Chung Cực Truyền Thừa
Chương 284 : Thiếu hụt về mặt kỹ xảo
- Chẳng lẽ là tuyệt thế cường giả Đại tinh vị?
Trương Tạp nhịn không được suy đoán, mà lúc này, hắn cũng đã khẳng định, đối phương tuyệt đối không phải là người của gia tộc mình. Bởi vì người mạnh nhất làm nhiệm vụ lần này, chính là tứ trưởng lão, mà hắn còn chưa đạt đến trình độ Đại tinh vị, hắn chỉ là cường giả Trung tinh vị thượng giai thôi. Mà cường giả Đại tinh vị, mới thật sự là cường giả đỉnh phong nhất trên đại lục.
Trong một gia tộc có hơn mười hai mươi mấy cường giả Tinh vị cảnh cũng không có gì lạ, nhưng mà, số lượng Đại tinh vị cũng rất hiếm có.
Mượn Trương gia mà nói, thế lực của Trương gia không thể xem là không lớn, nhưng mà, tính toàn bộ Trương gia mà nói, chính thức đạt đến Đại tinh vị, cũng chỉ có mỗi mình Đại trưởng lão Trương gia mà thôi, mà cấp bậc của hắn, là Đại tinh vị trung giai.
Phải biết rằng, thế lực của Trương gia mặc dù trong nhiều gia tộc như vậy trên toàn bộ đại lục mà nói, cũng tuyệt đối không tính là gia tộc nhỏ. Trong gia tộc như Trương gia, cường giả Đại tinh vị cũng chỉ có một người, số lượng thưa thớt có thể thấy được.
Có thể nói, chỉ có cường giả Đại tinh vị, mới có tư cách được xưng là cường giả đỉnh cao chính thức.
Nếu như nói bình thường giữa bát cấp và Hạ tinh vị là một đường ranh giới, như vậy Trung tinh vị thượng giai và Đại tinh vị hạ giai, cũng là một đường ranh giới. Trong mấy năm qua, cường giả tiến vào Trung tinh vị thượng giai tuy rằng không nhiều lắm, nhưng tuyệt đối cũng không ít. Nhưng chân chính có thể tiến vào Đại tinh vị, cũng chỉ rải rác có mấy người thôi...Ít nhất, từ sau khi Bạch Đế đế quốc thành lập, cường giả Đại tinh vị cũng chỉ có mấy người thôi.
- Trương đại ca...Người nọ thật mạnh!
Khi thấy cường giả nhân loại kia, lại một lần nữa một quyền đánh bay thân thể cực lớn của một đầu Hắc Mạn Ba ra hơn vài trăm mét, thiếu niên tuấn mỹ cũng nhịn không được nữa sợ hãi khen.
Một đôi tuấn mục sáng ngời nhìn thân ảnh nhân loại kia, nhưng trong đầu lại đang không ngừng nghĩ đến.
- Nếu như vị cường giả này nguyện ý giúp mình thì tỷ tỷ nhất định không có việc gì rồi.
Thiếu niên tuấn mỹ nắm chặt nắm đấm, ánh mắt kích động. Nhưng mà tuy rằng nghĩ như vậy, nhưng hắn cũng rất rõ ràng, tuyệt thế cường giả như vậy, bình thường sẽ không để ý đến người yếu ớt như hắn. Bảo cường giả như vậy trợ giúp gia tộc mình? Thiếu niên tuấn mỹ cũng biết đây căn bản là nói chuyện hoang đường viển vông. Không có quan hệ gì đặc biệt, cường giả này, không thể nào tùy ý nhúng tay vào tranh chấp của người khác được.
Trương Tạp cũng không chú ý đến thần sắc của thiếu niên, nghe thấy lời hắn nói, chỉ nhẹ gật đầu đồng ý, liền không hề chớp mắt nhìn chiến đấu. Cao thủ như vậy chiến đấu, cũng không phải có thể thấy được thường xuyên.
Trương Tạp đột nhiên phát hiện, quanh thân cường giả này, tựa hồ không có khí thế cường đại của cao thủ bình thường. Phải biết rằng, cường giả Đại tinh vị cảnh bình thường chiến đấu, lực lượng đều hoàn toàn bạo phát ra. Mà lực lượng Tinh vị cảnh là một loại cường đại thế nào chứ? Lực lượng bạo phát ra, tự nhiên sẽ dẫn phát không gian xung quanh kích động, lực lượng mạnh hơn một chút, thậm chí sẽ dẫn phát thanh âm khí bạo không ngừng và điện xà màu tím do không gian kích động sinh ra. Chỉ riêng về mặt khí thế, cũng đủ đến khiến người nhược tiểu một chút hoàn toàn mất đi tâm lý chiến đấu rồi.
Nhưng mà, không gian bên người cao thủ này, lại ổn định như thế. Đừng nói cái gì khí thế thực chất kinh người, trong lúc hắn di động, thậm chí ngay cả thanh âm khí bạo cũng chưa từng xuất hiện qua. Nhưng mà, công kích của hắn lại sắc bén như thế, tốc độ cực nhanh, lấy thị lực của Trương Tạp, vậy mà chỉ có thể nhìn thấy một cái bóng mơ hồ, cái này không khỏi khiến Trương Tạp lộ ra biểu lộ kinh hãi.
Phải biết rằng, thứ như tốc độ, không tiếp xúc ở khoảng cách gần, căn bản không có biện pháp cảm nhận rõ ràng. Dù sao khoảng cách càng xa, tầm mắt càng rộng rãi, tốc độ di chuyển của đối phương có lẽ rất nhanh, nhưng trong mắt người đứng ngoài xem lại lộ ra có vẻ rất chậm chạp, cái này đương nhiên là một loại ảo giác thị giác thôi. Nhưng mà lúc này, tốc độ di chuyển của cường giả nhân loại kia, ở trong mắt Trương Tạp xem ra, vẫn chỉ là một cái bóng mơ hồ, tốc độ kia đã đạt đến trình độ khủng bố thế nào rồi?
Nếu như là khoảng cách gần đấy, chỉ sợ Trương Tạp ngay cả tư cách nhìn thấy quỹ tích di động của đối phương cũng không có.
Trong mắt Trương Tạp tràn đầy khiếp sợ, ở phía xa nhìn chằm chằm...Xem ra, chiến đấu như vậy, hắn căn bản không cần thiết, cũng không cách nào tham dự vào.
Tốc độ của Lâm Dịch ngày càng nhanh. Nguyên nhân là hắn đã bắt đầu dần dần nắm giữ loại kỹ xảo lập tức bạo phát lực lượng này rồi. Kỹ xảo càng thành thạo, hiệu quả sử dụng cũng càng tốt. Nói cách khác, hắn về cơ bản đã có thể dưới loại tình huống này, hoàn toàn sử dụng lực lượng của mình. Truyện Tiên Hiệp Truyện FULL
Tuy rằng hôm nay lực lượng của hắn cũng chỉ mới khôi phục tám thành mà thôi, nhưng chỉ vẻn vẹn tám thành lực lượng này, cộng thêm kỹ xảo bạo phát lực lượng không chút hao phí, cũng đã đủ để đánh chết hai đầu Hắc Mạn Ba này rồi.
- Đáng chết!
Hắc Mạn Ba có đầu màu đen quả thực muốn điên rồi. Sự linh hoạt của đối phương hoàn toàn vượt xa tưởng tương, tựa hồ chủng loại của đối phương và mình đã hoàn toàn bị đảo ngược. Nếu như nói hắn là một ma thú họ rắn mà nói, mình có lẽ càng có thể tiếp nhận một chút, nhưng mà, đối phương lại là một nhân loại.
Một nhân loại, so với ma thú họ rắn dùng linh hoạt mà thành danh toàn bộ đại lục còn linh hoạt hơn? Nói ra, chỉ sợ sẽ khiến các ma thú khác cười đến rụng răng mất.
Nhưng tình huống thật sự như vậy, tốc độ của đối phương thật sự quá nhanh, nhanh đến nỗi công kích của mình và Tam ca đối với đối phương căn bản không có chút tính uy hiếp nào cả. Tuy rằng bởi vì tầng lân giáp trời sinh trên người mình, có thể khiến công kích của đối phương khi đánh trúng thân thể mình sẽ bị giảm bớt đại bộ phận, cũng vô pháp khiến mình trọng thương. Nhưng mà loại cảm giác bị người ta hoàn toàn xem như bao cát mà đánh này, lại rất dễ khiến người phẫn nộ.
Ý nghĩ của Hắc Mạn Ba có đầu màu đen chưa bao giờ có được sự tỉnh táo khi cần thiết cả, cho nên, nó nổi giận rồi.
- Đi chết đi!
Hai mắt Hắc Mạn Ba có đầu màu đen bởi vì sung huyết mà biến thành một loại nhan sắc yêu dị tử lam giao nhau, sau khi phẫn nộ hét lớn, miếng lớn ở chính giữa lập tức lớn lên, một ngụm chất lỏng đen nhánh từ đó bắn ra.
Bởi vì đại não hoàn toàn nóng lên, trong cơn nóng nảy, nó đã hoàn toàn không bận tâm gì nữa. Dù vì máu huyết thiếu thốn, có lẽ sẽ khiến nó vì vậy mà ngủ say mấy trăm năm. Nhưng nó lúc này, một lòng chỉ muốn giết chết nhân loại vẻ mặt lạnh nhạt trước mắt, người đã giết chết nhị ca mình thôi.
Nó thậm chí đã quên, đối phương chính là tồn tại đã chạy thoát dưới máu huyết của nhị ca mình. Phải biết rằng, máu huyết của Hắc Mạn Ba có đầu màu vàng so với Hắc Mạn Ba có đầu màu đen còn độc hơn nhiều lắm.
Truyện khác cùng thể loại
159 chương
164 chương
419 chương
40 chương
95 chương
4 chương
209 chương
388 chương