Chung cực thần đạo
Chương 67 : Long châu.
Duy Khắc Lai Ân đứng ở bên cạnh lại thấy rõ ràng, mới vừa rồi Á Lịch Khắc Tư đã thi triển “Lực” tự quyết trong tam tự chân văn, lúc này Phương Thiên Họa Kích trong tay vốn là ba trăm sáu mươi lăm cân ít nhất cũng phải tương đương với một ngàn cân, Thiên Long Kiếm của Tác Luân tuyệt đối không thể cản nổi.
Quả nhiên không ngoài dự liệu, mặc dù thực lực Tác Luân hơn Á Lịch Khắc Tư đến mười cảnh giới, sử dụng “Ngự” tự quyết cách không thi triển kiếm pháp cũng ngăn cản không nổi công kích của Á Lịch Khắc Tư, chỉ hơi va chạm đã bị văng ra xa. May là Tác Luân đã kịp lấy Thiên Long Kiếm hơi cản trở một chút, Phương Thiên Họa Kích trong tay lập tức vọt tới đón đỡ công kích đã gần tới sát người.
Kình khí hai người va chạm vào nhau liền vang lên tiếng kêu chan chát tản ra bốn phía, chỉ nghe Tác Luân cười ha hả nói: “Hảo tiểu tử, hôm nay thiếu chút nữa là phải ăn quả đắng trong tay ngươi rồi!”
Á Lịch Khắc Tư cũng thở hổn hển thu hồi Phương Thiên Họa Kích, đành cười khổ: “Ba ngày nay thúc thúc liên tục dùng Thương Long Tam Kích để kết thúc trận đấu, nếu cháu không nghĩ ra phương pháp ứng đối thì chẳng phải là quá ngu dốt hay sao!”
“Ha ha, xem ra ngày mai thúc thúc ta đây phải đổi chiêu thức mới rồi.” Đang nói thì Tác Luân đã thấy Duy Khắc Lai Ân cầm một thứ đồ chơi gì đó đi tới, hắn vội vàng nhảy dựng lên hỏi: “Duy Khắc Lai Ân, có phải là cháu vừa mới làm ra đồ vật cổ quái gì không?”
“Ha ha, chỉ là một món đồ chơi nhỏ thôi.” Duy Khắc Lai Ân cười cười đưa Thủy Tinh Cầu trong tay ra.
Tác Luân cẩn thận quan sát Thủy Tinh Cầu trước mắt, chỉ thấy trong đó có một tiểu Kim Long không ngừng bay lượn chung quanh, thỉnh thoảng thì như kim long hành không, khi thì lại như mãnh long nhập thủy, lúc thì quanh quẩn không ngừng trên không trung, lúc thì lại như đang chém giết cùng mãnh thú.
“Hình như đầu Kim Long này có bao hàm ảo diệu gì đó bên trong, chẳng qua trong khoảng thời gian ngắn thúc cũng không nhìn ra được.” Tác Luân nhìn một hồi lâu rồi cau mày nói.
Ban đầu lúc chỉ dẫn bọn họ luyện tập “Thiên Long Thần Kích”, Duy Khắc Lai Ân từng đưa cho bọn họ mấy chục bức tranh thủy mặc, để cho bọn họ treo ở trong phòng rồi từ từ nghiền ngẫm, vì vậy Tác Luân tự nhiên cũng nhận ra được trong đó có ẩn chứa huyền ảo.
“Trong này hình như bao hàm một bộ kích pháp cùng kiếm pháp lợi hại, mưới vừa rồi đệ có nhìn thấy mấy động tác rất quen mắt, có điều cũng chưa hiểu được hoàn toàn.” Á Lịch Khắc Tư tiếp lời.
Duy Khắc Lai Ân gật đầu đáp: “Hai người cũng biết là “Thiên Long Thần Kích” cùng “Thiên Long Kiếm Pháp” đều từ động tác của rồng diễn biến thành, chẳng qua trên Á Đặc Tây đại lục không có Thần Long tồn tại, cho nên để cho mọi người có thể lĩnh ngộ hai loại vũ kỹ này tốt hơn, ta liền luyện chế khỏa Long Châu này, chỉ cần chăm chỉ quan sát và tính toán các động tác của Kim Long này thỉ có thể từ từ lĩnh ngộ Chân Long ý cảnh, luyện “Thiên Long Thần Kích” cùng “Thiên Long Kiếm Pháp” tới đại thành.”
Khỏa Long Châu này là Duy Khắc Lai Ân tập hợp vân đồng, khoa đấu văn, đậu nha văn cùng vô số chủng chân văn bất đồng viết thành “Long” tự chân văn, sau lại dùng tâm hỏa luyện hóa mà thành. Mặc dù không có lực công kích cùng phòng ngự gì nhưng Kim Long trong đó tập hợp mấy chục loại “Long” tự chân văn huyền bí, ngoại hình không khác Chân Long bao nhiêu, để lĩnh ngộ vũ kỹ thì cũng dư dả.
“A, thật sự thần diệu như thế sao? Vậy trước tiên cứ để thúc nghiên cứu một chút!” Vừa nói Tác Luân liền không chút khách khí nhét khỏa Long Châu vào trong ngực.
Á Lịch Khắc Tư nhìn viên cầu nhô ra trong ngực Tác Luân, ánh mắt hiện lên vẻ không nỡ rời xa, bất quá hắn cũng biết mỗi ngày mình cần phải xử lý không ít quốc sự, không có bao nhiêu thời gian đi tìm hiểu vũ kỹ, không thể làm gì khác hơn là cố gắng nhẫn nhịn.
“Ha ha, Chân Long ý cảnh này cũng không dễ tìm hiểu như vậy đâu, sợ rằng cả đời cũng không thể hiểu thấu hoàn toàn, việc này không cần phải gấp trong nhất thời.” Nói rồi liền quay đầu bảo Á Lịch Khắc Tư: “Đã hơn mười ngày chúng ta không có đi ra ngoài rồi, hôm nay ra ngoài thành dạo chơi một chút chứ?”
Á Lịch Khắc Tư vội vàng nhận lời: “Tốt, ca ca chờ đệ một lát, đệ đi thay đổi y phục rồi sẽ tới ngay.”
Qua mười phút đồng hồ, Á Lịch Khắc Tư đã nhanh chóng tẩy đi mồ hôi trên người, đổi một bộ y phục sạch sẽ, Thiên Long Kiếm vẫn được giắt ở bên hông, hưng phấn kéo Duy Khắc Lai Ân đi ra ngoài thành.
“Ca ca, “Ngạo Long Quyết” do Huyền Tiêu Thiên Tôn truyền xuống quả nhiên vô cùng huyền diệu, tốc độ khôi phục thể lực cùng đấu khí hơn “Hổ Khiếu Quyết” gấp trăm lần, chỉ một lát mà đệ đã khôi phục hoàn toàn! Hơn nữa “Ngạo Long Quyết” này tùy thời đều có thể vận chuyển tu luyện, ngay cả lúc ngủ thực lực cũng chậm rãi tăng lên, công pháp thần kỳ như vậy trước kia đệ cũng chưa từng nghe nói qua a!” Vừa đi, Á Lịch Khắc Tư vừa nói liên hồi.
“Ngạo Long Quyết” này thoát thai từ “Vạn Kiếp Bất Diệt Đạo Thể Kim Thân”, tự nhiên cũng có đặc tính tự động tu luyện.
“Ha ha, công pháp của thần tất nhiên là khác xa so với công pháp bình thường. Có điều công pháp cũng chỉ là vậy ngoài thân, muốn tu luyện tới cảnh giới tối cao, cái quan trọng nhất là phải dựa vào bản tâm của mình, nếu không cho dù tu luyện pháp quyết lợi hại hơn nữa cũng uổng công.” Duy Khắc Lai Ân mỉm cười hồi đáp.
“Ca ca yên tâm, đệ chắc chắn sẽ không lười biếng đâu! Còn nữa, mấy ngày gần đây đệ đã từ từ sinh ra cảm giác huyết nhục tương liên với Thiên Long Kiếm, không nghĩ tới cảm giác mà ca ca miêu tả ban đầu đệ lại có thể trải nghiệm nhanh như vậy, thật sự là quá thần kỳ!” Khi nói những lời này, cánh tay vẫn nắm chuôi Thiên Long Kiếm, đấu khí “Ngạo Long Quyết” không ngừng vận hành trong thân kiếm.
Bởi vì đặc tính lúc vận hành “Ngạo Long Quyết”, Mã Đặc Sâm, Tác Luân cùng với Á Lịch Khắc Tư mỗi ngày đều không để kiếm rồi khỏi tay, tùy thời tùy khắc dùng đấu khí tế luyện binh khí, hy vọng sớm đạt tới cảnh giới như Duy Khắc Lai Ân miêu tả, có thể biến lớn hóa nhỏ, thu vào thể nội.
Hai người đi dạo không hề mang theo thị vệ, chỉ chốc lát đã đi tới một trang viên ngoài thành, sau đó lững thững đi vào. Không mang theo thị vệ thật ra cũng không ai có ý kiến gì, trong Tạp Lai vương quốc, những người có thực lực đạt tới Đại Kiếm Sư không có bao nhiêu cả, thị vệ có thực lực ngang với hai người bọn họ thì lại không có, vì vậy mang theo cũng chỉ là gánh nặng, dứt khoát không mang theo thị vệ còn tốt hơn.
Thị vệ trong trang viên tự nhiên không dám ngăn trở, hai người đi thẳng một đường tới mạch điền bên cạnh trang viên, bên trong có một người năm mươi tuổi, khuôn mặt tang thương nhìn thấy vội chạy ra quỳ xuống trước mặt Duy Khắc Lai Ân cùng Á Lịch Khắc Tư: “Thần, Cáp Mặc, bái kiến quốc vương bệ hạ, thân vương điện hạ!”
Á Lịch Khắc Tư thản nhiên nói: “Đứng lên đi, không biết hơn nửa năm nay ngươi có đạt được thành quả gì không a?”
“Bệ hạ, thần dựa theo phương pháp canh tác thân vương điện hạ truyền xuống, sản lượng lương thực hiện tại đã tăng thêm gần một nửa. Chẳng qua muốn tạo ra loại giống mới cần phải có thời gian dài, sợ rằng phải mấy năm mới có thể trồng được.” Cáp Mặc vội vàng khom người hồi báo.
“Ha ha, Cạp Mặc ngươi chính là đại thần nông nghiệp của Tạp Lai vương quốc chúng ta, tất cả sự tình liên quan đến nông nghiệp đều do ngươi chịu trách nhiệm, phương pháp trồng trọt kiểu mới này ngươi phải nghĩ biện pháp nhanh chóng thúc đẩy thông dụng ra cả nước. Bệ hạ sẽ phái trợ thủ đắc lực nhất cho ngươi, ngươi có khó khăn gì cứ việc bẩm báo, bệ hạ nhất định sẽ tạo điều kiện tốt nhất cho ngươi.” Duy Khắc Lai Ân cũng biết đây không phải là chuyện có thể hoàn thành trong thời gian ngắn, dĩ nhiên sẽ không trách tội hắn.
“Thân vương điện hạ yên tâm, thần nhất định sẽ sử lý tốt việc này, tuyệt không cô phụ kỳ vọng của bệ hạ!” Vừa nói, Cáp Mặc liền quỳ xuống tạ ơn.
Truyện khác cùng thể loại
38 chương
34 chương
378 chương
2481 chương
1884 chương
90 chương
2091 chương