Chú là của em

Chương 634 : Cô Này Cô Có Biết Là Cô Đã Chọc Giận Mọi Người Không!

Không thể nào. Cô tuyệt đối không thể làm chuyện vô lý với Nhiếp Hạo. Nhiếp Hạo không phải loại người như vậy. Cô sẽ không bao giờ phản bội chủ của mình. Nhưng nhìn mọi thứ xung quanh, Tô Noãn Tâm không tài nào đoán ra được chuyện gì đã xảy ra vào đêm qua. Hầu như không có gì trong não. Cô chỉ nhớ rằng tối hôm qua cô và Minh Dao đến phòng của Nhiếp Hạo chơi. Về phần chuyện xảy ra sau đó, cô không nhớ gì hết. Nhưng mà sau khi tỉnh dậy thì ra là cảnh này. Những phóng viên này liên tục ám chỉ rằng cô và Nhiếp Hạo đã có quan hệ với nhau. Hơn nữa, một số đoạn video quay lén đã được tung lên mạng đêm qua. Không, Minh Dao thì sao! “Ảnh đế Nhiếp, Minh Dao của tôi đâu?" Tô Noãn Tâm hỏi Nhiếp Hạo đang đứng bên giường. Nhiếp Hạo nhẹ nói: “Đừng hỏi tôi, tôi không biết gì cả. “Tối hôm qua, chuyện gì xảy ra?” "Không biết." “Cô gái trên giường, nghe đồn cô là vợ tương lai của tổng giám đốc tập đoàn Quốc Doanh, nhưng sao cô lại nằm trên giường ảnh để Nhiếp? Các người là quan hệ gì?” “Cô gái này, tôi nghe nói cô là fan của Nhiếp Hạo. Ý định quyến rũ thần tượng của cô đã khơi dậy sự tức giận của fan hâm mộ của ảnh để Nhiếp, xin hãy giải thích, chuyện gì đang xảy ra vậy?” Tô Noãn Tâm che lỗ tai, có chút kích động nói: “Tôi không hiểu các người đang nói cái gì!” “Cô gái, cho dù cô không muốn nói gì, nhưng mà bây giờ đã có bằng chứng rõ ràng rồi. Việc cô cố ý quyến rũ ảnh để Nhiếp là một sự thật không thể phủ nhận!” “Tôi không không có dụ dỗ Nhiếp Hạo! Các người nói nhảm!” Lúc này thì trong lòng của Tô Noãn Tâm tràn đầy lo lắng. Mặc dù cô không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng mà nếu chú nhìn thấy cảnh này chắc chắn sẽ hiểu lầm cô. . Truyện Võng Du Rõ ràng là cô không làm gì cả. Cô không có cảm giác gì trong người, khác hoàn toàn với trước kia khi cô và chú làm cái kia. Cô là người từng trải, không phải người mới không biết gì. Vì vậy cô có thể đảm bảo rằng giữa cô và Nhiếp Hạo không có chuyện gì xảy ra, nhưng mọi chuyện trước mắt khiến cô không biết phải giải thích thế nào. Tuy nhiên, những sự kiện lớn như này không thể không tạo nên đài lớn và các phóng viên của những đài lớn sẽ không lắng nghe cô giải thích. “Cô gái, vậy mà cô không chịu thừa nhận sao?” “Hàng trăm triệu người hâm mộ của ảnh để Nhiếp sẽ không bao giờ buông tha cho cô!” “Cô gái, cô có biết là cô đã chọc giận mọi người không!" “Người đâu! Đưa tất cả những phóng viên này ra ngoài!” Đột nhiên, ngoài cửa vang lên một tiếng rống lớn. Ông Ngô cầm gậy đột nhiên xuất hiện bên ngoài phòng, mười mấy vệ sĩ mặc đồ đen đi theo sau ông ta đồng loạt hành động và mời nhóm phóng viên ra ngoài. Hơn nữa, ông Ngô tức giận gầm lên: “Đập nát hết tất cả máy quay đi! Cháu gái của ông Ngô tôi mà các người cũng dám chụp bừa bãi! Các người không muốn lăn lộn nữa sao?” “Chạy đi! Là ông Ngô!” “Đừng để ông ta nhìn thấy mặt của các người, nếu không sau này cũng không thể lăn lộn ở đây nữa. Một nhóm lớn các phóng viên chạy tán loạn. Mặc dù các vệ sĩ của ông Ngô cũng đã bắt được một số và đập vỡ một số máy ảnh, nhưng vẫn trốn thoát được rất nhiều. Ông Ngô thở dài sải bước về phòng khách sạn. Nhìn thấy cảnh tượng bên trong, ông Ngô hít một hơi dài nói: “Thật là một mớ hỗn độn ngớ ngẩn! Hôm qua ông đã nhắc nhở cháu cô nam quả phụ ở trong phòng vào ban đêm rất dễ xảy ra chuyện nhưng mà cháu không nghe! Bây giờ thì hay rồi, xảy ra chuyện lớn rồi! Bây giờ nó tràn lan khắp nơi trên Internet, ông xem các người giải quyết như thế nào!”.