Chung cực thần đạo
Chương 62 : Thôn tính
Chiến dịch ở thành Khoa Mỗ Lạc, Tháp Nặc Địch đại công tước tổn thất thảm trọng! Nghe những tướng sĩ bại trận trở về báo cáo tình hình chiến đấu, hắn quả thực kinh ngạc đến nỗi không thể nào tin nổi. Nhất là chính mình tập hợp tất cả cao thủ của Cổ Tư Mông công quốc, thật vất vả mới tạo thành một đội hình cao thủ đội xa hoa, lại không nghĩ tới chỉ vài phút đồng hồ đã bị tiêu diệt toàn bộ.
Nghe thuộc hạ hồi báo, lại nhìn nội dung của tờ Tạp Lai nhật báo mới đăng, tâm tình Tháp Nặc Địch đại công tước như rơi xuống vực thẳm. Sự cường đại của địch nhân đã vượt ra khỏi sự tưởng tượng của hắn, Tháp Nặc Địch đại công tước bất đắc dĩ đành phải tập hợp bốn vị đại công tước khác để thương nghị đối sách.
Nhưng mà mấy vị đại công tước khác làm sao đã từng gặp phải đối thủ lợi hại như vậy chứ? Có người chủ trương liên hiệp thực lực năm đại công tước của Cổ Tư Mông công quốc, xây dựng một chi quân đội khổng lồ chưa từng có, nhất cử thôn tính Tạp Lai quốc! Nhưng mà nghĩ đến Tạp Lai quốc có thần linh che chở, làm như thế tất sẽ chọc giận thần linh, hậu quả này quả thực bọn họ không thể nào chịu nổi, cho nên bọn họ đề ra một phương pháp xử lý hòa hoãn hơn là cầu hòa.
Năm vị đại công tước cùng phái ra một đoàn sứ giả, thỉnh cầu Tạp Lai quốc tiếp nhận lời cầu hòa của bọn họ, hơn nữa còn đồng ý để Cổ Tư Mông công quốc đổi tên là Tạp Lai công quốc, năm vị đại công tước cũng thừa nhận Á Lịch Khắc Tư là quốc vương, đồng thời bọn họ sẽ nộp thuế hàng năm.
Nhận được lời cầu hòa như vậy, trong lòng Mã Đặc Sâm thất kinh, điều này không khác nào là Cổ Tư Mông công quốc chủ động đưa tới của, yêu cầu Tạp Lai quốc thôn tính bọn họ.
Phải biết rằng, Cổ Tư Mông công quốc có năm vị đại công tước, lãnh thổ cùng dân cư cũng không hơn kém nhau là mấy. Trong đó chỉ có Tháp Nặc Địch đại công tước là có thể cùng Tạp Lai quốc chinh chiến nhiều năm, đón nhận điều kiện như vậy không khác nào là Tạp Lai quốc bành trướng gấp năm sáu lần trong nháy mắt a!
Sự tình kiểu này tự nhiên là Á Lịch Khắc Tư không biết nên xử lý như thế nào, cho nên đành phải cầu cứu Mã Đặc Sâm. Có điều Mã Đặc Sâm đối với chuyện này cũng hết sứ đau đầu, một khối bánh lớn như thế tự nhiên rơi xuống, đầu của hắn cũng cảm thấy quay cuồng. Bản năng vốn muốn lập tức đáp ứng, chẳng qua trước khi quyết định vẫn gọi Duy Khắc Lai Ân tới cùng nhau thương nghị.
“Hả, Cổ Tư Mông công quốc muốn sát nhập vào Tạp Lai quốc chúng ta sao? Bọn họ quả thật là rất quyết đoán a.” Duy Khắc Lai Ân cũng không nghĩ tới lại có chuyện như vậy, nghe vậy không khỏi cảm thấy buồn cười.
“Bây giờ chúng ta nên làm cái gì bây giờ, có phải là đáp ứng bọn họ hay không?” Giọng nói của Mã Đặc Sâm có chút gấp gáp.
Duy Khắc Lai Ân nhìn Mã Đặc Sâm, khẽ cười nhẹ một tiếng rồi đáp: “Không, điều kiện này chúng ta không thể đáp ứng.”
“A, tại sao thế?” Mã Đặc Sâm lớn tiếng kinh hô, hắn không ngờ rằng Duy Khắc Lại Ân lại trả lời như vậy.
“Gia gia, Cổ Tư Mông công quốc không hề thật lòng quy phục, bọn họ thấy chúng ta có Huyền Tiêu Thiên Tôn che chở, sợ chúng ta cường đại lên nữa sẽ thâu tóm bọn họ, cho nên tự chủ động cầu hòa. Cứ như vậy, bọn họ vừa có thể làm chức đại công tước của mình, vừa nhận được sự che chở của Huyền Tiêu Thiên Tôn, thật là nhất cử lưỡng tiện a. Nhưng vấn đề là chúng ta muốn phế bỏ chế độ cắt đất phong hầu của quý tộc, mấy vị đại công tước kia dù chết cũng sẽ không đồng ý, vì vậy điều kiện này nghe qua mặc dù rất mê người nhưng vẫn không thể đáp ứng a.” Duy Khắc Lai Ân chậm rãi nói ra lý do của mình.
Hủy bỏ chế độ cắt đất phong hầu của quý tộc, điều này quả thực là bất kỳ một quý tộc nào cũng không thể chịu đựng được! Ở Tạp Lai quốc, bởi vì lãnh thổ quốc gia nhỏ bé, thế lực gia tộc Bố Lai Ni Khắc lại tương đối mạnh, hơn nữa có lực chấn nhiếp cường đại của Huyền Tiêu Thiên Tôn, mới có thể miễn cưỡng áp chế những tiểu quý tộc kia, bắt buộc bọn họ thi hành chính sách này. Nhưng mà muốn để năm vị đại công tước thực hành chính sách đó là điều vạn lần không thể xảy ra!
“Cái này…” Trong lòng Mã Đặc Sâm thật sự khó có thể bỏ qua, do dự hỏi: “Chẳng lẽ không còn biện pháp khác sao?”
“Hình như là không có biện pháp khác!” Duy Khắc Lai Ân hồi đáp.
Mã Đặc Sâm cúi đầu suy nghĩ một hồi, sau đó nói tiếp: “Vậy cháu xem chúng ta làm thế này có được không, trước tiên đáp ứng điều kiện của bọn họ, chờ sau này chúng ta cường đại lên sẽ tiêu diệt mấy đại công tước kia, lúc đó không phải là có thể thi hành chính sách của chúng ta sao? Chẳng những vậy chúng ta còn có thể mở rộng lãnh thổ trong nháy mắt, tranh đoạt được nhiều tín đồ hơn cho Huyền Tiêu Thiên Tôn, chẳng phải là tốt sao?”
“Nếu bây giờ đáp ứng điều kiện của bọn họ rồi sau này chúng ta đổi ý không phải là quá đáng lắm sao?” Duy Khắc Lai Ân cau mày nói.
“Cháu không phải nói Huyền Tiêu Thiên Tôn rất yêu thương tín đồ của mình, muốn giúp cho các tín đồ có cuộc sống sung túc sao? Nếu hiện giờ chúng ta cự tuyệt đề nghị của bọn chúng, sau này phát sinh chiến tranh thì không biết sẽ phải chết bao nhiêu người nữa a! Hiện tại chúng ta chỉ cần chấp nhận điều kiện là có thể cứu được trăm vạn người, như vậy không phải là tốt hơn sao?” Mã Đặc Sâm giảo biện, hắn thật sự không muốn nhìn miếng ăn vừa đưa đến miệng lại bay đi mất.
“Chấp nhận điều kiện là có thể cứu vớt tính mạng trăm vạn dân chúng.” Những lời này rơi vào trong tai Duy Khắc Lai Ân giống như là một đạo thiểm điện phá vỡ bầu trời đêm, khiến cho hắn giật mình một cái.
Ở kiếp trước, Huyền Tiêu là đệ nhất thiên tài ở Tu Chân Giới! Bởi vì có thực lực cường đại cùng danh vọng cao, khiến cho hắn dưỡng thành tính cách ngay thẳng, một lời nói ra đáng giá ngàn vàng, phàm là nói ra được thì nhất định sẽ làm được. Sau lại ở trong hồng trần lịch lãm sáu mươi năm, trải qua không ít chuyện, cũng học được rất nhiều đạo lý, nhưng mà chính vì trong thâm tâm hắn luôn cảm giác về sự ưu việt của bản thân nên vẫn giữ vững lời nói nặng tựa Thái Sơn của mình.
Với thực lực cường đại như vậy, ban đầu ở trên địa cầu cho tới bây giờ hắn chưa bao giờ gặp chuyện khiến hắn làm trái với lời hứa của mình. Vì vậy hắn cũng chưa từng nghĩ tới việc chủ động làm trái lời hứa, đó là tự hủy hoại danh tiếng của bản thân a!
Chẳng qua giờ phút này hắn đột nhiên cảm nhận được một loại cảm xúc mà hắn chưa từng có ở kiếp trước, thì ra có những việc ở trong một thời điểm nhất định không phải cứ dùng thực lực là giải quyết được, lúc này cần sử dụng một vài phương pháp xử lí khúc chiết, thậm chí có lúc làm trái với bản tâm của mình.
Ví dụ như chính mình không muốn làm trái lời hứa, nhưng chỉ cần hơi thay đổi một chút là có thể cứu vãn trăm vạn tính mạng bách tính. Duy Khắc Lai Ân tự vấn bản tâm của mình: “Một bên là cứu vãn vô số tính mạng, một bên là làm trái lời hứa của mình. Ta vừa không muốn hy sinh tính mạng dân chúng một cách vô ích, vừa không muốn làm trái lời hứa, nhưng mà hai thứ phải chọn một, ta nên chọn cái nào đây?”
Vốn Mã Đặc Sâm chỉ thuận miệng thuyết phục một chút, nếu như Duy Khắc Lai Ân thật sự không đồng ý, hắn cũng sẽ không kiên trì, trong tâm Mã Đặc Sâm hiểu rằng ý kiến của Duy Khắc Lai Ân chính là ý chỉ của Huyền Tiêu Thiên Tôn, hắn căn bản sẽ không chất vấn lựa chọn của Huyền Tiêu Thiên Tôn!
Nhưng nhìn thấy hình như trong lòng Duy Khắc Lai Ân có chút dao động, Mã Đặc Sâm không khỏi vui mừng, vội vàng nói tiếp: “Đây chỉ là thủ đoạn chính trị vô cùng bình thường thôi, vì duy trì lợi ích của mình mà sử dụng một vài thủ đoạn, bỏ sức ít nhưng thành quả lớn a!”
“Cá cùng tay gấu không thể có cả hai, bỏ qua sinh tử vì nghĩa! Ha ha ha ha, thì ra hy sinh vì nghĩa chính là như vậy! Địa Tạng vương vì đại nghĩa mà cam nguyện xuống điện ngục, ta chẳng qua chỉ làm trái một lời hứa nho nhỏ, nhưng lại cứu vớt trăm vạn sinh linh vô tội, vụ mua bán này ta có thể thực hiện được! Huống chi năm vị đại công tước kia cũng phải là hạng người thiện lương gì, người vô tội chết trên tay bọn họ cũng không ít, ta cũng không cần phải nói nhân nghĩa với bọn chúng!” Duy Khắc Lai Ân đột nhiên điên cuồng cưới lớn lên, vừa rồi lại tuôn ra một tràng Hán ngữ, đây cũng là lần đầu tiên sau mười bảy năm không sử dụng Hán ngữ rồi.
Truyện khác cùng thể loại
52 chương
100 chương
159 chương
26 chương
144 chương
53 chương
30 chương
296 chương