Chú Là Đồ Vô Sỉ [he]
Chương 3 : Thỏa Hiệp.
(( Mỵ Nhi ))
Sáng hôm sau cô thức dậy với thân thể đau nhức không thôi, hạ thân đau buốt chứng tỏ những gì diễn ra đêm qua không phải là mơ. Cô thực sự đã ngủ với người đàn ông không phải chồng mình mà còn là chú của chồng mình nữa. Thật xấu hổ, nhục nhã, lần đầu tiên của cô lại dễ dàng mất đi như vậy.
Cô xuống lầu ăn sáng thì anh ta đã đi từ sớm. Như vậy cũng tốt nếu không cô không biết phải làm sao đối mặt nữa.
Ăn sáng xong cô đi dạo loanh quoanh trong vườn để có thể thích nghi với nơi này càng sớm càng tốt. Vườn hoa rộng lớn trang trí hài hòa còn có cả hồ bơi nữa. Thật biết hưởng thụ, đúng là người có tiền mà.
Một ngày của cô trôi qua thật vô nghĩa, cô chỉ biết ăn rồi đi loanh quanh. Cuộc sống này như con chim bị nhốt trong lồng vàng, thật bi ai.
Tối đến khi cô trong phòng tắm bước ra, như thường lệ cô đều mặc váy ngủ khá mỏng cho thoải mái. Cô sửng người khi thấy a đang ngồi trên giường của mình. Cô có chút run sợ lùi lại phía sau.
" Sợ tôi?"
" không ... không có ... chú đến tìm ... có việc gì không?
" làm tình"
" Chú à, chú thật vô sỉ. Tôi là cháu dâu của chú đấy"
" Ai bảo tiểu huyệt cháu dâu chơi sướng như vậy làm tôi thật khó quên"
" chú ... chú ra ngoài đi ... tôi ... tôi ..."
Cô không còn biết dùng từ ngữ gì để mắng chửi anh ta nữa, quá vô sỉ, hạ lưu. Cô tức đến phát điên nhưng không dám làm gì, ai bảo a ta mạnh như thế, đây là vùng trời của Viêm gia. Còn cô chỉ là một con thỏ bé nhỏ mà thôi, là do cô xui xẻo để a ta nhìn trúng. Biết trách ai bây giờ.
" lại đây"
Âm thanh cường hãn, làm cô run sợ ngoan ngoãn ngồi xuống cạnh anh ta.
" Sau này e phải nghe lời, ngoan ngoãn phục vụ tôi"
" Xin chú mà, như vậy .... Cháu của chú trở về biết ăn nói làm sao"
" Nó còn phải cảm ơn tôi giúp vợ nó thõa mãn kia mà. Nó tàn phế rồi, sao để cháu dâu tôi ủy khuất được chứ"
" Tôi không ủy khuất chút nào, là tôi cam tâm tình nguyện gã cho a ấy"
" Chưa gì đã muốn làm cô vợ hiền lương thục đức. sao đêm qua dưới thân tôi lại co bóp mạnh như vậy"
" xin chú đừng nói nữa..."
" Ngoan ngoãn một chút, tôi sẽ để yên cho Lục gia"
" Chú muốn thế nào?"
" Thỏa mãn cho tôi ... bất cứ lúc nào"
Cô mím môi để không rơi nước mắt, cô gật đầu đồng ý. Đã bị bán đi rồi thì ngủ với ai, có còn quan trọng sao.
Truyện khác cùng thể loại
28 chương
43 chương
84 chương
17 chương
104 chương
12 chương
8 chương
53 chương