3km...đột nhiên tinh thần lực tiêu hao tăng lên một ít, bất quá đối với toàn bộ tinh thần lực mênh mông như biển của Lâm Dịch thì không thấm vào đâu. Năm km. Mười km... Hai mươi km... Tinh thần lực cuối cùng cũng tiêu hao nhanh hơn lúc đầu. Dù là Lâm Dịch cũng cảm thấy tinh thần lực lúc này tiêu hao quá nhanh. Sắc mặt hắn lập tức hơi trắng bệch. - Hai mươi km hẳn là cực hạn. Nếu như Lĩnh Vực sử dụng đến hai mươi km thì nhiều nhất ta chỉ có thể chống đơc được 5 phút. Lâm Dịch ước lượng một chút mà lập tức sắc mặt trở nên vui mừng. Năm phút đối với cấp bậc của Lâm Dịch mà nói đã đủ cho hắn làm nên chuyện rồi. Đột ngột, vừa mới chuẩn bị thu Lĩnh Vực về, nhưng trong quá trình này Lĩnh Vực lan ra tới hai mốt km. Trong khu vực này, Lâm Dịch là thần. Hắn lập tức phát hiện tại biên giới xuất hiện một người. Chính là thanh niên lạnh lùng! Nét mặt Lâm Dịch mập mờ hỉ sắc, chỉ động tâm niệm một cái liền xuất hiên trước người thanh niên lạnh lùng. - Ngươi? Lâm Dịch đột nhiên xuất hiện khiến thanh niên lạnh lùng sợ hãi kếu lên một cái. Trợn mắt nhìn như chuông đồng. Lâm Dịch thoáng nhíu lông mày vì phát hiện đôi phương dường như bị nội thương rất nặng. Sắc mặt tái nhợt không có chút máu. Năng lượng trong cơ thể cũng hỗn loạn cực kì, chỉ có vẻ mặt oán hận nhìn về phía mình không chút thay đổi. - Xem ra Hắc động kia không phải dễ dàng sử dụng a? Lâm Dịch nghĩ đến, đồng thời hiểu được vì sao ngay từ đầu đối phương không dùng tới chiêu đó để công kích, ngược lại lại bại lộ năng lượng cung cấp của bản thân. Nói thực ra hắc động kia quả thật cực kì đáng sợ! Lâm Dịch chỉ thấy toàn thân chấn động, chuẩn bị chạy trốn. Tuy nhiên cũng không thoát khỏi lực hút của đối phương. Lấy tiêu chuẩn năng lượng sau khi Lâm Dịch gia trì chiến văn, rõ ràng thiếu chút nữa cũng bị hút vào, càng không cần phải nói đến những lục giai chiến sĩ khác. Cũng may mình lỡ tay dùng Lĩnh Vực, nếu không Lâm Dịch chỉ có sử dụng Thú Vân Chi Nguyên hoặc nhập Hổ Thần Cư thôi. Đồng ý là hắc động kia cương đại, dù không dễ nghe nhưng nếu sử dụng chiêu này, chỉ sợ cưởng giả Lục Giai trờ xuống không thể trôn thoát. Lâm Dịch nghĩ đến, nhìn xem thanh niên lạnh lùng nhìn mình, bất quá nét mặt lạnh lùng, một vòng sát ý xuất hiện. - Có dám nói cho ta biết ngươi tên gì không? Còn không đợi Lâm Dịch nói chuyện, thanh niên lạnh lùng kia đã lạnh lùng nhìn Lâm Dịch mở miệng trước. Lâm Dịch nhíu mày, lạnh nhạt nói: - Lâm Dịch. Thanh niên lạnh lùng nghe vậy liền nhớ kĩ nam tử đã giết chết đệ đệ mình, sát ý lành lạnh trong mắt tựa như muốn thôn phệ Lâm Dịch vậy. Sau đó mới chậm rãi cắn răng nói: - Lâm Dịch, ta nhớ kỹ. Tuy rằng không biết ngươi dùng phương pháp gì thoát khỏi phạm vi công kích của không gian thôn phệ...Nhưng đệ đệ ta sẽ không chết vô ích đâu. Lần sau, ta sẽ đích thân giết chết ngươi! Không Gian Thôn Phệ tuy rằng lợi hại, nhưng yêu cầu đối với bản thân người sử dụng cũng rất cao. Lấy thực lực hiện giờ của thanh niên lạnh lùng, sau khi sử dụng một lần thân thể liền không chịu nổi năng lượng không gian khổng lồ kia, bản thân tất sẽ bị trọng thương. Dưới tình huống thân thể hoàn hào hắn cũng không cách nào giữ được Lâm Dịch chứ đừng nói chi đến hiện giờ bản thân còn bị trọng thương nữa. Quân tử báo thù, mười năm không muộn. Lấy năng lực của thám trắc chi giới, thanh niên lạnh lùng chỉ cần một mực đi theo cách Lâm Dịch ngàn dặm là đủ. Một khi thân thể hồi phục như cũ, hắn sẽ tiếp tục báo thù cho đệ đệ. Phải biết rằng, hắn cũng không phải chỉ có một đòn sát thủ như vậy. Nhưng Lâm Dịch chỉ cười nhạo nói: - Ngươi cho rằng ngươi có thể đi sao? Thanh niên lạnh lùng nghe vậy hừ lạnh một tiếng, thần sắc lành lạnh, ngữ khí cuồng vọng nói: - Ta thừa nhận ngươi rất mạnh, nhưng ta muốn đi, thiên hạ này còn chưa có người nào có thể ngăn được. Thanh niên lạnh lùng quả thật cũng có tư cách nói lời này. Dù sao, không gian dị năng vạn phần quỷ dị, nếu một không gian dị năng giả một lòng chỉ muốn chạy trốn, dù là cường giả Hư Thần Cảnh cũng phải tốn công phu rất lớn mới đánh chết được. Thanh niên lạnh lùng lại từng đào thoát dưới tay của thất giai yêu thú cùng cấp bậc với cường giả Hư Thần Cảnh, tự nhiên không để Lâm Dịch vào mắt rồi. - Ah? Vậy thì thử một chút xem. Lâm Dịch lại lần nữa nhướng mày cười cười, lập tức, huyết mang trong tay đại thịnh, sao khi vặn thân liền ầm ầm bắn về phía đối phương. Nhìn cường độ huyết sắc năng lượng, nếu như đánh trúng, đối phương nhất định phải chết. Trên mặt thanh niên lạnh lùng mang theo một vòng khinh thường, năng lượng trên thân thể lóe lên, định phá vỡ không gian. Nhưng chỉ trong nháy mắt, khinh thường trên mặt hắn liền đọng lại. Hắn hoảng sợ phát hiện, không gian chung quanh đã không để ý đến năng lượng của mình nữa! Đây là chuyện mà sau khi hắn trở thành không gian dị năng chưa từng xảy ra a! Nhưng công kích của Lâm Dịch vẫn còn đó, thanh niên lạnh lùng lúc này không có thời gian để ngẩn người. Không gian dị năng không hiểu thấu mất đi hiệu lực, sắc mặt thanh niên lạnh lùng cũng trở nên cực kỳ khó coi...Bất quá thân thể hắn vẫn lắc lư một cái, tựa hồ muốn né ra. Nhưng hắn lại phát hiện ra một chuyện khiến hắn hồn phi phách tán...Hắn ngay cả thân thể cũng không thể di động được nữa. Oanh! Thanh niên lạnh lùng giống như một bia ngắm ngốc t rệ, sinh sinh nhận lấy một kích trí mạng của Lâm Dịch. Huyết sắc năng lượng khổng lồ lập tức đâm xuyên qua thân thể hắn, khoét trên ngực hắn một động lớn. Hắn sững sờ cúi đầu xuống, nhìn thoáng qua động lớn nơi ngực, Lâm Dịch thì lạnh nhạt đứng trước người hắn, năng lượng trên tay phải đã tán đi. Ánh mắt thanh niên lạnh lùng lộ ra một tia nghi hoặc. - Đây là lĩnh vực. Lâm Dịch nháy mắt một cái. Nghi hoặc trong mắt thanh niên lạnh lùng lập tức biến thành kinh hãi, sau đó, hai con ngươi vốn bắn ra tinh mang bốn phía, lập tức mất đi quang mang. Giết chết đối phương, Lâm Dịch cũng không nhịn được thở ra một hơi...Nói thực ra, gia hỏa không gian dị năng giả này quả thật phi thường khó chơi..