Chư giới tận thế online
Chương 16 : Liên tục đột phá!
“Mức hồn lực cao nhất +1, mức hồn lực cao nhất hiện nay: 6, hồn lực hiện có: 2/6.”
Cố Thanh Sơn cũng lấy hồn lực làm phụ và dùng tu luyện để đột phá đẳng cấp như những người trong thế giới này.
Người chơi không thăng cấp bằng điểm kinh nghiệm là chuyện chưa bao giờ xảy ra trong trò chơi.
Cố Thanh Sơn sợ có vấn đề gì nên cẩn thận tra xét một phen, lại kinh ngạc phát hiện rằng linh lực đang trong trạng thái sung mãn.
Sau khi dùng điểm kinh nghiệm để thăng cấp cần phải hao một lượng lớn thời gian để chăm sóc đan điền, rồi từ từ bổ sung linh lực cho mức giới hạn mới được tăng lên.
Không ngờ bây giờ mình dùng hồn lực trùng kích cảnh giới lại ngay lập tức ngập tràn linh lực.
Quả nhiên hồn lực là năng lượng chất lượng tuyệt hảo, mình đã đánh cược thắng.
Vậy nên với cơ sở vốn có của mình thì còn có thể tiếp tục đột phá.
“Tranh thủ thời gian làm một lần nữa!”
Cố Thanh Sơn dứt khoát không suy nghĩ thêm mà dẫn dắt linh lực chuyển động trong cơ thể, dựa theo sự lĩnh ngộ lúc trước sau đó tìm thấy cửa ải thứ năm.
Cửa ải này chính là huyệt đạo quan trọng.
Cố Thanh Sơn thử thử, mấy lần liên tiếp mém tí đã công phá cửa ải nhưng cuối cùng vẫn bại trận.
Hắn đứng lên đi loanh quanh phòng vài vòng, điều chỉnh cảm xúc, thở một hơi dài sau đó khoanh chân ngồi xuống lần nữa.
“Tiêu hao 2 điểm hồn lực lĩnh ngộ tầng thứ năm: pháp môn tu hành Xu Trung.”
“Hoàn thành tiêu hao, hồn lực hiện có: 0/6.”
Lúc này không còn khiến hắn thất vọng nữa, theo pháp môn đã lĩnh ngộ trong thức hải, chỉ một thoáng là hắn đã mở được cửa ải thứ năm này.
Vừa “Xu Trung” xong thì linh lực trong đan điền Cố Thanh Sơn nhanh chóng lớn lên rồi lại lớn lên, khi tốc độ này giảm dần thì đã thấy tổng lượng linh lực của hắn nhiều gấp đôi đám luyện khí tầng bốn kia.
Lúc trước giết Hung Hổ hắn còn cần thiết kế một phen, còn giờ mà đổi hắn đi giao hắn với Hung Hổ, chỉ sợ một mũi tên là có thể bắn nổ gã.
Hắn đã là tu sĩ Luyện Khí tầng năm, khó khăn lắm hắn mới đuổi kịp với những tu sĩ cùng tuổi trong thế giới này.
Chuyện này thật sự đã rất đáng gờm, phải biết rằng dù trong cái thế giới tu như thế này nhưng thiếu niên 16 - 17 tuổi tu hành được đến Luyện Khí tầng năm cũng không phải chuyện dễ.
“Mức hồn lực cao nhất +1, mức hồn lực cao nhất hiện nay là: 7, hồn lực hiện có: 0/7.”
Mức hồn lực cao nhất từ 6 thành 7.
Cố Thanh Sơn nhìn xem “giá trị hồn lực”, trong lòng lại suy tư chuyện hai kỹ năng còn lại của cây cung quân dụng.
Mức hồn lực cao nhất đã tăng lên thì ngược lại cũng không cần phải gấp gáp lĩnh ngộ “Tinh thông”.
Nếu trữ hồn lực đến 6 điểm là có thể lĩnh ngộ chiêu “Yến Song Phi”!
Mặc dù tu vi ở kiếp trước không mang về được, nhưng kiến thức và tầm mắt của Cố Thanh Sơn vẫn còn.
“Chính xác” có thể tăng tỉ lệ chính xác và xác suất trúng tên, nó cũng là một chiêu thức nhất định phải lĩnh ngộ, nhưng “Yến Song Phi” lại là một chiêu tiễn thuật mạnh mẽ.
Đối với người chơi, cho dù là cấp bậc có cao bao nhiêu chăng nữa mà không có chiêu thức mạnh mẽ thì cũng không cách nào phát huy uy năng khổng lồ của linh lực.
Cho nên chiêu “Yến Song Phi” này rất quuan trọng.
Cố Thanh Sơn suy nghĩ trong lòng, hắn đứng lên, chỉ thấy toàn thân có rất nhiều lực lượng để dùng, ngay cả mặt đất cũng có thể đâm xuyên.
Đây là ảo giác khi tu vi đột phá quá nhanh, xuất hiện cảm giác như thế chứng minh cho việc căn cơ của hắn đã có chút bất ổn.
Thôi cũng được, dù gì chuyện đột phá liên tiếp hai cảnh giới cũng rất hiếm thấy trong giới tu hành này.
Cố Thanh Sơn đánh một bộ quyền pháp quân dụng vẫn cảm thấy không chút hiệu quả bèn dứt khoát cầm lấy cung, đeo bao tên lên người rời khỏi phòng.
Lúc đi ngang qua gian phòng của Triệu Lục, tiếng ngáy bên trọng cực kỳ vang cho thấy hôm nay Triệu Lục đã ngủ được một giấc ngon.
Cố Thanh Sơn không ở lại, hắn nhanh chóng rời khỏi quân doanh rồi biến mất trong màn đêm mịt mờ.
Hắn muốn săn giết mấy con Yêu thú mạnh hơn để củng cố tu vi trong hoàn cảnh sống còn, cũng để lấy hồn lực.
Trong rừng.
Một con Mãng Yêu màu xámrơi từ trên cây xuống, cái cơ thể to lớn như cối xay của nó đập xuống đất phát ra tiếng nổ vang.
Nó là loài thú đứng trên đỉnh chuỗi thực vật của vùng rừng rậm này, chưa bao giờ thất bại khi đi săn.
Trong lúc đi săn, thứ Mãng Yêu chưa bao giờ thiếu chính là kiên nhẫn.
Nhưng hôm nay nó gặp phải một người đi săn nóng tính.
Chỉ mới chiến đấu vài phút mà cặp mắt của nó đã bị bắn mù, trên phần bảy tấc cắm đầy mũi tên sắc bén, nò dùng toàn lực cũng không thể gây ra tổn thương cho phía địch.
Mãng Yêu không cam lòng nuốt xuống hơi cuối cùng.
“Hồn lực +5, hồn lực hiện có: 7/7.”
Cố Thanh Sơn bước ra từ bóng râm sau nhánh cây, quan sát Mãng Yêu trước mắt.
Lúc hắn mới là Luyện Khí tầng hai cũng đã từng tới đây, bị con Mãng Yêu này đuổi theo hơn mười dặm, phải dùng hết thủ đoạn trên người mới có thể đào thoát.
Trong đám Yêu Thường thường thấy, loài mãng xà cũng xem như là một loài khá hiếm, chỉ sợ trong rừng này không còn con thứ hai/
Yêu thú loài này toàn thân là tiền của, mật rắn giải trăm độc, trị các vết thương nặng, máu rắn có thể tăng nhận biết của ngũ quan, thịt rắn ăn lâu có thể cường thân kiện thể, răng rắn thì chính là nguyên liệu thượng hạng cho mũi tên, dao găm.
Con Mãng Yêu này sống cũng bao năm rồi, nguyên liệu trên người chắc hẳn không tệ.
Cố Thanh Sơn lấy ra một con dao găm đâm vào thân nó một cái rồi dùng sức rạch ra.
Hai túi mật rắn to như nắm tay đứa trẻ rơi xuống, được Cố Thanh Sơn tiếp lấy.
Mật rắn sáng óng ánh, tỏa ra ánh sáng màu ngà sữa.
Cái này tuyệt đối là hàng ngon, bởi vì độ hiếm có và công dụng của nó nên dù là trong giới Tu Chân cũng là hàng có thể ngộ không thể cầu.
Cố Thanh Sơn cẩn thận cất đi một túi mật rắn, túi còn lại hắn cầm lên gặm vài ngụm là hết sạch.
Chỉ chốc lát sau mấy chỗ xây sát trên người hắn cũng dần ngứa ngáy.
Nội tâm Cố Thanh Sơn rất vui vẻ.
Không nghĩ rằng nhanh như vậy đã có tác dụng, mật của Mãng Yêu có thể giải các loại độc trong cơ thể đồng thời thúc đẩy quá trình tái tạo vết thưởng.
Với tốc này, chỉ cần thêm một canh giờ là vết thương trên người sẽ khỏi hẳn.
Cố Thanh Sơn thận trọng cất kỹ túi mật còn lại, rút dao găm ra cạo hết răng rắn .
Nơi cách cách xa quân doanh, lại là ban đêm khi mà Yêu thú đi săn, muốn một người mang con Mãng Yêu này về không khác gì người si nói mộng.
Cố Thanh Sơn chỉ có thể tranh thủ thời gian lấy đi nơi hữu dụng nhất trên người nó.
Mật rắn, răng rắn cất kỹ, Cố Thanh Sơn lấy ra túi nước hành quân đổ hết nước đi, sau đó đổ máu rắn vào.
Hắn thử uống một ngụm, miệng đầy mùi tanh.
Cố Thanh Sơn cắn răng uống thêm một ngụm nữa thì đổ máu đầy túi nước, cất kỹ.
Thứ này không thể uống nhiều được, tu sĩ Luyện Khí chịu không nổi.
Sau khi thu thập tất cả tài liệu trên người Mãng Yêu thì phần còn lại chính là phần quan trọng nhất.
Con Mãng Yêu này là con Yêu thú khó giết nhất tối nay, mới đó đã cho hắn 5 điểm hồn lực, cộng với đám Yêu Thú hắn giết lúc nãy thì đã đến lúc phải thu hoạch rồi.
Cố Thanh Sơn hít sâu một hơi, nhìn giao diện Chiến Thần nói: “Tiêu hao 6 điểm hồn lực lĩnh ngộ Yến Song Phi.”
“Đã lĩnh ngộ Yến Song Phi, hồn lực hiện có: 1/7.”
Một dòng nước ấm từ cây cung mạnh mẽ tràn vào cánh tay Cố Thanh Sơn, sau đó lan tỏa ra khắp tứ chi bách hài.
Các kỹ xảo phát lực, cách vận chuyển linh lực hay các chuyển động tay, cách nắm bắt khoảng cách và gió liên tục hiện lên trong đầu Cố Thanh Sơn.
Dòng nước ấm đó dạo một vòng cơ thể Cố Thanh Sơn thì cuối cùng cũng tràn vào đầu hắn, rồi dần dần tiêu tán.
Vất vả bấy lâu cuối cùng cũng học xong cái kỹ năng mạnh mẽ này.
Truyện khác cùng thể loại
126 chương
41 chương
77 chương
257 chương
826 chương
729 chương