Chung Cực Đấu La - Đấu La Đại Lục 4
Chương 239 : Hôm nay sẽ đào thải một nửa số người
Dịch: Đức Thành
Vô luận là Hải Thần Hồ hay Hải Thần quảng trường, tất cả đều là vì Hải Thần Đường Tam mà mệnh danh.
Chỉ là đứng trên quảng trường, nhưng mỗi người đều có một loại cảm thụ khó nói lên lời, dường như huyết dịch trong cơ thể đang vì mọi thứ trước mắt mà sôi trào. Bọn hắn lại càng cảm thấy mình nhỏ bé, nhưng sự cuồng nhiệt trong những đôi mắt nhỏ này lại càng lúc mạnh. Có thể tu luyện ở chỗ này sẽ là vinh quang như thế nào, sắp có được tương lai như thế nào đây?
Lúc này tham gia thi vòng hai, một trăm chi đội ngũ đều bị kích động.
Dưới sự chỉ dẫn của Lăng Y Y, đám đệ tử tham gia thi vòng hai rất nhanh đã xếp thành hàng ngũ. Một gã thanh niên thân hình cao lớn, có một đầu tóc đỏ đi đến phía trước đội ngũ, mấy người Lăng Y Y đều đứng phía sau hắn không xa.
Trong mắt thanh niên tóc đỏ đột nhiên lập lòe hào quang, một cỗ khí thế vô hình lập tức hắn lan tràn mà ra từ trên người hắn, hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
"Đầu tiên, ta đại biểu Sử Lai Khắc Học Viện, hoan nghênh mọi người đến. Ta là một gã lão sư Ngoại Viện của Sử Lai Khắc Học Viện, ta tên Tiếu Khải. Hôm nay các ngươi sẽ chính thức bắt đầu thi vòng hai. Có nhữnh người sẽ được ở lại, nhưng rất nhanh cũng có những người sẽ phải rời đi. Các ngươi đã có thể tới được đây thì ta nghĩ ta cũng không cần nhắc nhở gì nhiều. Chúng ta trực tiếp tiến vào chủ đề chính, hôm nay là ngày đầu tiên trong cuộc thi đoàn đội khảo hạch, cũng rất có thể là ngày tàn khốc nhất. Bởi vì trong các ngươi, sẽ có một nửa số người phải rời khỏi Sử Lai Khắc Học Viện sau khi khảo hạch chấm dứt. Nói cách khác, hôm nay sẽ đào thải một nửa số người."
Lời vừa nói ra, cả một trăm đội ngũ không khỏi xôn xao.
Một nửa? Mới chỉ ngày khảo hạch đầu tiên mà đã đào thải một nửa? Nên biết rằng, tất cả mọi người đều đã phải trải qua trăm cay nghìn đắng mới tới được đây đó! Mọi người vừa mới thông qua được các loại kiểm tra, hiện tại cuộc thi vòng hai vừa mới bắt đầu thì vị trước mắt này lại nói, hôm nay sẽ có một nửa số người phải rời khỏi nơi đây, điều này cũng quá tàn khốc rồi.
Tiếu Khải thản nhiên nói: "Có lẽ các ngươi sẽ cho rằng việc này rất tàn khốc, nhưng trên thực tế, trên thế giới này còn rất nhiều điều các ngươi chưa bao giờ thấy qua. Đối với các ngươi thì trải qua sự tình tàn khốc cũng là một loại khảo nghiệm. Đồng thời ta còn muốn nói cho các ngươi biết, thực ra trận khảo hạch hôm nay thì vận khí của các ngươi cũng rất trọng yếu. Vận khí cùng thực lực phải đủ thì mới có thể thông qua khảo hạch hôm nay."
Lúc này, thần sắc Lam Hiên Vũ cũng không khỏi trở nên ngưng trọng hẳn lên, hắn mơ hồ đoán được một ít gì đó, mà trong những điều hắn hắn đoán, rất có thể sẽ là điều hắn không muốn đối mặt nhất tại cuộc thi vòng hai này.
Tiếu Khải nói: "Trở lại chuyện chính, tiếp theo ta sẽ tuyên bố phương thức khảo hạch của ngày hôm nay. Chắc chắn các ngươi đều đã từng đối diện với dạng này, cũng lại đơn giản cực kỳ, đó là sàn thi đấu! Tất cả các ngươi đều phải lên lôi đài tiến hành so đấu, thông qua hệ thống rút thăm của Sử Lai Khắc Học Viện, tùy cơ hội sẽ rút ra được đối thủ bất đồng, cho nên ta mới nói vận khí rất quan trọng đối với các ngươi. Đánh được đối thủ dạng gì, rất có thể sẽ quyết định tới dạng thành tích các ngươi sẽ lấy được sau đó. Người thắng tiến vào vòng tiếp theo, kẻ bại bị đào thải trực tiếp."
Nghe những lời này của hắn. Sắc mặt Lam Hiên Vũ lập tức liền trở nên khó nhìn hẳn đi. Lúc này Tiền Lỗi cũng không cố gắng thể hiện gì đó với Lam Mộng Cầm như mọi lúc khác nữa, chỉ là mở to hai mắt mà nhìn, toàn thân đều có chút ngây ngốc. Lưu Phong cũng là lông mày nhíu chặt.
Bọn hắn sợ nhất là cái gì? Sàn thi đấu! Sàn thi đấu có nghĩa là mọi người đều phải chiến đấu chính diện cứng đối cứng, như vậy thì năng lực chỉ huy của Lam Hiên Vũ sẽ không có chỗ triển khai.
Mà có thể thông qua sơ khảo, lại tới đây tham gia thi vòng hai thì có ai là thực lực không mạnh? Hầu như bình quân đều là tam hoàn Hồn Tôn. Mà bọn hắn thì sao? Cả ba người đều là nhị hoàn.
Đoàn đội thi đấu, đây vốn là thứ bọn hắn coi là phương thức có thể đục nước béo cò dễ dàng nhất, tốt nhất phải nên như những trận sơ khảo, tất cả mọi người đều tiến hành đối kháng trong rừng rậm, như vậy thì cơ hội của bọn hắn liền lớn hơn hẳn. Băng Thiên Lương đã sớm biểu đạt ý nguyện hợp tác, hơn nữa còn có tổ ba người của Lương Thục Thi, đó là còn chưa kể đến hai nàng Đống Thiên Thu và Lam Mộng Cầm, nếu mọi người liên hợp ở một chỗ thì gần như Lam Hiên Vũ có thể nắm chắc có thể mang tất cả cùng vượt vào vòng trong.
Thế nhưng sự thật lại không như mong muốn. Sàn thi đấu, ai cũng không cách nào mượn lực, tất cả đều chỉ có thể dựa vào chính mình, hơn nữa, gặp được đối thủ thế nào lại hoàn toàn dựa vào vận khí. Cái này đã không còn là một khó khăn bình thường, rất có thể bọn hắn chính là đội ngữ có thực lực tổng hợp yếu nhất trong cả trăm đội tới đây.
Cũng không chỉ bọn hắn là người mang sắc mặt khó coi, mà lúc này sắc mặt Băng Thiên Lương cũng đã khó nhìn tới mức cực hạn, tất nhiên hắn rất tự tin đối với tổ đội của mình, thế nhưng phương thức trận đấu như vậy có nghĩa như thế nào thì hắn cũng vô cùng rõ ràng. Hắn có thể, thế nhưng...
Trong đám người, Đống Thiên Thu cũng đã phải nhíu mày, nàng cũng nghĩ tới vấn đề Lam Hiên Vũ sắp phải đối mặt, Lam Mộng Cầm bên người nàng cũng mang vẻ kích động, tuy biểu hiện trên mặt nàng vẫn rất thanh thản, nhưng khí chất lạnh lùng vốn có thì đã bị phá hư hoàn toàn.
"Sàn thi đấu sao? Được rồi, đơn giản bớt việc. Ta thích nhất là loại hình thức này. Thiên Thu, chúng ta tranh thủ chấm dứt chiến đấu trong vòng một phút, như thế nào đây?"
Lam Mộng Cầm nói lời này với thanh âm rất lớn, thế nên chung quanh đã không ít người hướng về phía các nàng mà nhìn. Nhưng Lam Mộng Cầm lại không để ý chút nào, chỉ lộ ra vẻ mặt vẻ chờ mong.
Tiếu Khải tiếp tục nói: "Có một điểm ta cũng cần nhắc nhở các ngươi, sàn thi đấu sẽ không phải trong thế giới giả tưởng quen thuộc của các ngươi, mà đó là thực chiến chân chính! Nói cách khác, bị thương cũng sẽ thật sự bị thương, nếu có người tử vong trên lôi đài thì cũng sẽ là chết thật. Học viện sẽ tiến hành cứu chữa, nhưng không bảo đảm nhất định có thể cứu sống. Điểm này cần phải nói rõ ràng với các ngươi. Tình huống trên lôi đài luôn có thể thay đổi trong nháy mắt, không ai có thể cam đoan bất cứ điều gì, cho nên các ngươi cũng phải hiểu rõ ràng, nếu muốn rời khỏi thì giờ nói ra vẫn còn kịp."
Không phải tại thế giới giả tưởng? Thực chiến?
Nghe những lời này, ánh mắt Lam Hiên Vũ khẽ nhúc nhích, thần sắc cũng trở nên bình tĩnh lại, lúc này, đại não hắn đã vận chuyển tới tróc độ cao. Thực chiến cùng thế giới giả tưởng là hai điều khác nhau hoàn toàn!
Không có bất kì ai đưa ra ý muốn rời khỏi, bởi vì tất cả mọi người đều đã rất vất vả mới tới được đây, ai lại cam lòng rời đi chứ? Hơn nữa, đại đa số mọi người ở đây vẫn nghĩ thực chiến cũng không quá khác biệt thế giới giả tưởng, đơn giản chỉ là cảm giác đau sẽ là thật, mọi cảm giác cũng đều trở nên nhạy cảm hơn một chút mà thôi. Về phần người chết gì gì đó thì lại càng không ai quá để ý. Đây chẳng qua cũng chỉ là khảo hạch, chẳng lẽ còn có tên điên nào muốn thật sự giết người hay sao?
"Phía dưới bắt đầu rút thăm."
Tiếu Khải nhìn đám người không có ai rời khỏi, lập tức tuyên bố bắt đầu rút thăm.
Đang lúc mọi người nhìn chăm chú, một cái màn hình lớn từ bay lên từ mặt đất mà hướng về phía trước. Cái màn hình này rộng chừng mười mét, cao cũng phải tới năm mét, rất nhanh trên đó đã xuất hiện mấy trăm cái tên, chính là tên những thí sinh tới dự tuyển. Sau đó, tất cả những cái tên trên đó đều biến đổi màu sắc, có rất nhiều màu đỏ, cũng có rất nhiều màu trắng.
Tiếu Khải tuyên bố: "Bắt đầu!"
Lập tức, màu sắc của những cái tên bắt đầu nhanh chóng biến hóa, tất cả thí sinh đều khẩn trương mà nhìn chăm chú lên màn hình lớn. Giờ khắc này, ai cũng hy vọng mình sẽ không gặp phải một đối thủ quá mạnh. Đúng vậy, vận khí đã trở nên vô cùng trọng yếu trong vòng đấu này. Mà phải qua cửa ải này thì mới có thể tiếp tục tham gia khảo hạch. Thua sẽ phải trực tiếp về nhà.
Rất nhanh, những cái tên trên màn hình lớn bắt đầu ngừng lại, tất cả đều dựa theo màu sắc mà phân sang hai bên, một bên là màu trắng, một bên là màu đỏ. May là vẫn có điều làm Lam Hiên Vũ có thể thở dài một hơi, chính là bọn hắn cùng Đống Thiên Thu được xếp cùng bên màu trắng. Dựa theo tình huống trước mắt, ít nhất bọn hắn cùng Đống Thiên Thu sẽ không phải làm đối thủ của nhau.
Nhưng Lam Hiên Vũ cũng hiểu rõ, bởi vì Đống Thiên Thu cũng là một trong những thí sinh tham dự, do đó nên bọn hắn sẽ không thể triệu hoán nàng, nếu không thì rất có thể sẽ bị cho là ăn gian.
Truyện khác cùng thể loại
501 chương
236 chương
68 chương
196 chương
5 chương
95 chương
155 chương