Chú Và Em Bé - 𝚝𝚊𝚎𝚔𝚘𝚘𝚔

Chương 41 : 37. Bé Cũng Không Chạy Mất Đâuuu

Từ lúc em Kookie và chú Kim đính hôn cũng đã được hơn hai tháng rồi. Các chị khoan hãy nói gì nha. Thật ra chú Kim tính hết rồi ý, muốn làm cái lễ khủng lồ để làm sao mà cả cái Seoul đều biết là Kim Taehyung đã đính hôn với Jeon Jungkook cơ. Nhưng mà em Kookie là em không thích như thế, mà bé em không thích thì bố Bin mẹ Won cũng không thích, thế nên toàn bộ kế hoạch của chú Kim phải tạm thời gấp lại cất đi, chỉ có hai gia đình ăn bữa cơm thân mật với nhau thui.     Sang xuân rồi nên thời tiết ấm lên nhiều, hoa anh đào nở rộ đẹp lắm, ấy thế mà chú Kim chưa kịp rủ bé em đi chơi thì lại phải đi công tác.     Taehyung bận rộn soạn tài liệu thì bé em đã chạy sang, gọi loạn lên một hồi rồi xông thẳng vào thư phòng lanh cha lanh chanh khoe trước:    - Anh iu ơi ngày kia trường Kookie tổ chức picnic nhóoo    - Ồ? Bé thích lắm hả?    - Vâng ạ! Mới kiểm tra giữa kỳ xong mệt mún xỉu lun giờ được đi chơi tấc nhin là bé zui òiii    - Ừ, bé thì thích rồi, còn anh thì chả vui nổi đây._ Chú Kim thuận tay kéo bé ngồi lên đùi mình, ôm eo bé người yêu, dụi dụi đầu vào cổ em.    - Anh sao zạ? Ai bắt nạt người iu bé? Mún nếm thử sức mạnh Sirenix của bé hử???    - Kẻ địch mạnh lắm, bắt anh đi công tác mấy hôm đây nè...    - À...    Bé em thu lại hai tay đang chuẩn bị bín hình.    - Bao giờ đi ạ?    - Ngày mai...    - Ủa?_ Bé em xị mặt._ Ủa alo bạn nói gì zợ? Ít nhất phải báo trước hai, ba ngày chứ. Dỗi, bé khum thèm xin vô thực tập nữa.    - Hửm?_ Taehyung buồn cười nghịch tóc bé_ Không muốn đi BH thì đi đâu?    - Ngày trước đúng là bé thích BH lắm, nguyện vọng của bé là được làm ở BH đó. Nhưng mà giờ thì bé đang hơi đắn đo...    - Sao nào?    - Bé làm ở BH thì khác gì "đi cửa sau" đâu..._ Bé em buồn buồn nói.    - Bé lo lắng chuyện đó làm gì? Những người khác có năng lực được "đi cửa sau" như bé không?_ Taehyung hôn hôn bé mấy cái._ Đừng nghĩ nhiều, trước mắt bé cứ học ngoan đi, đến năm ba rồi tính tiếp. Có anh luôn ở cạnh bé mà.    - Dạaa    - Lúc tối bé ăn gì?    - Bé ăn lẩu với Jimin với chị Ning ạ. Xong bé đi mua mấy cân quýt, hai tuần trước sinh nhật anh Min trợ giảng lớp piano của bé mà bé kể anh á, anh nhớ hong?    - Ừ, nhưng sao lại đi mua quýt?    - Ảnh kì lắm, bé kêu tặng quà mà ảnh hổng chịu, kêu bé mua mấy cân quýt xách đến nhà ảnh là được òi.    - Anh không đưa bé đi được rồi, khi nào về mua quà cho bé nha.    - À hong cần đâu, bé đi với anh Hoseok._ Nói đến đây bé em bụm miệng cười khúc khích_ Cái Taehyungie bít sao khum, anh Hoseok nghe bé kể chuyện mang quýt cho anh Min, ảnh năn nỉ bé cho đi cùng bằng được á! Phái chảy nước míng mà bé hỏi anh thích anh Min à thì ảnh chối bay chối biến liền!    - Mai anh bay luôn, không chở bé đi mua đồ được. Anh cho bé tiền được không?     Có ai khổ như tôi không, mỗi lần muốn cho vợ tiền là phải dè dặt xin phép vợ á!    - Kookie có mà.    - Bé lấy đi mà, anh đã không đi với bé được rồi, Kookie không lấy anh buồn lắm, anh đi làm không yên tâm tí nào._ Nói rồi Taehyung lại cọ cằm vào hõm cổ Kookie, râu lún phún mới mọc của anh chọc bé nhột làm bé cười khanh khách, bất đắc dĩ đồng ý.    Bé con nhà anh xinh quá. Hai mắt bé to tròn lắm nhưng lúc cười lên thì cong cong híp lại như hai vầng trăng nhỏ trông đáng yêu cực kỳ, môi đỏ xinh chúm chím nịnh nọt anh ngọt ơi là ngọt, thính câu nào anh chết đứ đừ câu đấy. Taehyung hôn lên hai cánh môi bé nhưng chẳng dám hôn sâu, sợ mình không khống chế được chẳng may tổn thương bé con.    - Bao giờ mới cưới được bé đây...    Bé em đỏ mặt, ngại ngùng nâng môi lên hôn thêm một cái lên môi anh người yêu.    - Bé cũng không chạy mất đâuuu    - Anh ghét bé thế không biết.    Jungkookie nghiêng nghiêng đầu cười xinh:    - Anh khum thích bé á??    - Không thích!    - Anh khum thích thì cũm phải thích thui! Bởi vì sao? Bởi vì bé, xinh trai, bé, mười điểm, bé là, Flora tiên nữ bia đia !!       Chú Kim túm chặt chân tay bé em giữ bé ngồi im, mở máy tính hai tay nhanh như chớp search Google:    "Có người yêu vừa khùng vừa thiểu năng thì phải làm thế nào?" . .    Jungkookie đòi ra sân bay tiễn người yêu nhưng anh không cho, trời lạnh quá bé phải dậy sớm anh xót lắm. Thế là bé ngủ thẳng đến hơn 9 giờ mới được Jimin lôi từ trong chăn ra chuẩn bị đi siêu thị.    - Mua đủ rồi đó, xíu về nhà xem lại xem còn thiếu gì thì gọi Ning mua thêm là được.    - Oki. Mà Ning bảo Ning đi đâu ấy nhỉ?    - Ning đi thi bằng lái đó. Tôi nói Jungkook ssi trong đầu nhóc chỉ có mỗi người yêu nhóc thôi hả?_ Jimin lườm yêu.    - Hì hì đừng nóng mà, về nhà làm kimbab thuiiii    Bác Choi đã chuẩn bị đồ ra hết cho hai bạn nhỏ rồi, hai bạn nhỏ chỉ việc đeo bao tay ngồi cuốn là xong. Jungkookie hào hứng chụp ảnh gửi người yêu khoe khoang.    - Đúng rồi cuốn chặt tay một chút. Từ từ thôi không nó bung ra đó._ Jimin và bác Choi cùng hướng dẫn Kookie làm. Việc này dễ dàng hơn so với nấu nướng, bé cuốn khéo tay lắm.    Bố Bin mẹ Won lại đưa nhau đi hẹn hò rồi, buổi trưa chỉ có ba bác cháu, Kookie học cuốn kimbab nên bữa trưa là kimbab luôn. Bé em vừa ăn được hai miếng thì chú Kim gọi video đến.    - Taehyungie~    [ Chào bé con. Bé đang làm gì thế? ]    - Bé học cuốn kimbab ạ, xong bé đang ăn lun nè    [ Ồ? Bé làm kimbab gì đó? ]    - Kimbab cá ngừ ạaa    [ Kimbab cá ngừ à? Lúc nãy bé gửi ảnh anh tưởng là làm kimbab trứng mà ]    - À cái đó bé làm sau á.    [ Thế hả? Nhìn bé ăn làm anh cũng thèm, anh muốn ăn mozzarella  ]    - Khi nào Taehyungie về bé làm cho anh ăn nhaa    [ Nhất trí. U chu chu em bé nhà ai mà ăn ngoan thế này nhỉ? ]    - Khụ khụ... Có bác Choi cả Jiminie ở đây nữa đó...    [ Con chào bác ạ, chào Jimin ]    - Dạ em chào anh. Hai người cứ tíu tít đi không cần quan tâm đến em đâu.    - Cậu Taehyung hả? Lâu lâu cậu sang đây chơi, bác Choi làm đồ ăn ngon cho cậu nhé!_ Bác Choi ưng người yêu bé Kookie lắm cơ, vừa đẹp trai vừa tử tế.     [ Dạ con biết rồi bác, bác giữ sức khoẻ, trời lạnh hơn đó ạ ]    - Rồi rồi, cậu Taehyung cũng thế nhé!    [ Ngày mai nhờ Jimin trông bé nhà anh với nhé, trẻ nhỏ dễ đi lạc lắm ]    - Dạ dạ, anh cứ yên tâm em cũng có kinh nghiệm trông trẻ rồi.    - Taehyungie đang nghỉ trưa à? Anh ăn gì rồi?    [ Anh ăn cơm cùng đối tác rồi. Em bé ăn ngoan ngủ ngoan, mai đi chơi phải nghe lời đó. Tối gọi lại cho anh nhé ]    - Dạaa bye bye anh iuuu    Chú Kim vừa tắt máy xong thì Jimin lên giọng than thở với bác Choi:    - Bữa trưa nhà mình giờ có thêm món cơm chó khó nuốt quá bác ạ, haizzzz    Bác Choi được Jungkookie dạy cho mấy từ ngữ giới trẻ hay dùng lâu rồi nên bác hiểu, cũng hùa theo:    - Ấy con mới ăn một bữa, bác đây ăn cơm chó của ông bà chủ hàng ngày cơ đấy!    - Con thương bác quá àaa        Ba bác cháu ăn uống nói chuyện rôm rả thì bố Bin mẹ Won về, em Kookie vội khoe:    - Bố mẹ ăn kimbab em cuốn nè em siu nhơn chưaaa    - Đâu mẹ xem nào._ Mẹ Won giật luôn cái kimbab bé đang gặm dở._ Gì mà méo mó vặn vẹo thế này em bé?    - Ối mẹ chê em á? Mẹ lại chê em???    - Em Kookie, mẹ bảo này...    - Mà thui hỏng thèm so đo với mẹ, ngày mai em đi chơi zui òii~ Mẹ..._ Em Kookie đột nhiên tháo bao tay sờ lên mặt mẹ Won._ Sao mặt mẹ đỏ thế này? Mẹ ốm à?    - Mẹ hơi mệt xíu thôi._ Mẹ Won trả kimbab lại cho em, vỗ vỗ đầu an ủi._ Mẹ lên phòng ngủ đây, em đừng tìm mẹ. Jiminie ở đây ăn cơm với Kookie tối nay được không, mẹ không ăn, hai đứa chơi với nhau nhé.    - Dạ...    Em Kookie hơi lo lắng nhìn theo mẹ. Thấy bố Bin vào nhà em vội hỏi:    - Em chào bố. Mẹ kêu mệt bố ạ, có cần uống thuốc không bố?    - Mẹ em đau đầu, nãy bố mua thuốc cho mẹ rồi. Em Kookie chơi ngoan bố lên với mẹ nhé.    - Vâng ạ.    Jungkookie ngoan ngoãn gật đầu. Nhưng mà bé thấy lạ lắm, bố mẹ chưa bao giờ như thế này cả. . .    - Vợ...    - Đừng gọi tôi! Anh đi đâu thì đi đi.    - Em nghe anh nói được không? Đã thống nhất là về nhà nói chuyện rồi mà.   - Hiện tại tôi chưa muốn nghe. Tôi mệt, tôi muốn ngủ.    - Em cứ việc ngủ, anh nói kệ anh.    Mẹ Won bực không chịu nổi mà không dám lớn tiếng, sợ em Kookie ở dưới nhà sẽ nghe thấy. Mẹ hít thở sâu mấy lần vẫn không thể nguôi nổi, ấm ức đến mức nước mắt chảy xuống.    - Vợ, đừng khóc, anh...     Mẹ Won vội vàng dùng tay quệt nước mắt trên má đi:    -Cứ mặc kệ tôi, còn anh xuống nhà nói chuyện ăn cơm, cư xử với em Kookie như bình thường. Ngày mai con đi chơi, đừng để em nó phát hiện ra bất thường gì.    - Anh muốn giải thích thì em không chịu nghe, em bảo anh phải mặc kệ em kiểu gì?    - Tôi cho anh biết, nếu em Kookie mà nghi ngờ gì, ảnh hưởng đến tâm trạng ngày mai đi chơi của con thì anh không xong với tôi đâu.    - Vậy ngày mai mình nói chuyện rõ ràng được không?    Mẹ Won gật đầu, mệt mỏi nằm lên giường, quần áo cũng không thay. Bố Bin thở dài, vào nhà tắm dấp ấm khăn mặt muốn lau cho vợ nhưng mẹ Won tránh đi.    - Hôm nay con mới học cuốn kimbab, anh xuống nhà ăn với con đi.    - Ừ.    Nghe tiếng đóng cửa, mẹ Won mới thở hắt ra, lẳng lặng chảy nước mắt.    Em Kookie, mẹ phải làm sao với bố em đây... __________ Tối mà hỏng có việc gì bận thì tui viết tui đăng tiếp nha