Chung Cực Truyền Thừa
Chương 280 : Đào thoát
Mặc dù vậy nhưng thanh niên lạnh lùng và thanh niên khôi ngô trên mặt lại không có chút sợ hãi nào. Đã quyết định động thủ thì nhất định phải đem toàn bộ sợ hãi của bản thân vứt bỏ. Nếu không, chưa cần chiến thì đã thua một nửa rồi.
- Ra tay với các ngươi? Rõ ràng là các ngươi ra tay với chúng ta trước!
Quái xà có màu bạc phẫn nộ rống lên. Nó phẫn nộ là bởi vì đối phương dám nói bọn hắn ra tay trước.
Thanh liên lạnh lùng nhìn Quái xà có màu bạc, nói:
- Nếu chúng ta không xuất thủ trước, chỉ sợ ta và đồng bạn của ta đã chết rồi! Hai vị đại nhân là Vương giả của một tộc, vậy mà lại hướng những nhân loại bình thường như chúng ta động thủ? Nói ra, không sợ làm xấu mặt thanh danh Hắc Man Ba Xà sao?
- Ngươi...
Quái xà có màu bạc cùng với Quái xà có màu đen phẫn nộ trừng mắt lên nhưng không nói được gì.
Cửu giai ma thú trở lên cũng đã có được trí tuệ và có thể biến thành hình người. Cho nên nhiều khi Cửu giai ma thú cùng với Thánh giai nhân loại cũng không khác gì nhau. Mà ở trong ma thú, quan niệm đẳng cấp và chủng tộc cực kỳ nghiêm khắc. Ma thú cấp thấp khi đối mặt với ma thú cao giai hơn đều cực kỳ khiêm cung. Mà cao giai ma thú bình thường sẽ không tự hạ thân phận đi động thủ với đám ma thú thấp giai. Nếu không rất dễ bị đám ma thú đồng cấp chế nhạo.
Ma thú phân giai vị bình thường đều dựa vào tiềm lực nòi giống cùng với số lượng của tộc quần mà định ra. Ma thú số lượng càng thưa thớt thì tiềm lực lại càng mạnh. Ví dụ như một đầu Tử Kim Quan Mãng bình thường phải thông qua vô số năm tu luyện mới có thể đạt tới trình độ Cửu giai ma thú, nhưng như vậy thì chúng cũng chỉ được xếp vào nhóm thấp nhất trong đẳng cấp Cửu giai ma thú. Bởi vì có một số ma thú cường đại, khi trưởng thành có thể trực tiếp có được thực lực đã ngoài Hạ Tinh Vị giống như năm thần hệ ma thú cơ hồ đều là thượng đẳng ma thú, chúng vừa ra đời đã có thực lực Hạ Tinh Vị.
Mà Hắc Mạn Ba Xà, cho dù chỉ là Hắc Man Ba Xà bình thường thì trong Cửu giai ma thú cũng được coi là trung giai ma thú. Nếu là Vương giả thì còn có thể được coi là cao giai. Mà thanh niên lạnh lùng cùng với thanh niên khôi ngô ở trong vòng tròn Thánh Giai xác thực chỉ có thể coi là người bình thường, bởi vì bọn họ thậm chí ngay cả tư cách chiến đấu cũng không có...cho nên thanh niên lạnh lùng mới nói như vậy.
Với hai chủng tộc cùng cấp như nhau mà trong đó có một tộc nhân cao giai tấn công một tộc nhân bình thường của tộc kia hơn nữa lại dưới tình huống không có lý do hợp lý thì đúng là một loại biểu hiện của việc tự hạ thấp thân phận. Nếu bị ma thú trong của chủng tộc đồng cấp khác biết được thì danh dự của Hắc Man Ba Xà tộc chỉ sợ không xong rồi.
Hai đầu xà phẫn nộ nói:
- Rõ ràng là các ngươi động thủ trước giờ lại đổ lên đầu chúng ta? Hôm nay không giết các ngươi thì còn gì là danh dự của Hắc Man Ba Xà tộc chúng ta!
Sau một tiếng quát lớn, cuộc chiến đấu lại tiếp tục bắt đầu!
Quái xà có màu bạc đối chiến với thanh niên lạnh lùng. Thanh niên lạnh lùng không có chiến văn chỉ có được trình độ Trung Tinh Vị thượng giai, mà Quái xà có màu bạc bản thân là ma thú, tiên thiên đã mạnh hơn nhân loại rất nhiều. Tuy đều là Trung Tinh Vị thượng giai nhưng thực lực song phương chênh lệch không nhỏ. Nếu nói Hạ Tinh vị hạ giai có chiến lực là một thì Hạ Tinh Vị trung giai là mười, cho dù Hạ tinh Vị hạ giai có sức chiến đấu là chín thì vẫn chỉ là Hạ Tinh Vị hạ giai, không phải là trung giai.
Do đó có thể thấy được, mặc dù là đồng cấp thì chênh lệch trong đó cũng là rất lớn. Cũng giống như thanh niên lạnh lùng là Trung Tinh Vị Thiên giai có chiến lực mười vạn, nếu tăng lên gấp mười lần đạt tới cấp bậc Đại Tinh Vị hạ giai có chiến lực là một trăm vạn nhưng đầu Quái xà có màu bạc mặc dù vẫn là Trung Tinh Vị Thiên giai nhưng lại có chiến lực hơn chín mươi vạn gần trăm vạn thì chênh lệch bao nhiêu đây?
Cũng may là thanh niên lạnh lùng, chiến lực cũng không phải là vừa mới tấn cấp Trung Tinh Vị Thiên giai, chiến lực của hắn đại khái cũng vào khoảng năm mươi vạn. Nói cách khác, Quái xà có màu bạc có chiến lực cùng lắm chỉ gấp đôi hắn mà thôi.
Thân thể của Hắc Man Ba Xà cực kỳ to lớn nhưng hành động lại cũng cực nhanh. Ba cái đầu lớn của nó phun ra từng đạo năng lượng quang cầu, thân thể to lớn không ngừng vùng vẫy công kích. Mà thanh niên lạnh lùng trong tay cầm đao, mỗi một lần chém ra một đao là đánh nát một khối năng lượng quang cầu của đối phương, tuy có một ít đao ảnh không công kích được thân thể đối phương nhưng cũng tạo được vài tia lửa trên đó...
Ở bên, thanh niên khôi ngô chiến lực lại nhỉnh hơn đầu Quái xà có màu đen. Hắn mỗi lần công kích đều có thể khiến cho đối phương cuồng bạo, nhưng thân thể của đối phương cũng vô cùng biến thái, mặc dù công kích nhiều lần cũng chỉ có thể đánh nát được lân phiến của đối phương mà thôi.
Hai người, lưỡng xà cứ như vậy kịch chiến trên mặt biển. Năng lượng va chạm truyền ra tiếng nổ thật xa. Từng đạo không gian gợn sóng như vằn nước nhộn nhạo lan tỏa tạo ra từng đợt bạo âm liên tiếp.
Công kích như vậy một mực duy trì hơn mười phút đồng hồ, trên thân Quái xà có màu đen đã đầy vết thương. Tuy chút tổn thương như vậy đối với nó không đáng là gì nhưng cảm giác bản thân bị biến thành bao cát lại khiến cho nó nổi điên.
- Đi chết đi!
Quái xà có màu đen phẫn nộ rống lớn một tiếng, cái đầu rắn ở giữa đột nhiên lớn lên.
- Hồng, cẩn thận, ngàn vạn lần đừng để bị dính độc của nó!
Trong mắt thanh niên lạnh lụng lóe lên vẻ kinh hãi, lớn tiếng nhắc nhở. Đầu Quái xà có màu bạc cũng đột nhiên tăng mạnh công kích không để cho hắn có thời gian phân tâm chiếu cố cho Hồng.
Hồng khi thấy cử động của đầu Quái xà có màu đen trước mặt cũng đoán là nó muốn dùng độc công kích nên hắn lập tức dùng một côn thật mạnh nện thân thể to lớn của Quái xà có màu đen văng ra xa hơn mười mét rồi tựa vào phản lực lui nhanh về phía sau.
- Phốc!
Một luồng chất lỏng đen như mực từ trong miệng Quái xà có màu đen bắn mạnh ra thành hình mũi tên truy kích Hồng.
Sắc mặt Hồng không hề thay đổi, tiếp tục bay ngược lại, nhưng tốc độ của mũi tên kia quá nhanh, chỉ thoáng chốc đã đến trước người hắn. Trong sát na nó sắp chạm vào thân thể Hồng thì hắn đột nhiên nghiêng người hiểm né.
Nọc độc từ trên không trung rơi xuống mặt biển, chỉ trong nháy mắt mặt biển bên dưới đã biến thành một màu đen, phạm vi hơn năm dặm xung quanh lập tức xuất hiện vô số thi thể sinh vật biển...
- Thật ngoan độc!
Mặc dù đã bị nước biển pha loãng nhưng chỉ một luồng chất độc nhỏ như vậy đã độc chết sinh vật biển trong phạm vi năm dặm khiến cho Hồng thấy mà kinh hãi khiếp vía! Hắn chỉ mới nghe nói qua sự bá đạo của nọc độc Hắc Man Ba Xà nhưng không thể nào tưởng tượng được nó lại đáng sợ đến trình độ này.
Truyện khác cùng thể loại
159 chương
164 chương
419 chương
40 chương
95 chương
4 chương
209 chương
388 chương