Chủ nhân xin ngài đừng chọc tôi

Chương 5 : Chương 09+ Kết

- Cái gì? Thân cận? nhịn không được khẽ gọi một tiếng, Kỉ Văn Tĩnh rất quái dị nhìn bạn trai của nàng kiêm người lãnh đạo trực tiếp – Anh là nói… anh muốn đi thân cận? Tư Thánh Nam ngồi trên ghế – Ba mẹ anh nói ngày hôm qua phái người mời anh hồi đại trạch, rất tức giận phê bình anh một chút, nói anh tùy hứng cố chấp, còn mắng anh bất hiếu, tóm lại, anh hiện tại trong mắt bọn họ khẳng định là nghịch tử. - Kia xác thực làm cho người ta đồng tình… Suy nghĩ của nàng vẫn còn để trong tin tức mới nghe được. - Văn Tĩnh, kì thật là em hiểu biết ta đúng hay không? Ta ở công ty là một thủ trưởng nhân ái và tốt ( tốt thì có thể chấp nhận, chứ nhân ái thì…. Miễn), trong cuộc sống là một người biết nói nghĩa khí, trong tình cảm là người thiện ý am hiểu ý người, ở trong mắt cha mẹ, lúc còn nhỏ ta nhất định là một đứa con hiếu thuận… Kỉ Văn Tĩnh thực hoài nghi nhìn hắn, người tốt? mỗi lần đều thích dùng lửa giận oanh tạc viên công đáng thương mà được coi là thủ trưởng tốt? Bạn tốt? mỗi lần nhìn thấy hắn có tổn hại, không phải đều nguyền rủa người ta tiến nhà xác, chính là rất tiểu nhân ở sau mông người ta đá trộm một cước có thể tính là bạn tốt sao? Nam nhân tốt? ngày qua ngày đem nữ nhân của chính mình trở thành món đồ chơi chuyên chúc tiện đà khi dễ, nam nhân tốt là như vậy? Ân huệ tử…ngô…đối với phương diện này nàng cần phải nghiên cứu. ( haha, Văn Tĩnh suy nghĩ thật đúng ý ta) - Ba mẹ ta thái độ rất cứng rắn, thân là một người con hiếu thuận, ta biết là ta không có lập trường phản kháng bọn họ, cho nên, khi bọn họ đưa ra đề nghị muốn ta cùng đại thiên kim của tập đoàn Diệp thị Diệp Giai thân cận, ta cũng chưa nghĩ đáp ứng. Kỉ Văn Tĩnh cảm giác được ngực của chính mình bị nhét vào một vật nặng, đại thiên kim tập đoàn Diệp thị? Nàng có chút bi ai nhấm nuốt thân phận thực quý giá này – Cho nên… Tư Thánh Nam bỗng nhiên đem nàng đang ngẩn người ngồi trên đùi, trên mặt còn mang theo mỉm cười tiểu ác ma – Ta muốn buổi tối hôm nay em theo giúp ta đi xem mắt. - A? nàng sợ hãi kêu một tiếng, suýt nữa ngã từ trên đùi hắn xuống. kết quả, đến buổi tối, nàng bị vị ác ma thủ trưởng kiêm bạn trai thật không khách khí nhét vào trong xe thể thao, hỏa tốc chạy đến khách sạn Đế Đô. Nghe nói gian nhà ăn này hôm nay đều bị Diệp tiểu thư bao,người đàn dương cầm đàn khúc nhạc nổi tiếng thế giới “ Vận mệnh”, một loạt phục vụ sinh mặc quần áo chỉnh tề nhìn thấy Tư Thánh Nam đại giá quang lâm đều gật đầu chào. Tư Thánh Nam cười tựa như một tên lưu manh, hắn bất cần đời nắm bàn tay nhỏ bé của bạn gái, theo sự dẫn dắt của phục vụ sinh đến trước bàn ăn dài xa hoa. Diệp Giai mặc một thân tiểu lễ phục đứng ở một chỗ khác của bàn ăn, thời điểm nàng nhìn thấy Tư Thánh Nam. Khuôn mặt xinh đẹp nhỏ nhắn hiện ra hai núm đồng tiền đáng yêu. - Tư tiên sinh… Nàng vừa nói vừa ngẩng đầu, tầm mắt lập tức chạm đến Kỉ Văn Tĩnh mang vẻ mặt xấu hổ – Ách… vị tiểu thư này là? Tư Thánh Nam thực thân mật đem bạn gái ôm vào trong ngực, ở khuôn mặt nàng khẽ hôn một cái – Nữ nhân của ta, cũng là lão bà tương lai. Sắc mặt của Diệp Giai bởi vì lời giới thiệu mà có chút khó coi, tay đặt trên bàn nắm thành quyền, tựa hồ ẩn nhẫn tức giận. Kỉ Văn Tĩnh vô lực nhíu mi – Thánh Nam, đừng đùa, trên thực tế em cảm thấy em căn bản không nên xuất hiện tại chỗ này… Lời nói của nàng rất nhanh đổi lấy một ánh mắt đáng sợ của Tư Thánh Nam – Ngoan ngoãn ngồi xuống cho ta, không cho phép nhúc nhích. Hắn thực bá đạo đem nàng ấn xuống ghế, lại ngồi vào bên cạnh nàng. - Diệp tiểu thư… Khi hắn ngồi xuống liền hé ra nụ cười giả dối – Ngồi đi, làm chi một mình đứng ngốc ở đó? Diệp Giai ngơ ngác ngồi vào vị trí, mà Tư Thánh Nam cùng Kỉ Văn Tĩnh ngồi ở một chỗ khác rất xa. Phục vụ sinh bắt đầu mang đồ ăn lên, Tư Thánh Nam giống một đại thiếu gia được hầu hạ ôm ngực gác chân – Nghe nói Diệp bá phụ rất muốn cùng Tư gia chúng ta kết làm thân gia? - Ách… Ba tôi cùng Tư bá phụ là đồng học khi còn học đại học, những năm gần đây Tư bá phụ cùng Tư bá mẫu luôn bận rộn ở nước ngoài, cho nên hai nhà chúng ta rất ít đi lại, bất quá,thời điểm nhìn thấy tôi đi du lịch Luân Đôn, từng gặp qua Tư bá phụ, ông ấy liền cùng tôi nói về anh… Tư Thánh Nam hơi hơi khuynh thân về phía trước- Theo như lời cô nói, Diệp tiểu thư tựa hồ đối với chuyện gả cho ta này tràn ngập mong đợi? - Ta… khuôn mặt của nàng ửng đỏ – Tôi từng xem qua bài viết về anh, cho nên tôi cho rằng… Nếu có thể gả cho nam nhân môn đăng hộ đối với Diệp gia, cũng không có gì không tốt. - Cô biết giặt quần áo sao? - giặt quần áo? Nàng sửng sốt – Quần áo của tôi đều do người hầu giặt. - Như vậy thì nấu cơm? - Nhà tôi có đầu bếp chuyên nghiệp. Khuôn mặt tuấn tú của Tư Thánh Nam bắt đầu xuất hiện hèn mọn – Nói cách khác cô cái gì cũng không biết làm?  - Tôi sẽ viết thư pháp, còn có… tôi rất biết lựa chọn quần áo,quần áo của ba mẹ tôi, anh chị em đều là do tôi giúp đỡ chuẩn bị, muốn mua trang sức, quần áo, mỗi loại tham dự yến hội, đều phải phối hợp quần áo cùng với giầy, trang sức thật thích hợp… - Nha! Hắn thực khoa trương gật đầu – Xem ra Diệp tiểu thư trừ bỏ viết thư pháp cùng tiêu tiền mua quần áo cũng không có cái gì đặc thù. Diệp Giai thật cẩn thận nhìn hắn – Ách… tôi còn có nuôi chó, mèo… Hắn đùa cợt cười – Nuôi mèo, nuôi chó, tiêu tiền mua sắm? Hắn nhìn nàng một cái – Diệp tiểu thư, nữ nhân giống như cô, theo ý ta chỉ có thể dùng hai chữ để hình dung, cô muốn biết là chữ gì không? Nàng thật thà gật đầu. - Xem khẩu hình của ta…Hắn thực tức chết người không có đền mạng hướng nàng chớp mắt – Phế-vật! - Phốc… Kỉ Văn Tĩnh uống một ngụm nước còn chưa có nuốt vào vì nghe lời hắn nói mà phun ra toàn bộ, Tư Thánh Nam qua nhiên là một nam nhân độc ác, ngay cả chiêu thức này cũng dùng đến. Sắc mặt Diệp Giai lập tức trầm xuống – Tư Thánh Nam, rốt cuộc anh có ý tứ gì? - Chính cô nghĩ sao? Hắn một bên giúp đỡ bạn gái lau mặt, một bên xả ra một chút tươi cười ngoài cười nhưng trong không cười – Diệp tiểu thư, thật có lỗi, ta biết lời nói quả thật đả thương người, nhưng là ta nhịn không được nói ra, bởi vì thầy giáo từng dạy qua chúng ta, trẻ em mà nói dối sẽ bị sói ăn luôn, tuyệt thế đại mĩ nam như ta nếu bị sói ăn vậy không phải là rất đáng tiếc sao, cô nói có đúng hay không? ( khặc khặc, TTN quả thật giết người không dao) - Tôi nghĩ hôm nay là tiệc thân cận giữa tôi và anh? Diệp Giai cực lực bảo trì bình tĩnh. - Ân, hừ! Hắn tao nhã gật đầu – Theo ý nghĩa nào đó, đây quả thật là bữa tiệc thân cận mĩ lệ. - Nhưng là anh lại mang một nữ nhân khác đi bên cạnh… - Nàng là lão bà tương lai của ta, cũng là mẹ đứa nhỏ tương lai của ta, ta đương nhiên muốn mang người trọng yếu nhất đời ta cùng ta đi ăn đồ ăn phong phú. Nói xong, hắn thực săn sóc gắp một con cua để vào bát của Kỉ Văn Tĩnh – Văn Tĩnh, nên ăn nhiều một chút biết không? Đây là đồ miễn phí, chúng ta không ăn thật uổng. Kỉ Văn Tĩnh bị hắn làm cho vừa buồn cười lại bất đắc dĩ, bất quá làm cho nàng nghe được chính miệng hắn nói ra nàng là nữ nhân hắn yêu nhất, nàng cảm thấy được hạnh phúc trước nay chưa từng có. Diệp Giai tức giận, nàng lập tức đứng lên, hai tay đập bàn biểu đạt bất mãn – Tư Thánh Nam, nếu anh còn tôn trọng tôi… - Nếu ta không tôn trọng cô, hôm nay ta cũng sẽ không đến bữa tiệc thân cận nhàm chán này, Diệp tiểu thư, có khả năng cô còn chưa điều tra, cho nên không biết, nữ nhân muốn hẹn ta Tư Thánh Nam này đi ăn cơm còn đang xếp thành hàng dài bên ngoài, cô nên may mắn ta có thể rút ít thời gian bên trong trăm ngàn công việc đến ăn bữa cơm nhàn chám này với cô, mà không phải là cao ngạo giống khổng tước đứng ở đó nổi bão với ta… Hắn thực làm giận trừng mắt liếc nhìn nàng một cái – Nếu tiếng hô của cô ảnh hưởng đến chuyện ăn uống của lão bà tương lai của ta, ta sẽ gọi người bảo vệ môi trường đến trách cứ cô về việc chế tạo tạp âm. - Anh…tôi sẽ nói chuyện này cho ba anh… - Nếu cô đi nói cho ông ta, như vậy ta có thể đỡ mất chút tiền điện thoại, nhớ rõ nhắc ta nói cám ơn cô. - Tư Thánh Nam… - Văn Tĩnh, thật ngốc nha, con cua không phải ăn như vậy, ta giúp em bóc, cẩn thận cắt phải ngón tay chính mình… Tư Thánh Nam ân cần phục vụ Kỉ Văn Tĩnh, hai người bộ dáng ngọt ngào, làm cho Diệp Giai tức giận đến ánh mắt sắp phun lửa. Hình tượng thục nữ nàng ngụy trang đã lâu rốt cuộc bị phá, nàng đánh một quyền lên bàn cơm, phục vụ sinh bốn phía sợ tới mức thiếu chút nữa ngã sấp xuống nền sàn nhà đá cẩm thạch bóng loáng. - Xem đi. Tư Thánh Nam vội vàng kéo bàn tay nhỏ bé của Kỉ Văn Tĩnh – Ta nói nữ nhân này ôn nhu tất cả đều là giả vờ, Văn Tĩnh, nhớ rõ em nợ ta năm mươi khối biết không? Hắn ác liệt vươn cổ tay – Từ lúc nàng giả trang thục nữ đến lúc bùng nổ, tổng cộng không đến mười phút, khả năng nhẫn nhịn tăng mạnh nha. Kỉ Văn Tĩnh thật bất đắc dĩ cười, từ nhỏ nàng đã bị Tư Thánh Nam đùa giỡn, mà khi nàng tận mắt thấy hắn dùng những chiêu này chỉnh sửa người khác, nàng cư nhiên phát hiện chính mình thật hưởng thụ. Diệp Giai bị tức chết khiếp rốt cuộc không thể không rống to, còn mắng không ít lời thô tục khó nghe, cuối cùng, nàng tức giận xoay người rời đi. - Uy, Diệp tiểu thư, nhớ rõ trả tiền, bằng không chúng ta liền tố cáo cô ăn cơm không trả tiền. Hắn tức chết người không đền mạng còn không quên vươn cổ hô to một câu. ( cái này gọi là bức người nhảy lầu còn không quên lấy súng bắn một phát cho yên tâm là người ta 100% chết) Thời điểm toàn bộ nhà ăn yên tĩnh lại, hắn rốt cuộc đem vẻ mặt ác liệt thành cà lơ phất phơ. Từ lúc ba mẹ hắn buộc hắn đi thân cận, hắn liền phái người tra xét Diệp Giai, một đại tiểu thư cả ngày chỉ biết tiêu tiền mua hàng hiệu, trừ bỏ ưu điểm lớn lên trong một gia đình giàu có, bên ngoài xã hội nàng không có cống hiến gì. Nữ nhân như vậy, cho dù làm nữ giúp việc miễn phí cho hắn hắn còn thấy chướng mắt, huống chi lấy về làm lão bà, nếu hắn thật sự để ý đến thân phận bối cảnh, lúc còn du học bên Mĩ có nhiều thiên kim tiểu thư như vậy, tùy tiện chọn một người cũng hơn gấp trăm lần Diệp Giai ngu xuẩn kia. - Văn Tĩnh, ta nghĩ chúng ta nên gọi phục vụ sinh mang một ít bữa ăn chính lên, đêm nay cùng hoàn cảnh không phải rất đẹp sao? Hắn cắn một ngụm trên khuôn mặt trắng noãn của nàng – đây là bữa tối chỉ thuộc về hai chúng ta. “Ba” Hắn nhẹ nhàng vỗ tay, nhà ăn đang lóe sáng lập tức tối đi, tiếp theo, ngọn nến trên bàn sáng lên, khúc dương cầm “ Vận mệnh” vừa mới dâng trào cũng đổi thành “ hôn lễ trong mộng” tao nhã lãng mạn. Kỉ Văn Tĩnh lập tức ngây dại, không thể tin được nhìn hắn, khuôn mặt tuấn tú của hắn lóe lên mỉm cười mê người, Tư Thánh Nam như vậy, là từ nhỏ cho đến bây giờ cũng không có gặp qua. Nàng rung động chạy vào lòng hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn vùi thật sâu vào ngực hắn – Vì sao đối tốt với em như vậy? em nghĩ rằng… - Nghĩ rằng ta sẽ ngoan ngoãn mặc theo cha mẹ an bài, cưới nữ nhân khác vào cửa sao? Nàng đáng thương hề hề gật đầu – Em đều đã quyết định chuẩn bị làm tiểu lão bà của anh. Hắn đột nhiên thật tà ác vỗ cằm – Chủ ý thật không sai nha… - Tư Thánh Nam… Nàng bất mãn ở trong lòng hắn khẽ gọi – Anh cái gì cũng không nói cho em khiến cho em cùng anh đến thân cận, có biết hay không ngay từ đầu em thật sự rất tức giận…   - Hiển nhiên em đã quên lời hứa giữa chúng ta. Hắn nhẹ nhàng nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn ủy khuất của nàng – Kiếp sau ta cũng không có tư cách hứa hẹn, nhưng là kiếp này, ta là chủ nhân của em, mà em là trách nhiệm của ta, vĩnh viễn vĩnh viễn, sẽ không có gì thay đổi, nghe rõ chưa? Nàng cảm động gật đầu, nam nhân này, bướng bỉnh, ác độc, cuồng ngạo, bá đạo… trên người hắn có đầy đủ những từ ác liệt để hình dung, nhưng là, nàng thương hắn, xác thực. Kiếp này, nàng đã yêu hắn đến thảm hại, hơn nữa, không có gì thay đổi. “ Ba” một cái chụp bàn thật mạnh vang lên trong phòng của biệt thự Tư gia, Tư phụ phẫn nộ đứng lên, ánh mắt sắc bén trừng con đang ngồi trước mặt – Tư Thánh Nam, ngươi nhìn chuyện tốt của ngươi làm đi. Tư Thánh Nam bộ dáng bất cần đời ngồi trên ghế, hai chân dài cà lơ phất phơ( mấy từ này không phải do Kẹo nói đâu nha, tác giả đó) gác lên bàn, hắn lười biếng nhìn về phía phụ thân nổi giận – Tôi làm chuyện tốt gì mà làm cho lão ba ngài tức giận? âm thanh của hắn mang theo một tia không đứng đắn, hiển nhiên là muốn khiêu chiến cho lão ba hắn tức giận. Tư phụ lạnh lùng trừng mắt hai cái đùi hắn một cái – Buông đi. - Nhưng là tôi cảm thấy đặt ở đây thoải mái. - Tư Thánh Nam! Tư phụ bị hắn tức đến hô to – Ngươi rốt cuộc đem mệnh lệnh trở thành cái gì? Cứt chó sao? Ta bảo ngươi đi thân cận, nhưng là ngươi lại mang theo nữ nhân họ Kỉ kia đi nháo loạn, hiện tại Diệp Giai bị ngươi làm cho tức giận đến đem chính mình nhốt trong phòng không chịu đi ra, ngươi làm như vậy, muốn ta như thế nào đi đối mặt với lão đồng học? - Kia quả nhiên làm tôi thật tiếc nuối. Hắn làm giận nhún vai – Xem ra Diệp tiểu thư cần một bác sĩ tâm lí. - Ngươi… -Lão ba! Tư Thánh Nam thực không khách khí đánh gãy phụ thân rống giận – Kỳ thật mọi người ngươi tới ta đi, tôi cảm thấy ai cũng không nợ ai. Ánh mắt của hắn hơi hơi biến lãnh, bất cần đời trên mặt dần biến thành hung ác nham hiểm – Ông chưa được sự cho phép của tôi đã nghĩ muốn đuổi đi nữ nhân của tôi, may mắn nàng không rời đi, nếu không, tôi sẽ làm cho ông trả giá đại giới về hành vi ngu xuẩn của chính mình. - Đây là thái độ ngươi nói chuyện với cha của chính mình? Tư phụ tức giận chất vấn. - Tôi không biết đối thoại giữa chúng ta có cái gì không đúng. Tư Thánh Nam cười đến dị thường lạnh lùng – Ít nhất tôi đã biểu đạt ý tứ của mình cho ông hiểu, tỷ như tôi nói tuyệt đối không thích ông an bài bữa ăn thân cận chết tiệt này. - Cái nữ nhân họ Kỉ kia rốt cuộc có gì tốt, ngươi thế nhưng bởi vì nàng mà phản kháng ta? - Trên người nàng khả năng không có ưu điểm mà ông hy vọng, nhưng là… Hắn đột nhiên đem hai chân của chính mình trên bàn đặt xuống, hơi chút khuynh người về phía trước – Lão ba, nàng so với hai người càng hiểu được như thế nào yêu ta. Hắn tươi cười mang theo một tia tàn nhẫn – Tôi dám khẳng định, đó là chuyện mà ngài cũng lão mẹ tôn kính không thể làm được. Tư phụ nhíu mày, biểu tình trở nên nghiêm khắc – Đơn giản là chúng ta hàng năm bận rộn làm việc sơ sót không chiếu cố ngươi, cảm thấy trên phương diện tình cảm thua thiệt ngươi, cho nên, ngươi muốn dùng loại hành vi phản nghịch này báo lại chúng ta? - Có lẽ. hắn lại nhún vai – Đây thật là phương thức tốt nhất để trả thù các người. - Tư Thánh Nam, nếu ngươi đủ thông minh, hẳn là biết nếu còn tùy hứng như vậy, thật có khả năng mất đi tất cả của ngươi. Tư phụ không thể nhịn được nữa rốt cuộc nói. - Tỷ như nói? Tư Thánh Nam thực khốc nhíu mày. - Thân phận hiện tại của ngươi là tổng tài tập đoàn Thánh Lôi… - Đây là chính tôi tự giành lấy. Hắn tuyệt không để ý – Không cần ý đồ cầm quyền thế để bảo hộ chính mình, trên thực tế từ khi tôi lên làm, tôi cũng đã chuẩn bị đường lui cho chính mình. Hắn lạnh lùng cười – Thực bất hạnh nói cho ngài một tiếng, 60% cổ phần của tập đoàn Thánh Lôi đã trên danh nghĩa của tôi, nếu ngài không ngại việc xấu trong nhà truyền ra ngoài, hai phụ tử chúng ta có thể gặp nhau trên tòa, tôi cam đoan là tôi lấy được hợp pháp tuyệt đối. - Tư Thánh Nam! Cắn răng rống to, Tư phụ không dám tin tưởng những gì mình nghe được. - Lão ba, tôi cảm thấy hẳn là cảm tạ giáo dục lãnh khốc vô tình nhiều năm qua của ngài, nếu không ai lại dám cam đoan Tư Thánh Nam hôm nay có phải hay không là kẻ chỉ biết tiêu tiền hưởng lạc ăn chơi trác táng đâu?! Hắn tao nhã đứng lên, ánh mắt đùa cợt nhìn phụ thân – Nếu không nghĩ lại tự rước lấy nhục, đừng nên đấu pháp với đứa con hiếu thuận này, lưỡng bại câu thương luôn không tốt, ngài cảm thấy sao? Hắn bất cần đời hơi hạ thấp người – Thời gian của mọi người đều thật quý giá, con cáo lui trước. ( từ đầu tới cuối bây giờ mới xưng con. Thật hiếu thảo) Tư phụ bị hắn làm cho tức giận đến cả người phát run – Xú tiểu tử, ta thật không nghĩ tới ngươi sẽ trở nên đáng sợ như vậy, ta tân tân khổ khổ đem ngươi đào tạo thành tài, ngươi lại dùng phương thức này đối đãi với ba ngươi, cư nhiên vì một nữ nhân nhỏ bé không đáng kể phản kháng ta, ta cảnh cáo ngươi, nếu ngươi còn cùng nữ nhân họ Kỉ kia giây giưa, như vậy cửa nhà này vĩnh viễn ngươi cũng đừng bước vào một bước. Tư Thánh Nam chạy tới cửa đặt tay nên trên cửa, hắn không có quay đầu lại, chính là hơi hơi dừng lại bước đi – Tôi có thể nghĩ những lời này của ngài chính là muốn cùng tôi đoạn tuyệt quan hệ phụ tử sao? Phía sau truyền đến một trận yên tĩnh khủng bố, thật lâu. - Ba, nếu ngài cho rằng như vậy có thể trừ bỏ phẫn nộ trong nội tâm ngài, như vậy con có thể thành toàn ngài. Rốt cuộc đi ra khỏi phòng, hắn thẳng thắn thân mình ngạo nghễ rời đi. Thời điểm khi hắn trở lại chỗ ở, Kỉ Văn Tĩnh đang đánh răng rửa mặt trong toilet. - Thánh Nam, sáng sớm tinh mơ anh vô thanh vô tức chạy đi đâu? Nàng một bên đánh răng một bên mồm miệng không rõ đối hắn hỏi. Bỏ đi áo khoác tây trang, Tư Thánh Nam đi nhan hướng toilet, vươn hai cánh tay ôm lấy nàng từ sau lưng – Ngô… em đang đánh răng… thời điểm nói xong, bọt biển trong miệng phun đến trên mặt hắn. - Văn Tĩnh, chúng ta kết hôn đi. Âm thanh của hắn trầm thấp thật sự. Bỗng dưng dừng lại động tác, nàng không dám tin tưởng lỗ tai của chính mình – Anh, anh nói cái gì? Ban quá hai vai của nàng, hắn nâng cằm của nàng lên – Ta đột nhiên muốn dùng hết thời gian kiếp sau của chúng ta kinh doanh gia đình, tỷ như nói đứa nhỏ, hôn nhân, ta vì em gánh vác hết thảy nghĩa vụ… Hắn cúi thân xuống, khi nàng còn không kịp thét chói tai, môi hắn nhẹ nhàng áp hướng nàng, bao gồm bọt biển còn chưa phun ra trong miệng nàng. ( Nụ hôn này gọi là nụ hôn gì?) - Ngô… thời điểm bốn cánh môi dán vào nhau, Kỉ Văn Tĩnh nhận mệnh tùy ý nam nhân này hôn đủ. Đây là nam nhân làm nàng yêu thật sâu sắc. Khác người, độc ác, bá đạo, thậm chí ngay cả cầu hôn cũng không lãng mạn… ( đúng vậy… địa điểm thật không hay tí nào. ~.`) Nhưng là, nàng yêu hắn!  Kết Thúc Sau một tháng hôn lễ được long trọng cử hành. Chú rể anh tuấn, cô dâu thanh tú làm cho hôn lễ này trở thành tiêu điểm của mọi người. Bữa tiệc xa hoa cùng vô số trò chơi chỉnh người, đem mọi người ép buộc quá mức, khi tiệc cưới tiến hành đến cao trào trước nay chưa từng có, vợ chồng Tư thị cư nhiên thần kì xuất hiện tại hiện trường. Trên mặt bọn họ đều mang theo một cỗ không tình nguyện, nhưng là bọn họ vẫn đưa đến lễ vật chúc phúc. Đối với chuyện cha mẹ không có thiệt tình tiếp nhận con dâu Kỉ Văn Tĩnh này, Tư Thánh Nam cố ý đem mặt thối của hai người trong hôn lễ ghi tạc trong lòng. Ba tháng sau, Kỉ Văn Tĩnh xuất hiện hiện tượng nôn nghén. Chín tháng sau, một cậu bé đáng yêu sinh ra trên thế giới này. Trong lúc, phụ mẫu Tư gia lấy hình tượng cao ngạo xuất hiện vài lần, bọn họ tựa như rất muốn bày ra hình tượng cha mẹ chồng hung ác đến ức hiếp con dâu. Thực đáng tiếc, bọn họ có con quá mức ác độc, kết quả, mỗi lần bọn họ đều mang một cỗ oán khí rời đi Hongkong. Nhiều năm sau, cậu bé từ trẻ sơ sinh biến thanh một tiểu mao đầu, điều này làm cho vợ chồng Tư gia ngẫu nhiên về vừa vui vẻ lại buồn bực. Vui vẻ là bọn họ có cháu nội đáng yêu, buồn bực là con bọn họ cư nhiên không cho phép cháu nội gọi bọn họ một tiếng ông bà nội. Còn nói, nếu bọn họ không thể thiệt tình tiếp nhận con dâu, kiếp này cũng đừng muốn nghe con của hắn gọi một tiếng ông bà nội. Trên thế giới nào có tên đáng giận như vậy? Tư gia phụ mẫu một bên cố gắng duy trì tôn nghiêm, bên kia lại mong muốn được cái cháu nội đáng yêu có thể gọi một tiếng. Vì thế bọn họ đành phải ngụy trang thành bộ dáng hòa giải đi tiếp cận Kỉ Văn Tĩnh, nữ nhân nhiều hơn con bọn ho ba tuổi này, nhìn trái nhìn phải cũng đều không xứng với người thừa kế duy nhất của Tư gia bọn họ. Nhưng là, nàng tựa hồ thật hiền lành, bởi vì trù nghệ đầu bếp của nàng luôn có thể thỏa mãn hương vị của bọn họ. Thái độ của nàng cũng khiêm tốn có lễ, có thật nhiều lần, con dâu này đều dấu lão công kêu con vụng trộm gọi bọn họ là ông nội bà nội. Nữ nhận này trên phương diện thiết kế thật là trời cho, khi nhàn hạ, nàng thành lập phòng làm việc của chính mình, ngắn ngủi trong thời gian một năm, buôn bán lời rất nhiều tiền. Càng ngày cùng nàng ở chung, bọn họ phát hiện diện mạo của nàng càng xem càng thuận mắt, so với nữ nhân bên ngoài luôn luôn trang điểm, khuôn mặt của nàng làm cho tâm nhãn của người khác cảm thấy thoải mái. Sau đó, bọn họ lại phát hiện một chuyện rất to lớn,bọn họ thế nhưng bất tri bất giác, đều đem chuyện to nhỏ trong nhà cùng nàng thương lượng. Càng làm cho bọn họ không thể tin là, tồn tại của cô gái này theo một trình độ mà nói còn vượt qua con của bọn họ, bọn họ thậm chí còn hy vọng chính mình có một cô con gái nhu thuận thanh tú như vậy. Mỗi năm mỗi tháng, Tư mẫu thân là bà nội, thời điểm nghỉ ngơi đều cùng con dâu đi bệnh viện sản kiểm, bởi vì nàng rất có khả năng mang thai lần thứ hai. Về nhà sau, Tư mẫu cũng không dám tin tưởng chuyện này, nàng thế nhưng giúp con dâu làm canh gà bổ thân. Nàng tuyệt không thừa nhận chính mình cùng con dâu hòa hợp ở chung, bởi vì chuyện này làm cho bà cảm thấy đánh mất mặt mũi trước mặt con mình. Nàng cũng không muốn cùng con dâu xem những ảnh chụp trước đây, bởi vì nàng cảm thấy hành động này thật nhàm chán. Thời điểm cháu nội làm rớt khối ngọc lục bảo bị vỡ thành ba mảnh ra, bà sợ ngây người. Tuy rằng khối ngọc bội đáng thương này đã bị rớt thành ba mảnh, nàng vẫn liếc mắt một cái liền nhận ra đây là đồ vật gia truyền của Tư gia. Nam nhân của Tư gia tìm được nữ nhân mình yêu sẽ đem tặng khối ngọc bội này cho đối phương. Càng hiển nhiên, Tư Thánh Nam vẫn duy trì thái độ lạnh lùng với khối ngọc bội này. Chẳng qua khối ngọc bội này từ lúc Kỉ Văn Tĩnh mười lăm tuổi đều được nàng bảo hộ bên người, có lẽ đây là trên trời an bài, tất cả mọi chuyện đều đã được định đoạt. Dù sao, Tư Thánh Nam cũng yêu lão bà của hắn, bởi vì hắn là chủ nhân của nàng, mà nàng cũng là trách nhiệm của hắn. Chuyện này vĩnh viễn cũng không thay đổi. End!