Chú là của em

Chương 983

“Phụt…Vì sao chứ ạ? Chú nhà cháu vừa ưu tú…Mà làm việc lại đáng tin cậy như vậy mà” “Thằng nhóc đó rất nóng tính, làm việc cũng rất trực tiếp…Mọi việc đều sẽ không nhận nhịn, đã từng có lần bố của thằng nhóc nhà họ Lệ kia bị áp chế rất gắt gao, mấy năm huy hoàng kia của nhà họ Kỷ, nhà họ Lệ còn chưa tính là cái gì, cái gọi là bốn gia tộc lớn ở trong thủ đô, trong mắt người nhà họ Kỷ cũng chả là gì” “Nghe kể thì hình như rất lợi hại…” “Đâu chỉ lợi hại, hai bố con Kỷ Vân Tiêu còn cùng tạo ra một thời đại truyền kỳ… Thời đại mà nhà giàu có nhất, chính là nhà họ Kỷ, Vân Tiêu chính là một người tài giỏi trong việc kinh doanh! Năm thẳng nhóc đó mười bốn tuổi liền ra nước ngoài đi du học hai năm rồi trở về, cả người liền thay đổi rất nhiều, những sự ngây ngô trên ngưởi liền không thấy đâu nữa… Giống như đột nhiên trưởng thành lên vậy, lúc ấy, nó mới có mười sáu tuổi, Sau khi về nước nó liền bắt đầu cải cách lại những sản nghiệp mà nhà họ Kỷ đang sở hữu… Bố nó cũng lớn mật, để cho nó làm vậy mà không sợ mất hết sản nghiệp, Kết quả thăng nhóc này, không ra tay thì thôi, vừa ra tay mà chỉ trong mấy năm ngắn ngủi liền giúp gia nghiệp nhà họ Kỷ không ngừng phát triển gấp mười lần… Đế chế nhà họ Kỷ là do một tay thằng nhóc đó tạo ra, cũng đúng là khi đó, nhà họ Kỷ trở thành hào môn huy hoàng đến nỗi cả thủ đô đều không thể với tới… Lúc ấy, căn bản là không có bốn gia tộc lớn như hiện tại, chỉ có một mình nhà họ Kỷ đứng đầu. Sau khi bố con nhà họ Kỷ xảy ra chuyện, thủ đô mới dần có bốn gia tộc lớn như hiện tại, là được mọi người bình chọn ra, Sau đó nhà họ Kỷ xuống dốc, đã gần mươi năm rồi… Bốn gia tộc lớn còn chưa bị tước đi, có thể thấy được, lúc ấy đôi bố con kia hùng hậu như thế nào, Nhưng rốt cuộc thì người nhà họ Kỷ không có một ai hữu dụng…Một năm này, so với một năm suy bại…Haiz, còn xuống dốc hơn” “Chỉ là ông…Kỷ Vân Như chạy đi khắp nơi vay tiền để chữa bệnh cho Kỷ Vân Tiêu…Chú ấy thật sự có thể tỉnh lại sao?” “Cái này, ai cũng không nói trước được. ” “Vậy nếu…Chú ấy tỉnh lại, có phải nhà họ Kỷ liền có hy vong không “Ở trong mắt người nhà họ Kỷ, bao gồm cả trong mắt Kỷ Vân Như…Đó là hy vọng duy nhất của nhà họ Kỷ” “Nhưng cũng đã hơn gần mươi năm trôi qua rồi…Ngay cả cho dù chú ấy có tỉnh thì thời đại cũng đã thay đổi, những người đó vẫn vững tin là chú ấy có thể khiến nhà họ Kỷ phục hưng lại sao?” “Đâu chỉ có những người đó…Bao gồm cả ông, người nhà họ Lục mà Vân Như gả vào…Bao gồm cả thằng nhóc nhà họ Lệ kia, thậm chí tất cả hào môn ở trong thủ đô…Bọn họ đều tin, Vân Tiêu có môt loại ma lực khiến cho người ta rất tin tưởng…Nếu không…Nếu không phải kiêng kị vì nó còn chưa có tắt thở thì hiện giờ nhà họ Kỷ đã sớm bị những hào môn đó ở trong thủ đô chèn ép tới nỗi không thành hinh gì rồi, Mọi người đều biết thằng nhóc Vân Tiêu kia có thù tất báo…Rốt cuộc thì họ vẫn không dám xuống tay, cũng chỉ dám có động tác nhỏ thôi” “Người làm cho tất cả mọi người tin phục… Thật sự kinh ngạc, ông nói xong cháu cũng có chút sùng bái chú ấy luôn rồi” Ông Ngô nghe vậy liền cười ha ha thành tiếng rồi nói: “Chờ thăng nhóc kia tỉnh…Ông liền bảo nó gặp cháu” “Ha ha, vâng ạI” Cùng cô nhóc hàn huyên một lát như vậy, ông Ngô cảm khái rất nhiều. Dù thằng nhóc Vân Tiêu kia có tỉnh hay không, ông già như ông vẫn phải chuẩn bị thay nó một chút. Hiện giờ nhà họ Kỷ, chỉ sợ là còn mỗi cái vỏ rỗng. Ông cũng đã chuẩn bị tốt, cũng đủ tài chính để giúp thằng nhóc kia trở về… Bằng không dựa vào cái gì mà đi phục hưng gia tộc? Dựa vào cái gì, để đền bù…Cho người phụ nữ và con gái của chính mình?.