Chung Cực Truyền Thừa
Chương 784
Vừa rồi hắn dùng thần thức quét qua một vòng, phát hiện ở nơi đây trừ cái động mà mình vừa đi ra, cách đó không xa vẫn còn một cái động, mà đây là thế giới dưới nước, cái thế giới này rộng chừng ba mươi km, bên trong không có gì, chỉ có nơi này, trừ hai cái động ra, không còn bất cứ lối ra nào cả, hơn nữa, biên giới của nơi này, toàn bộ đều là cấm chế, mà cấm chế này, Lâm Dịch không cách nào làm nó rung chuyển được.
Lâm Dịch nhíu mày thầm nghĩ.
Rất hiển nhiên, cấm chế này không phải trời sinh đã có, tuyệt đối là có người gia trì lên, nhưng là ai mới được chứ? Mục đích gia trì nó làm dùng để làm gì?
Lâm Dịch lại nghĩ tới điều này, thân thể vọt vào cái động thứ hai.
Tiếng nước chảy phần phật, Lâm Dịch từ trong nước chui ra, xuất hiện trong động thứ hai.
Cái động này không có gì khác hơn cái động trước đó, trên dưới bốn phía xung quanh, giống như một cái hộp đen, thần thức dò xét vách tướng bốn pía, lập tức bị bắn ngược trở lại.
Lâm Dịch nhíu mày, vô tình nhìn xuống mặt đất, đột nhiên dừng lại.
- Ô? Lâm Dich đi nhanh vài bước, đi xuống dưới mặt, bụi trên mặt đất bay tứ tán, lộ ra hình dáng phía dưới.
- Không gian Truyền Tống Trận?
Lâm Dịch sững sờ một chút.
Không gian Truyền Tống Trận Lâm Dịch rất quen thuộc, dù sao tại Thanh Nguyên Kiếm Tông nhiều năm như vậy, hắn thường xuyên sử dụng nó, tuy cũng nghiên cứu qua, nhưng không cách nào lĩnh ngộ yếu lĩnh trong đó!
Nhưng Truyền Tống Trận trên mặt đất, lại có điểm khác biệt với Thanh Nguyên Kiếm Tông Truyền Tống Trận.
Nhìn về phía trên, trình độ phức tạp không cao như ở Thanh Nguyên Kiếm Tông.
Lâm Dịch nhíu mày, nhìn chung quanh một chút, rơi vào đường cùng, cũng chỉ có thể đi vào truyền tống trận.
Thần thức của Lâm Dịch quét qua truyền tống trận, đầu óc chấn động, bởi vì trên đó xuất hiện tọa độ, nhưng chỉ có một cái.
- Xem ra tất cả phương pháp sử dụng truyền tống trận là như nhau, chỉ cần là truyền tống trận, sẽ có một địa điểm truyền tống ra địa phương khác.
Trong nội tâm Lâm Dịch nghĩ tới, nhưng cũng cảm thấy có chút may mắn, thấy tro bụi nơi này, đã biết rõ nhiều năm qua, nơi này không có người tới, may mắn là cái truyền tống trận này không có bị hư, còn có thể sử dụng,
Nghĩ đến đây, Lâm Dịch cũng không nghĩ nhiều, huyết quang trong tay lập lòe, rơi vào truyền tống trận dưới chân.
Ông!
Một tiếng vang nhỏ phát ra, ngay sau đó là một ánh sáng bạc từ đường vân bên dưới truyền ra, tia sáng bạc lóe lên không trung, Lâm Dịch biến mất không còn thấy gì nưa.
Lâm Dịch chỉ thấy trước mắt tối sầm, lập tức xuất hiện ở một địa phương khác.
Khi nhìn rõ nơi tới trước mặt, Lâm Dịch sững sốt.
Đây là một tòa cung điện hoa lệ.
Trang trí bên ngoài rất hoa lệ, cơ hồ toàn dùng kim loại hiếm chế tạo mà thành, mà cung điện trống trải to lớn như vậy, cách mấy bước sẽ có một cái đèn.
- Nội đan yêu thú thất giai?
Lâm Dịch kinh hãi hô lên, thiếu chút nữa bị thất kinh mà chết.
Bởi vì hắn phát hiện! Tài liệu sử dụng lam đèn, không ngờ lại sử dụng một khỏa nội đan cao cấp để cung cấp năng lượng a.
Về nồng độ của năng lương, Lâm Dịch có thể cảm giác rất rõ ràng.
Lâm Dịch ngây ngốc nhìn chung quanh, cả cung điện, rộng chừng một ngàn mét, mà cứ cách mười bước, sẽ có một cây đèn, mà trên đỉnh của đèn, chính là màu sắc đủ loại nội đan.
Lâm Dịch chỉ sững sờ một lúc, sau đó chạy tới bên cạnh chiếc đèn, xem xét cho kỹ!
- Tuyệt đối là nội đan yêu thú thất giai!
Trong nội tâm Lâm Dịch xuất hiện sóng lớn!
Nội đan yêu thú thất giai! Cho dù là trong Thiên Giới, tuyệt đối là một thứ đồ vật có thể sánh ngang một thành phố, không nói khoa trương chút nào, tất cả đồ vật có trong không gian giới chỉ mới đạt được của Lâm Dịch, cộng toàn bộ giá trị lại với nhau, cũng không vượt qua hai khỏa nội đan thất giai này!
Mà ở trong đây, có bao nhiêu?
Lâm Dịch ngây ngốc nhìn một chút! Tại đây, tuyệt đối có trê vạn khỏa nội đan yêu thú thất giai!
- Trời ạ, chủ nhân của cung điện này! Rốt cuộc là người nào?
Lâm Dịch ngây ngốc thật lâu.
CŨng không biết thời gian bao lâu, Lâm Dịch hít sâu một hơi, cũng chế xúc động muốn trộm một khỏa nội đan yêu thú, ngược lại la lớn:
- Này! Có ai ở đây không? m thanh vang vọng khắp cung điện, nhưng quanh quẩn thật lâu, không có người nào trả lời, xem ra không có người ở đây.
Lâm Dịch hít sâu một hơi, nhìn hai bên một chút, sau đó chạy qua bên trái của cung điện, đi lên cầu thang.
Câu thang này cũng rất dài, đường kính của cột là năm mét, quấn lên cây cột ba vòng, mới tính toán là đi lên tầng thú hai.
Tầng thứ hai cũng có chút khác biệt với tầng một, nhưng tầng này nhỏ hơn tầng đầu tiên rất nhiều, còn phân thành rất nhiều phòng nhỏ.
Lâm Dịch cẩn thận đi vào trong căn phòng nhỏ hoa lệ nhất, một cấm chế mạnh mẽ ngăn cản hắn ở bên ngoài.
Lâm Dịch tự hỏi mình có nắm chắc phá vỡ cấm chế này hay không, nhưng quyết định bỏ qua một ben.
Chỉ thấy trong căn phòng nhỏ khác, lại là một thế giới dưới nước.
Nhìn lên trên, giống như một loại tài liệu tinh tế bỏ vào trong nước, mà trong thế giới nước này cũng chỉ có một gốc thực vật năm màu.
- Thủy! Thủy Linh Quả?
Lâm Dịch giật mình một chút, không tin tưởng vào con mắt của mình nữa.
- Thủy Linh Quả, còn được gọi là Cửu Phẩm Kim Liên, là linh dược Thiên phẩm đỉnh giai Thủy thuộc tính, trong đó ẩn chứa linh lực Thủy thuộc tính, đủ vượt qua mười khỏa nội đan yêu thú Thủy hệ thất giai, dược lực ôn hòa, bền bỉ, một vạn năm sinh ra một lá, mỗi lần có chín lá sẽ sinh ra một bông hoa, mà chín hoa mới tạo thành một quả.
Trong đầu của Lâm Dịch xuất hiện toàn bộ thông tin ghi lại về gốc linh dược đỉnh cấp trong truyền thuyết của Thiên Giới này.
Tính toán thời gian, tổng cộng là tám mươi mốt vạn năm, mới có thể sinh ra một quả!
- Tám mươi mốt vạn năm! Đây là bao nhiêu thời gian đây?
Lâm Dịch bị ngây ngốc.
Chỉ thấy trong căn phòng nước kia, Thủy Linh Quả đang đong đưa theo dòng nước, căn chứ vào số năm khác nhau, lá cây và hoa của Thủy Linh Quả sẽ khác nhau, theo thứ tự sẽ là xích, canh, hoàng, lục, thanh, lam, tử, hắc, bạch, kim, tất cả là mười loại màu sắc.
Mà gốc Thủy Linh Quả này, đã nở ra tám đóa hoa, theo thứ tự là cam, hoàng, lục, thanh, lam, tử, hắc, bạch,
Nhưng Lâm Dịch lại biết rõ, chỉ cần lá thứ chín vừa xuất hiện, đóa hoa thứ chín cũng nở ra, Thủy Linh Quả sẽ biến thành màu vàng kim óng ánh, mà trái cây của nó, sẽ xuất hiện, thành thục.
- Cái này, Thủy Linh Quả trong truyền thuyết này, không phải đã tuyệt tích rồi sao?
Lâm Dịch còn có chút không dám tin, sững sờ nhìn gốc cây trong phòng.
Thật lâu về sau, mới hít sâu một hơi, có chút lưu luyến rời đi.
Với thực lực hiện giờ của hắn, tuyệt đối không thể phá được tầng cấm chế này, hơn nữa, còn có những căn phòng khác đang đợi hắn đi nhìn.
Đi tới gian phòng khác, con mắt của Lâm Dịch mở lớn hơn nữa!
- Thiên Mạc Kim Vân? Linh dược Kim thuộc tính Thiên giai đỉnh cấp?
- Luyện Ngục Thảo? Linh dược Hỏa thuộc tính Thiên giai đỉnh cấp?
- Thanh Vân Tử Tâm Trúc? Linh dược Mộc thuộc tính!
- Thiên Sa Lưu Kim?!
Sau khi Lâm Dịch đi qua tất cả gian phòng, đều nhìn vào trong một lần, đã hoàn toàn ngây ngốc!.
Truyện khác cùng thể loại
159 chương
164 chương
419 chương
40 chương
95 chương
4 chương
209 chương
388 chương