Chung Cực Đấu La - Đấu La Đại Lục 4
Chương 270 : Tác chiến hình tam giác
Dịch: Đức Thành
Lam Hiên Vũ vừa nói vừa ngồi xổm người xuống, hắn vẽ một hình tam giác dưới mặt đất: "Chúng ta tác chiến ngay phụ cận ba đỉnh tam giác này, hấp dẫn quái thú chung quanh để tránh chúng nó ảnh hưởng đến Nguyên Ân Huy Huy nghỉ ngơi. Mọi người có khả năng tùy tiện giết, nhưng phải chú ý an toàn, nếu gặp phải loại quái thú mạnh như Thiểm Điện lam báo, vậy phải lập tức lui về hướng hai phe còn lại, không cần đợi thời gian trở lại tập hợp."
"Được." Băng Thiên Lương đáp ứng một tiếng, mang theo Lâm Đông Huy cùng Vũ Thiên đi tới một hướng.
Đống Thiên Thu nhìn Lam Hiên Vũ, chỉ chỉ vào mình mà ra hiệu với hắn một cái, sau đó mới kéo Lam Mộng Cầm rời đi. Tất nhiên Lam Hiên Vũ hiểu rõ ý nàng, nàng là muốn nói, nếu bọn hắn gặp phải nguy hiểm có thể trực tiếp triệu hoán nàng.
Chờ bọn hắn đi hết, lúc này Tiền Lỗi mới thấp giọng hỏi: "Thật sự không thừa cơ đoạt tinh hạch của Nguyên Ân Huy Huy sao? Hình như viên tinh hạch màu lam đó có giá trị không nhỏ a?"
Lam Hiên Vũ nhìn hắn một cái: "Hiện tại không thể đoạt, tác dụng của hắn còn chưa có phát huy ra hoàn toàn. Hắn có thể tiến hành công kích phạm vi lớn, mà lực công kích lại cực mạnh, hắn giết chết quái thú dễ dàng hơn chúng ta rất nhiều. Mà theo tình huống vừa rồi lại có thể nhìn ra, hẳn là những quái thú này có phương thức liên lạc đặc thù. Giết càng nhiều sẽ dẫn tới càng nhiều quái thú hơn, như lúc trước Nguyên Ân Huy Huy gặp phải đoàn quái thú cùng con Thiểm Điện lam báo đó. Chúng ta vây quanh hắn giết quái thú, một là có thể bảo hộ hắn, khiến cho hắn có thể điều chỉnh trạng thái một chút, mà điểm khác là sẽ dần dần dẫn tới càng nhiều quái thú hơn. Đến lúc đó chúng ta tập trung về, Nguyên Ân Huy Huy cũng đã nghỉ ngơi tốt, phát hiện có nhiều quái thú như vậy thì tất nhiên phải giết."
Sau khi Lam Hiên Vũ nói rõ lí do, Lưu Phong lại không nghiêm túc nghe, hắn chỉ chú ý tới câu nói đầu tiên của Lam Hiên Vũ.
Cái gì gọi là không thể đoạt lúc này? Vậy thật đúng là ngươi vẫn muốn cướp a!
Đúng lúc này, hắn liền thấy Lam Hiên Vũ nói: "Phong Tử, ngươi có thấy Nguyên Ân Huy Huy lấy được tinh hạch rồi cất ở nơi nào không? Hắn có trữ vật hồn đạo khí chứ?"
Lưu Phong nói: "Hẳn là không có, hắn đều đặt hết trong túi tiếp tế bên người."
Lam Hiên Vũ híp hai mắt lại, khẽ gật đầu: "Hiểu rồi. Chúng ta đi."
Số lượng quái thú bên này thật sự là không ít, rất nhanh bọn hắn đã gặp phải. Lam Hiên Vũ ở giữa phụ trợ, dùng băng nguyên tố và hỏa nguyên tố công kích, Tiền Lỗi triệu hồi ra Địa Long làm chủ lực, Lưu Phong bằng vào tốc độ cùng lực công kích đánh giết ở một bên. Những bầy quái thú có số lượng dưới mười con đều không đủ sinh ra uy hiếp với bọn hắn.
So với hồn thú thì thủ đoạn công kích của đám quái thú nơi này đơn giản hơn hẳn. Mỗi loại quái thú đều chỉ có một loại năng lực thiên phú, mà cũng không tính là quá mạnh. Lam Hiên Vũ bọn hắn cũng không có gặp loại thực lực mạnh như Thiểm Điện lam báo lúc trước. Nhưng chính như Lam Hiên Vũ phán đoán vậy, theo việc số lượng quái thú bị bọn hắn đánh giết tăng lên, số lượng quái thú chạy tới cũng trở nên nhiều hơn.
"Hiên Vũ, ngươi làm sao phán đoán được Nguyên Ân Huy Huy sẽ nghỉ ngơi bao lâu?" Tiền Lỗi có chút nghi hoặc hỏi.
Lam Hiên Vũ nói: "Phán đoán không được, ta còn chưa quen thuộc năng lực của hắn. Nhưng với lượng tiêu hao đó thì ít nhất cũng phải nghỉ ngơi một giờ mới có thể khôi phục hoàn toàn. Vậy chúng ta cứ dựa theo cái thời gian ít nhất này mà tính, sau đó liền không cho hắn nghỉ ngơi nữa chứ sao."
Tiền Lỗi có chút khó hiểu nói: "Làm sao không cho hắn nghỉ ngơi?"
Lam Hiên Vũ nói với một vẻ mặt đương nhiên: "Dẫn quái thú tới, khiến cho hắn phải đứng lên làm việc."
Tiền Lỗi một mặt khiếp sợ, biểu lộ trên mặt hắn khi nhìn Lam Hiên Vũ không ngừng biến hóa, sau đó giơ giơ ngón tay cái: "Ngươi thắng."
Lam Hiên Vũ mỉm cười nói: "Ba tổ chúng ta đều đang giết quái thú, khẳng định sẽ dẫn tới càng nhiều. Đến lúc đó ba người chúng ta sẽ dẫn quái thú bên này tới chỗ Nguyên Ân Huy Huy, chắc chắn hắn sẽ phải buông tay buông chân mà đi giết, cũng sẽ giết nhiều hơn hẳn chúng ta. Hai tổ của Thiên Thu cùng Băng Thiên Lương lại rút về, rất có thể quái thú hai bên cũng sẽ được hấp dẫn đến. Nhìn lúc trước thì bầy quái thú lớn nhất cũng chính là hơn trăm con, mà những bầy có quy mô này cũng không quá nhiều, cho nên Nguyên Ân Huy Huy mới có thể nghỉ ngơi một hồi sau khi giết chết một bầy quái thú như vậy. Con Thiểm Điện lam báo kia hẳn là thủ lĩnh của bầy đó. Nếu mỗi khu vực đều có một bầy quái thú dạng này, như vậy, hẳn là lát nữa chúng ta sẽ mang cho hắn bầy quái thú của khu vực này."
Tiền Lỗi cười khổ nói: "Chúng ta chơi khăm hắn như vậy, nếu hắn mà biết thì làm sao bây giờ? Hắn là một gã ngũ hoàn đó!"
Lam Hiên Vũ nói: "Đến lúc đó lại nói, nói không chừng hắn còn muốn cảm ơn chúng ta đây."
Tiền Lỗi ngẩn người: "Muốn cảm ơn chúng ta? Ngươi đang nói nghiêm túc đấy chứ?"
"Được rồi, nhanh giết địch, lại có quái thú đến kìa."
Thời gian một tiếng trôi qua rất nhanh, ba người Lam Hiên Vũ bên này lục đục giết hơn ba mươi con quái thú. Khi một nhóm quái thú chừng hơn hai mươi con vọt tới, Lam Hiên Vũ liền kêu Lưu Phong cùng Tiền Lỗi quay đầu bỏ chạy. Nhưng hướng chạy của bọn hắn lại không phải điểm tập hợp, mà là mò tới chỗ nghỉ ngơi của Nguyên Ân Huy Huy.
Mắt thấy đã tới cách một bên khe đá không xa, Lam Hiên Vũ ra hiệu Lưu Phong một thoáng, Lưu Phong giơ Bạch Long thương trong tay, thi triển Bạch Long chống, một con quái thú bị đánh bay lên không trung. Lam Hiên Vũ bắn người mà lên, một cước đá ra, trực tiếp đá bay nó tới khe đá.
Kim văn Lam Ngân thảo phóng thích rồi quấn quanh người Lưu Phong, tốc độ Lưu Phong đột ngột tăng, mang theo hai người quay đầu bỏ chạy.
"Ầm!" Con quái thú lại bay ra từ trong khe đá, lập tức hấp dẫn một đàn đang đuổi tới từ phía sau. Tiếp theo, từng nhánh mũi tên màu tím bắn liên tiếp về phía chúng nó.
Mà sau khi ba người Lam Hiên Vũ dẫn đám quái thú tới, vừa vặn tìm một góc khuất khe đá kia không thể thấy mà cấp tốc rời đi.
Bằng vào tinh thần lực, chắc chắn Nguyên Ân Huy Huy có thể cảm nhận được có người đi qua, nhưng hắn sẽ không có khả năng cảm thụ được là người nào. Mà đối mặt một đàn quái thú như vậy, tất nhiên hắn sẽ không chút do dự mà đánh giết.
Ba người Lam Hiên Vũ trở lại điểm tập hợp, cũng không lâu lắm, hai nhóm của Băng Thiên Lương cùng Đống Thiên Thu cũng đều trở về. Đương nhiên bọn hắn sẽ không dẫn quái thú tới, sau khi giết sạch mới trở lại điểm tập hợp. So với nhóm Lam Hiên Vũ thì năm người này thu hoạch tốt hơn rất nhiều. Ba người Băng Thiên Lương thu được hơn năm mươi miếng tinh hạch, mà Đống Thiên Thu cùng Lam Mộng Cầm là hơn sáu mươi miếng.
Lam Hiên Vũ chủ động đem ba mươi miếng của nhóm mình tới cho Lam Mộng Cầm, Lam Mộng Cầm liếc mắt một chút nhưng vẫn đón lấy.
"Càng giết chúng lại càng nhiều, quái thú có thể lần theo khí tức tìm tới chúng ta hay không?" Băng Thiên Lương hỏi Lam Hiên Vũ bên cạnh.
Lam Hiên Vũ mỉm cười nói: "Sẽ không, mà có tìm cũng là tìm Nguyên Ân Huy Huy. Hắn giết nhiều hơn chúng ta không biết bao nhiêu lần. Hắn tại đây đã như là một khối nam châm, những quái thú kia đều sẽ bị hắn hấp dẫn trước tiên. Chỉ cần mỗi người chúng ta đều giết ít hơn hắn một chút, vậy bầy quái thú tới đều sẽ ưu tiên tìm hắn. Lúc trước chúng ta đánh giết theo ba phương hướng, thật ra cũng là giúp hắn chặn lại những quái thú tìm tới. Hiện tại chúng ta không chặn lại nữa, đám quái thú đến sau đó tất nhiên sẽ muốn tìm hắn trước."
Rất nhanh lời nói của Lam Hiên Vũ liền được chứng thực. Theo việc Nguyên Ân Huy Huy bắt đầu đánh giết quái thú, tăng thêm tầng khí tức lúc trước hắn đánh giết lưu lại, càng ngày càng nhiều quái thú chạy tới phía hắn bên kia.
Mấy chục con quái thú căn bản không đủ uy hiếp Nguyên Ân Huy Huy, rất nhanh liền bị hắn đánh giết. Nhưng hắn dù sao cũng chỉ có một người, rất nhanh lại có trên trăm con quái thú vọt tới. Nguyên Ân Huy Huy bị bức ép, lại không thể không vừa chiến vừa chạy.
Sau khi nghỉ ngơi một giờ, có vẻ thực lực của hắn đã khôi phục hơn phân nửa, mà kinh nghiệm lại càng phong phú hơn trước, tốc độ đánh giết quái thú cũng bắt đầu tăng nhanh.
Lúc trước thì có những lúc mũi tên bình thường của hắn không thể lập tức giết chết quái thú, hiện tại, dưới sự phụ trợ của đệ nhất Hồn kỹ, hắn cứ nhằm con mắt mà bắn, cơ bản chỉ một tên bắn ra là sẽ có một con quái thú phải mất mạng.
Nhưng cũng chính như Lam Hiên Vũ phán đoán vậy, những bầy quái thú có số lượng đạt trên trăm con đều sẽ có một loại cường giả như tộc trưởng, rất nhanh, một con Đại Đỗ Tử Điêu liền xuất hiện trên đỉnh đầu Nguyên Ân Huy Huy. Con Đại Đỗ Tử Điêu này mạnh hơn hẳn con bọn hắn gặp trên máy bay. Nó bắn ra từng tia sáng tím uy lực phi phàm.
Truyện khác cùng thể loại
501 chương
236 chương
68 chương
196 chương
5 chương
95 chương
155 chương