Chung Cực Truyền Thừa
Chương 222 : Lực lượng Thánh Giai!
Thư Mộng nghe vậy không khỏi sững sờ, quan tâm hỏi thăm:
- Vì cái gì?
Lâm Dịch lại lần nữa cười thần bí, mở trừng hai mắt với Thư Mộng nói:
- Cái này sao...Đến lúc đó ngươi sẽ biết, ha ha...Tin tưởng ta.
- Nhưng mà...
Thư Mộng còn muốn nói tiếp cái gì, nhưng tay phải Lâm Dịch đã nhẹ nhàng nắm tay trái nàng, nhẹ nhẹ cười cười với nàng, trong mắt hắn tràn đầy tự tin, không khỏi khiến Thư Mộng vẫn hay lo lắng không thôi an tâm lại một chút, cuối cùng cũng không nói thêm gì nữa.
- Sắp bắt đầu!
Trương Tạp vẫn nhìn trên lôi đài đột nhiên mở miệng nói, Lâm Dịch và Thư Mộng lập tức thần sắc nghiêm chỉnh, nhìn về phía lôi đài.
Trên lôi đài, hai người Thanh Y và An Cách Tư đang giằng co lẫn nhau, trên mặt Thanh Y vẫn là biểu lộ lạnh nhạt như thế, vốn lấy nhãn lực của Lâm Dịch, xuyên thấu qua bình chướng vầng sáng thỉnh thoảng lưu chuyển vẫn từ vẻ cẩn thận của hắn đọc được một phần nghiêm trọng. Rất hiển nhiên, Thanh Y cũng rất rõ chênh lệch giữa mình và An Cách Tư.
Khách quan mà nói, An Cách Tư lộ ra quá mức dễ dàng. Trên mặt của hắn vẫn treo vẻ vui vẻ tự tin mà mỉa mai, lười nhác đứng đối diện Thanh Y, rất hiển nhiên cũng xem Thanh Y là đối thủ để đánh một trận với hắn.
- Ngươi muốn đánh với ta sao?
An Cách Tư cười hỏi.
Thanh Y nghe vậy cũng không nói lời nào, chỉ biểu lộ lạnh nhạt nhẹ gật đầu, nhìn An Cách Tư.
Trên mặt An Cách Tư lộ ra biểu lộ có chút hăng hái cười nói:
- Ngươi phải biết chênh lệch giữa ngươi và ta a? Chẳng lẽ nói ngươi có thượng đẳng chiến văn?
Thanh Y nhẹ nhàng lắc đầu, sau đó mở miệng nói:
- Ta chỉ muốn đánh một trận với cường giả.
Bình chướng kia cũng không phong tỏa thanh âm của bọn hắn, cho nên Lâm Dịch cách đó tương đối gần hiển nhiên cũng nghe được lời của Thanh Y. Đây là hắn lần đầu tiên nghe được Thanh Y nói chuyện, thanh âm của Thanh Y rất là trầm thấp, mang theo một ít từ tính. Hơn nữa âm thanh cũng như mọi người khác, chỉ là ngữ điệu không nhanh không chậm, bộ dạng rất lạnh nhạt.
An Cách Tư có chút nhíu mày, chợt nở nụ cười:
- Là thế này phải không? n, vậy bắt đầu đi.
Thanh Y nghe vậy khẽ gật đầu một cái. Chợt, hắn có chút cúi đầu.
Bồng một tiếng vang nhỏ, một cổ khí lưu đột ngột xuất hiện bên người Thanh Y, nhàn nhạt xoáy lên. Sau một lát, thời gian dần qua lớn dần lên, quần áo của Thanh Y lập tức bị phật động vang lên phần phật! Chợt, thân thể của hắn, dần lơ lửng lên!
- Ah...
Thanh Y đột nhiên mở miệng hô lên! Chỉ nghe, một tiếng khí bạo đột nhiên nổ tung từ trên người hắn! Một lớp sóng khí mắt thường không dám nhìn ầm ầm xuất hiện, kích động nổi lên không gian chung quanh! Một cổ lực lượng khổng lồ khiến người khủng bố tựa hồ như dần thức tỉnh, từ trên người hắn tràn ngập ra!
Từ bên ngoài mà xem, chỉ thấy thân thể Thanh Y dần bắt đầu lơ lửng! Chợt, chỉ nghe được một tiếng khí bạo cực lớn vang lên, một cổ không gian gợn sóng bỗng nhiên ầm ầm tản ra bốn phía! Gợn sóng kia sau khi đánh tới bình chướng trong suốt xung quanh, lập tức kích phát rahào quang cực kỳ chói mắt! Tất cả người xem đang xem nhập thần, tim đập nhanh hơn cũng không khỏi có chút nhắm mắt lại! Chợt, một cổ uy áp cường đại khiến tất cả người bình thường không khỏi sinh ra cảm giác hít thở không thông, lập tức tràn ngập toàn bộ Vô Song hội tràng
- À? Cái này, cái này là lực lượng Thánh Giai sao?
Một gã người xem sắc mặt tái nhợt, trong đôi mắt bắn ra hào quang kinh hãi đến cực điểm, nhìn thân thể Thanh Y bên trong lôi đài! Cổ lực lượng cường đại này, khoảng cách xa như thế, lại rõ ràng như thế, rõ ràng đến khiến người nhịn không được sinh ra cảm giác hít thở không thông!
- Tốt, thật cường đại...
Một người xem khác sắc mặt cũng một mảnh trắng bệch, có chút cà lăm lẩm bẩm nói...Toàn bộ Vô Song Hội tràng lâm vào trong một hồi yên tĩnh! Chỉ có tiếng khí bạo liên tiếp không ngừng bạo khởi từ trên lôi đài ầm ầm tràn ngập ra bốn phía, lộ ra chói tai như thế...
Trên đài hội nghị, biểu lộ của đám thánh giai Bạch Tiếu Thiên lại không có gì thay đổi, trên mặt Bạch Tiếu Thiên mang theo một vòng dáng cười bình tĩnh, có chút tán dương gật đầu nói:
- Thanh Y này...Rất khá.
- Nghe nói hắn là người của cổ thuật truyền thừa, tuy rằng về mặt lực lượng không chiếm ưu thế, nhưng nếu như An Cách Tư vì vậy mà xem nhẹ hắn, phỏng chừng sẽ ăn chút thua thiệt.
Một gã Thánh Giai bên người Bạch Tiếu Thiên nhẹ giọng cười cười nói.
- Người của Cổ thuật truyền thừa? Khó trách sau khi biết rõ lực lượng chênh lệch, còn dám khiếu chiến với đối phương.
Bạch Tiếu Thiên có chút kinh ngạc nhíu mày, chợt nở nụ cười, Thánh Giai chung quanh, cũng không khỏi nhẹ nhẹ bật cười.
Lúc này, một gã Thánh Giai đột nhiên nói:
- Nếu có kết giới thì rất nhiều người xem đều không thể thấy rõ tỷ thí bên trong ah. Không bằng đợi đến trận tiếp theo, dời sân thi đấu lên mặt biển đi? Đã miễn cho mấy trưởng lão khác phải hao phí lực lượng, lại có thể khiến người xem càng chân thật cảm nhận trận đấu...Thái gia gia, ngài thấy thế nào?
Bạch Tiếu Thiên nghe vậy nghĩ nghĩ, chợt cười nói:
- n, đề nghị này không tệ, như vậy trận tỷ thí tiếp theo liền tiến hành trên biển đi.
Đối với chiến đấu giữa Thánh Giai mà nói, phạm vi chiến đấu ảnh hướng là cực kỳ to lớn. Suy nghĩ một chút, ngày đó Lâm Dịch chỉ hoàn toàn phóng ra lực lượng bản thân sau khi gia trì chiến văn, cũng đã dẫn phát xuất hiện Thiên địa dị biến gần 6 km! Có thể thấy được lực lượng cường đại thế nào rồi! Mặc dù nói lúc chiến đấu chính thức, bởi vì lực lượng hoàn toàn nội liễm, chỉ có lúc bộc phát mới có thể bộc phát, nhưng ảnh hưởng phạm vi 2 3 km cũng không thành vấn đề. Phải biết rằng, tốc độ của Thánh Giai đã sớm vượt qua sự tưởng tượng của người bình thường! Đối với người bình thường mà nói khoảng cách hai ba km có lẽ rất dài, nhưng đối với Thánh Giai mà nói, có lẽ chỉ là khoảng cách một lần hô hấp thôi. Lôi đài của Vô Song Hội tuy rằng cũng khá lớn, nhưng cũng chỉ có phạm vi chừng 1 km, dối với Thánh Giai mà nói, thật sự có chút vướng bận tay chân.
Vô Song Hội đã cho phép người xem quan sát, như vậy đương nhiên muốn cam đoan người xem xem rõ, không đến mức đi không một chuyến, mà nếu có bình chướng tồn tại, sau khi lực lượng Thánh Giai tiếp xúc với bình chướng, lập tức sẽ dẫn phát một hồi ánh sáng mãnh liệt. Mà chiến đấu giữa Thánh Giai một khi triển khai, đó sẽ là một loại tần suất nhanh cỡ nào? Chỉ sợ đến lúc đó toàn bộ bình chướng sẽ bị bao phủ trong hào quang mãnh liệt mất thôi, còn nói quan sát gì nữa?
Mà trước đây khi tham gia Vô Song Hội, Thánh Giai cường đại tuy rằng cũng có, nhưng thật sự không nhiều lắm. Lần này lại khoảng chừng bốn gã Thánh Giai, cho nên, mới khiến cho tên Thánh Giai của hoàng tộc đế quốc sinh ra ý nghĩ như vậy.
Truyện khác cùng thể loại
565 chương
501 chương
54 chương
261 chương
53 chương
40 chương
34 chương