Chung cực thần đạo
Chương 31 : Tam tự chân quyết.
“Gia gia, mấy ngày qua người tìm hiểu kiếm pháp cháu truyền cho có gì tâm đắc không?” Vừa thay một bộ quần áo, Duy Khắc Lai Ân liền đi tìm Mã Đặc Sâm cùng Tác Luân, bây giờ cũng nên chuẩn bị một chút cho cuộc hỗn chiến mười ngày sau.
Khuôn mặt Mã Đặc Sâm kích động, không biết nói sao nên lời: “Duy Khắc Lai Ân, kiếm pháp kia không hổ là thần kỹ Huyền Tiêu Thiên Tôn truyền xuống a! Lúc bắt đầu tu luyện bên trong đan điền của gia gia chẳng qua là ba viên cầu kim sắc, cũng không thấy có tác dụng gì, nhưng dựa theo lời cháu nói ân cần săn sóc một chút, ngày thứ hai thì hai viên cầu xảy ra biến hóa, loại biến hóa huyền diệu này ngay cả gia gia cũng không biết miêu tả như thế nào. Sau đó kết hợp với khẩu quyết cháu viết, càng cảm giác được ảo diệu bên trong càng bác đại tinh thâm, ba ngày nay gia gia chỉ cảm giác được biến hóa của viên cầu huyền ảo vô cùng, tiếc là không có lĩnh ngộ ra chiêu số cụ thể gì!”
“Ân, ân, thúc cũng gặp tình huống này, bất quá thúc cảm giác được chỉ cần thêm nửa năm nữa, kiếm pháp của thúc tuyệt đối có khả năng đạt đến một tầm cao mới không cách nào tưởng tượng nổi! Nhưng mà ba viên cầu kia thực sự quá huyền ảo, căn bản không thể lĩnh ngộ trong chốc lát!” Tác Luân gật gật đầu như gà mổ thóc.
“Ha ha, ba viên cầu cháu truyền cho hai người là ba chân văn ngự kiếm quyết, theo thứ tự là ‘Lực, Ngự, Phá’ tam tự quyết, mỗi chữ có ba mươi sáu loại biến hóa. Trong đó ‘Lực’ tự quyết là kỹ xảo dùng lực, có điều việc ‘dụng lực’ ở đây không phải là khí lực, lực lượng bình thường, mà là thay đổi trọng lực của binh khí trong tay mình.” Chân văn Cửu Tiêu Ngự Kiếm quyết huyền ảo biết bao nhiêu, người bình thường há có thể tìm hiểu một cách dễ dàng được? Duy Khắc Lai Ân không tránh khỏi phải giải thích cho hai người thông suốt.
“Chậm đã, cái gì gọi là thay đổi trọng lực binh khí, cháu giải thích cặn kẽ một chút được không?” Mã Đặc Sâm vội vàng hỏi, hắn quả thật có chút không rõ.
“Trong thổ hệ ma pháp có một ma pháp gọi là trọng lực thuật, cho phép cải biến trọng lực lớn nhỏ trong phạm vi lớn, gia gia và thúc hẳn là biết chứ?” Duy Khắc Lai Ân hỏi.
Tác Luân cướp lời đáp: “Ma pháp này thì thúc biết, ở trong phạm vi ma pháp trọng lực thuật, trọng lực của tất cả vật thể đều bị cải biến.”
“Ân, ‘Lực’ tự quyết này cũng không khác biệt với trọng lực thuật lắm, chẳng qua đối tượng biến đổi trọng lực lại là kiếm trong tay bản thân. Ví dụ như lúc công kích địch nhân, có khả năng tăng trọng lực của kiếm lên mười lần, trăm lần, thậm chí nếu thực lực cường đại còn tăng lên được vạn lần! Dĩ nhiên, nếu cần cũng có thể giảm bớt trọng lực của kiếm, khiến cho kiếm xuất ra khi thì nhẹ tựa hồng mao, thoáng chốc nặng tựa Thái Sơn, uy lực kiếm xuất ra tự nhiên gia tăng tương ứng.” Duy Khắc Lai Ân giảng giải tường tận, lực tự quyết là chân văn đơn giản nhất, phần lớn pháp bảo đều có công năng tương tự như vậy.
“Cái gì, thay đổi trọng lực của kiếm? Nếu tăng trọng lực của kiếm lên một trăm lần, chẳng phải là nói một thanh tinh cương kiếm bình thượng nặng hai mươi kí lô, bỗng chốc biến thành hai nghìn kí lô sao?” Tác Luân trừng mắt, thần sắc lộ ra vẻ không thể nào tin được.
“Đúng như vậy, bất quá điều kiện tiên quyết là kiếm phải thừa nhận được lực lượng đó, bằng không chỉ cần công kích một lần thì kiếm sẽ bị phá hủy.” Duy Khắc Lai Ân cười hồi đáp.
“Hóa ra chân văn này cần phải hiểu như thế, trách không được gia gia không có cách nào lĩnh ngộ nó, từ trước tới giờ gia gia còn chưa từng nghe nói có kiếm pháp như vậy! Biến đổi trọng lực binh khí, không phải là nói khi thực lực bản thân cường đại thì có năng lực biến một thanh kiếm thành nặng như núi sao? Căn bản không cần chiêu thức, một kiếm đánh tới ai có thể đỡ nổi!” Lông mày Mã Đặc Sâm hung hăng nhảy dựng lên, tán thán nói: “Không hổ là thần kỹ thần linh truyền xuống, quả nhiên huyền diệu vô phương a!”
“Ha ha, lại nói đến ‘Ngự’ tự quyết, nhìn qua mặt chữ là biết, đây chính là khẩu quyết khống chế kiếm, mỗi một loại biến hóa trong ba mươi sáu dạng biến hóa của ngự tự quyết đều bao hàm một bộ quỹ tích ảo diệu, có thể hóa thành một pho kiếm thuật tuyệt luân! Sau khi hoàn toàn nắm vững ba mươi sáu kiểu biến hóa rồi sử dụng xen kẽ, lại càng diệu dụng vô cùng. Hơn nữa ngự tự quyết này còn cho phép dùng đấu khí điều khiển kiếm tấn công đối thủ từ khoảng cách xa, tuy nhiên muốn khống chế tùy tâm thì cần phải phối hợp với loại kiếm đặc chế mới được.” Điều khiển phi kiếm đả thương người là thủ đoạn của pháp khí, có điều trải qua cải tạo thì sử dụng đấu khí khống chế cũng không thành vấn đề, mặc dù sự linh hoạt không bằng chân nguyên, nhưng mà so sánh với kiếm pháp bình thường thì tốt hơn rất nhiều.
“Điều khiển kiếm đả thương người từ xa à? Không biết là trong cự ly bao nhiêu thế?” Mã Đặc Sâm lập tức hỏi.
“Chuyện này ư…” Duy Khắc Lai Ân suy tư một chút: “Lấy tu vị bát cấp đại kiếm sư, phối hợp với một thanh kiếm bình thường, ở trong phạm vi hai ba trăm thước hẳn là không gặp vấn đề gì to tát?” Duy Khắc Lai Ân cũng không chắc chắn lắm, dù sao đấu khí cùng chân nguyên có sự khác biệt rất lớn.
“Hai ba trăm thước? Vậy ta xem sau này ma pháp sư còn hỗn cái rắm, ta phóng ra một kiếm là đủ để bọn chúng ợ ra rắm rồi!”( Câu này tục quá!!!) Tác Luân hưng phấn vỗ bàn, bộ dáng đầy vẻ lưu manh.
Mã Đặc Sâm hung hăng vỗ đầu Tác Luân: “Tiểu tử thúi, ngươi không thể giữ vững phong độ quý tộc được à!”
“Lại nói đến ‘Phá’ tự quyết, trong đó ẩn chứa chiêu số đột phá phòng ngự địch nhân, hoặc là ma pháp hay kiếm pháp, cũng có ba mươi sáu loại biến hóa. Dưới tình huống bất đồng kết hợp những biến hóa khác nhau liền tạo ra hiệu quả không giống nhau.” Duy Khắc Lai Ân tiếp tục giải thích.
“Vậy có thể phá vỡ ma pháp thuẫn của ma pháp sư không?” Tác Luân vội vàng hỏi.
Duy Khắc Lai Ân nở nụ cười: “Với thực lực bát cấp đại kiếm sư của thúc, chỉ cần hoàn toàn hiểu rõ phá tự quyết là có khả năng phá vỡ ma pháp thuẫn của tam cấp đại ma pháp sư bằng một kiếm duy nhất!”
“Một kiếm phá vỡ?” Mã Đặc Sâm cũng hoảng sợ, hắn hết sức rõ ràng lực phòng ngự của ma pháp thuẫn. Lấy thực lực bản thân hiện tại, một kiếm chưa chắc đã đánh tan được ma pháp thuẫn của ngũ cấp ma pháp sư, nếu là nhất cấp đại ma pháp sư như Lạp Tát Khắc thi triển ma pháp thuẫn, trong tình trạng ma lực đầy đủ có thể liên tục tiến hành bổ sung thì không cách nào đột phá nổi.
“Thế mới đúng là thần kỹ! Nếu không có cách nào đập tan thân xác đám rùa đen kia thì không phải là quá mất mặt sao!” Tác Luân nói với giọng điệu chuyện này là đương nhiên, ánh mắt cười híp lại thành đường nhỏ.
Cửu Tiêu Ngự Kiếm thuật có ba trăm sáu mươi chân văn, mỗi một loại đều có sự huyền ảo khác nhau, trong đó chữ “Lực” có hai mươi bốn cách viết, chữ “Phá” có mười hai phương pháp viết, nhiều nhất là chữ “Ngự” với ba mươi sáu phương thức viết. Trong số ba trăm sáu mươi chân văn thì ba chữ kia chiếm tới bảy mươi hai cái, gần một phần năm, mà ba chữ hắn vừa giảng giải là ba chữ đơn giản nhất.
Duy Khắc Lai Ân đem ảo diệu của tam tự quyết giảng giải một chút, rồi nói tỉ mỉ kiểu biến hóa thứ nhất xong, hắn mới trở về lầu các của mình.
Ngoại trừ dạy kiếm thuật cho bọn Mã Đặc Sâm, Duy Khắc Lai Ân vẫn còn có việc của riêng mình, suy cho cùng thì trận hỗn chiến kia là ba đánh năm, vì để đảm bảo vạn vô nhất nhất(không có bất trắc), hắn chuẩn bị luyện chế một bộ kỳ môn đơn giản.
Truyện khác cùng thể loại
83 chương
1422 chương
729 chương
13 chương
186 chương