Chung Cực Truyền Thừa
Chương 197 : Thánh Giai, thanh y!
Thanh niên kia chỉ là tùy ý lăng không vỗ một cái như thế, thế đi mạnh mẽ của Hỏa Long kia nhất thời tựa như gặp phải lực lượng gì đó cực lớn nên dừng lại. Nhưng mà không đến một giây, sau đó, chỉ nghe được một tiếng nổ ầm. Hỏa Long dài đến trăm mét, to cỡ ba người ôm hết không ngờ cứ như vậy bạo liệt ra! Lực lượng cường đại ầm ầm hướng bốn phía tán đi, đánh lên kết giới năng lượng xung quanh lôi đài, không trung nhất thời nổ ra một vòng pháo hoa năng lượng huyễn lệ.
- Cái gì!
Lâm Dịch nhịn không được kinh hô ra! Kinh ngạc nhìn thanh niên kia, hoàn toàn ngây dại đi.
Đúng. hắn biết thanh niên kia là Thánh Giai, cũng biết công kích của Lạp Cơ Tư đối với thanh niên này là không có khả năng tạo thành thương tổn gì cả. Nhưng hắn lại hoàn toàn thật không ngờ, đối phương cư nhiên chỉ là nhẹ nhàng vỗ tay một cái, cư nhiên đã có lượng cường đại như vậy?
- Thật...thật mạnh!
Trên mặt Tháp Nhĩ lộ ra biểu tình kinh hãi, lẳng lặng nói. Ở bên cạnh hắn, mấy người, Bố Lô, Lâm Gia, Thủy Linh Lung đều đã hoàn toàn ngây ngốc.
Trên thính phòng, một mảnh yên tĩnh. Bởi vì Hỏa Long thật lớn xuất hiện. Ánh mắt mọi người đều tập trung đến lôi đài số 6, tự nhiên cũng thấy quá trình khiến người ta kinh hãi quên cả hô hấp đó.
Một lúc lâu sau.
- Thât...thật lợi hai.
Một gã khán giả lắp bắp nói, ngây ngốc thì thào tự nói.
- Hắn, hắn là Thánh Giai sao?
Một khán giả khác đòng dạng biểu tình ngây ngốc.
- Thật là lợi hại!
Lạp Cơ Tư sắc mặt tái nhợt, vẻ mặt không dám tin tưởng nhìn thanh niên kia. Một lúc lâu sau, Lạp Cơ Tư cúi đầu xuống.
- Ta chịu thua!
Nói xong, cũng không quay đầu lại, xoay người nhảy xuống lôi đài.
Tên trọng tài kia hiển nhiên cũng có chút kinh ngạc, vừa rồi khi Hỏa Long nổ tung, trên người hắn xuất hiện một tầng hoàng sắc phòng hộ tráo. Lúc này mới không để hắn thụ thương. Dù sao, làm trọng tài Vô Song Hội, hắn cũng có thực lực không tầm thường.
Thấy Lạp Cơ Tư xoay người rời khỏi. Trọng tài mới phản ứng lại, lớn tiếng tuyên bố:
- Tuyển thủ số 896 bỏ quyền, tuyển thủ số 895 tấn cấp.
Trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, tên thanh niên Thánh Giai thản nhiên liếc mắt nhìn quét thình phòng, xoay người, cứ như vậy rời đi. Từ đầu đến cuối, hắn chỉ nói có một câu. Biểu tình trên mặt thủy chung là thản nhiên vô cùng.
Lâm Dịch thất thần nhìn hắn xoay người rời đi, trong lòng lại kịch liệt cuộn trào.
- Đây là lực lượng của cường giai Thánh Giai sao?
Trong lòng Lâm Dịch thì thào tự nói. Nhãn thần đạm mạc của thanh niên kia, tùy ý vỗ một cái, lực lượng kinh người đó, trong lòng Lâm Dịch lưu lại ấn tượng khắc sâu.
Lâm Dịch đột nhiên quay đầu lại hướng Lạp Cổ Kỳ nhìn lại, biểu tình nghiêm túc hỏi:
- Hiệu trưởng. Người nọ, là đẳng cấp gì?
Lạp Cổ Kỳ tựa hồ sớm biết Lâm Dịch sẽ hỏi hắn, liếc mắt nhìn Lâm Dịch sau đó nói:
- Tiểu Tinh Vị, hạ giai!
- Hạ giai?
Lâm Dịch nhất thời trợn trừng mắt. Tuy rằng sớm biết rằng cấp độ Thánh Giai có hồng câu khó có thể vượt qua. Nhưng hắn tuyệt đối thật không ngờ, hồng câu này cư nhiên lại to lớn như vậy! Phải biết rằng Lạp Cơ Tư là trình độ Bát cấp Dị Năng Giả tối đỉnh phong a! Nhưng mà công kích của hắn cư nhiên ngay cả khiến đối phương di động cước bộ một chút cũng không có sao?
Lâm Dịch mở to con mắt, lo lắng.
Lạp Cổ Kỳ liếc hắn một cái, sau đó, chậm rãi nói:
- Còn lại hai gã Thánh Giai đều so với hắn mạnh hơn không chỉ mười lần.
- Mười lần?
Lâm Dịch lại hoảng sợ nhìn Lạp Cổ Kỳ. Lạp Cổ Kỳ gật đầu.
Lúc này trong lòng Lâm Dịch đã không đủ để dùng khiếp sợ đến hình dung.
- Mười lần...Chênh lệch giữa Tiểu Tinh Vị hạ giai và trung giai cư nhiên lớn đến loại trình độ này sao? Buồn cười chính mình ngày đó chỉ cần bản thân chiến văn đạt được gấp mười lần, thì có tư cách cùng đối phương đánh một trận. Hiện tại xem ra căn bản không có chút phần thắng nào a!
Trong lòng Lâm Dịch, trong nháy mắt tràn đầy trào phúng đối với bản thân.
- Nhiều nhất...cũng chỉ có thể đủ tư cách để tên cường giả Tiểu Tinh Vị hạ giai kia di động cước bộ thôi.
Lâm Dịch tự giễu nghĩ. Đến lúc này, hắn mới biết được mình là vô tri cỡ nào.
Ngay từ đầu, Lâm Dịch chưa từng có gặp qua Thánh Giai chân chính xuất thủ.
Lần đầu tiên là ở hậu sơn Tông Phạm, nhưng khi đó, tên Thánh Giai kia là dùng đầu ngón tay đánh chết con Chuột kia. Tuy rằng cổ lực xuyên thấu đáng sợ, dù sao mục tiêu tên Thánh Giai kia cũng không phải Lâm Dịch, hơn nữa bởi vì một chỉ này chủ yếu đặc thù vốn là lực xuyên thấu mà thôi, căn bản không có để Lâm Dịch cảm giác được đối phương đáng sợ cỡ nào.
Sau đó, chính là trên Mạn Vân Phong, gặp Bạch Tiếu Thiên một lần đó. Trong khoảnh khắc lĩnh vực của Bạch Tiếu Thiên bao trùm địa phương mấy dặm xung quanh, để Lâm Dịch kinh hãi không thôi. Hiện tại nghĩ đến, Bạch Tiếu Thiên lúc đó cũng bất quá chỉ là tùy ý mà thi triển ra thôi?
Sau này, mặc dù từ trên người Lạp Cổ Kỳ cảm giác được một tia lực lượng khiến người ta kinh hãi, nhưng Lạp Cổ Kỳ lúc đó chỉ là vô tình lộ ra một tia lực lượng mà thôi. Nhưng mà, đối phương chỉ là tùy ý lấy tay vỗ một cái, cư nhiên đã đem Hỏa Long chấn vỡ ngay trước người. Mà quá trình này, đối phương thậm chí ngay cả tụ lực cũng không có. Đây nhất thời để Lâm Dịch thấy được thực lực chân chính của Thánh Giai.
Bát cấp và Thánh Giai, căn bản là thiên địa và bùn đất.
Càng khiến Lâm Dịch cảm thấy kinh hãi là đối phương, chỉ là Tiểu Tinh Vị hạ giai. Nói cách khác đối phương mới vừa tiến nhập Thánh Giai mà thôi!
Lâm Dịch nhất thời cảm nhận được một loại Thiên Địa vô cùng lớn, mà bản thân lại vô cùng nhỏ bé. Nguyên lai, trước mặt những cường giả chân chính, bản thân căn bản cùng hài tử mới sinh không có gì khác.
- Bất quá ngươi cũng đừng quá mức coi nhẹ bản thân. Dù sao ngươi còn trẻ, lấy thiên tư của ngươi, tiến nhập Tinh Vị Cảnh cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Tinh Vị Cảnh sở dĩ cùng Bát cấp chiến sĩ chênh lệch lớn như vậy, chính là bởi vì khi tiến nhập Tinh Vị Cảnh, nhân thể đã được Thiên Địa năng lượng toàn diện tẩy rửa, do đó có thể có lực lượng cường đại như vậy.
Thanh âm của Lạp Cổ Kỳ vang lên bên tai Lâm Dịch.
Trong lòng Lâm Dịch mạnh mẽ chấn động, sau đó tỉnh ngộ lại.
- Đúng vậy, lực lượng Thánh Giai sở dĩ lớn, là vì khi bởi vì bọn họ trở thành Thánh Giai đã bị năng lượng Thiên Địa tẩy rửa. Năng lượng Thiên Địa là loại năng lượng mạnh mẽ đến mức nào? Một ngày nào đó, chính mình cũng sẽ đứng tại vị trí hiện tại của bọn họ?
Tỉnh ngộ lại, trong lòng Lâm Dịch phát lên một cổ ý chiến đấu cường đại.
Cường giả như mây! Thế giới như vậy mới có hứng thú, thế giới như thế mới có mục tiêu!
- Leo càng cao, liên tục đột phá cực hạn! Có phải sở thích của mình không?
Tại giờ khắc này, Lâm Dịch càng thêm kiên định trên con đường sau này.
Thời gian chậm rãi trôi qua, thời gian một tháng nhoáng cái mà qua, Vô Song Hội cũng hừng hực khí thế tiến hành.
Truyện khác cùng thể loại
1725 chương
7 chương
115 chương
112 chương
853 chương
363 chương
22 chương