khí thế trên người nghênh đón. Diệp Khô trở thành cường giả Hư Thần nhiều năm, khí thế cường hoành, mà Lâm Dịch tu hành Hổ Thần Quyết vô cùng thần kỳ, cộng thêm sau khi gia trì chiến văn, khí thế kia không kém đối phương! Ẩn ẩn có một cổ khí thế cuồng bạo, khí khái cuồng bá thiên hạ! - Rầm rầm rầm rầm oanh... Bởi vì trong không trung xuất hiện khí thế điên cuồng của hai người, phiến thiên địa này, biến thành hắc ám. - A! Hai người đồng thời thét to, đánh về phía đối phương! Năng lượng màu tím của Diệp Khô vô cùng kinh người, lao về phía Lâm Dịch, năng lượng phô thiên cái địa, làm cho Lâm Dịch không có chỗ tránh né. Nhưng Lâm Dịch biết rõ không thể dùng cách cứng đối cứng với đối phương, năng lượng của hắn không mạnh bằng đối phương. Chỉ thấy thần sắc Lâm Dịch lạnh lùng, trong đôi mắt không loạn chút nào. Thân thể linh hoạt giống như con lươn, đột phá từ điểm yếu nhất từ năng lượng của đối phương, năng lượng huyết sắc lập tức đại thịnh, đánh ra. Đương nhiên Diệp Khô cũng không phải đèn cạn dầu, vừa thấy như thế, thân thể không tránh không dời, hào quang màu tím lập tức ngưng tụ thành một tầng binh chướng, năng lượng huyết sắc dụng vào tầng bình chướng, hóa thành huyết vũ đầy trời. Mà cùng lúc đó, năng lượng màu tím của Diệp Khô, lại đánh về phía Lâm Dịch..