Chồng Tôi Là Kẻ Sát Nhân Hàng Loạt

Chương 28 : I’M Jonathan Henrold, Not Mars.

Chap 27: I’m Jonathan Henrold, not Mars. Lời tác giả: Có vẻ là mấy chap trước là tình củm hơi nhiều rồi, lại nhảm nữa, có vẻ các bạn không hiểu nhiều, nhưng hãy động não nhiều vào đi. Nhiều bạn muốn SM nên tác giả sẽ cho chap này hơi ức chế một chút. “ Hãy biết lựa chọn đối tượng mà cứu sống, một khi bạn cứu nhầm người, người đó sẽ ngồi dậy giết bạn ngay lập tức. Người ta gọi là làm ơn mắc oán “ ~ Carolyn Nguyễn – -Carolyn, chạy đi, tránh xa Mars ra, Carolyn, dậy đi!!! -Carolyn!!! -Shit! Ai đó giữ ông chủ lại đi! -Bà Mel, cẩn thận “ Phập” -Ingrid! Ingrid! -Hôm nay là trăng tròn rồi, ông chủ vẫn chưa hút máu Carolyn… -Layla, bình tĩnh nào em, chúng ta nghĩ cách đi! -Chúng ta không thể, ngài ấy đã trở thành nó rồi… -Carolyn! Carolyn! Dậy đi! Chị tỉnh dậy cho em!!! Khốn khiếp! Carolyn bị nhiễm máu rồi. -Im đi lũ chết tiệt, ai cho tụi bay cơm ở đây hả? Còn ngươi, tên phù thủy kia, ta và tên Mars rất ghét ngươi, ngươi nên tìm người chơi với ngươi đi ngay trước khi ta giết chết ngươi! Ôi, quả là một người phụ nữ xinh đẹp, tên Mars này thật sung sướng. -Đừng hòng đụng đến Carolyn! Ta sẽ giết ngươi -Thử đi oắt con, ta sẽ đem người phụ nữ này đi -Đừng hòng! -Ngu dốt! “ Phập” “ Bùm” -Rumple!!! ~~ “ Keng…keng…” Ồn ào quá, có tiếng gì đang kêu vậy? Mắt tôi dần dần mở ra, ở đây nóng quá, đây là … đâu? Trước mắt tôi chỉ toàn là những đồ vật tra tấn tôi thấy trên phim kinh dị, tôi sợ hãi nuốt nước miếng vào trong miệng. Người tôi vùng vẫy thoát ra nhưng dường như không thoát ra được. Cả tay tôi và chân tôi đang bị còng hết cả, tôi không thể làm gì hơn. -Cứu tôi với!!!_ Tôi gào thét “ Cộp…cộp” Có bóng người màu đen nằm trong bóng tối, nhìn tôi bằng ánh mắt màu đỏ ngầu sắc lạnh còn hơn bắc cực. Tôi nhớ ánh mắt này, con quạ đó! -Ngươi là ai? Đừng núp trong bóng tối nữa, lộ diện ra đi!!! “ Keng” Tôi nghe thấy tiếng va đập của kim loại làm tôi sợ hãi, muốn khóc thét lên quá!!! Tên đứng trong bóng tối lộ ra bóng dáng quen thuộc. Là Jonathan!!! -Jonathan!!! _ Tôi cực kỳ tức giận khi gặp được hắn Không, đôi mắt màu đỏ ấy, không phải là Jonathan, bộ dạng này không phải là bộ dạng quý ông chọc ghẹo của Jonathan. -Jonathan?_ Tôi thắc mắc -Kính chào tiểu thư, vâng ta là Jonathan, mà là Jonathan Henrold, chứ không phải là Jonathan Mars quý ông của tiểu thư đâu._ Tên đó đắc ý khi tôi nhận ra hắn -Nè! Đùa giỡn kiểu gì vậy? Jonathan, anh điên rồi sao?_ Tôi giãy dụa muốn dùng chân đá cho tên đó một phát. Tên đó cười phá lên, không phải giọng cười nghiệp chứng của tên Jonathan Mars kia mà là giọng cười của một ác quỷ. Quý ông Henrold đây tiến tới nâng cầm tôi lên, tiện thể vuốt má tôi, ánh mắt hắn nhìn tôi làm tôi không thể cử động được nữa. -Carolyn? Mars có nói với ta, hắn nói là nàng là cô gái ngang bướng hấp dẫn nhất mà hắn từng gặp, ta cũng muốn thử xem sao. -Các người đúng là lũ đê tiện như nhau _ Tôi chửi hắn Hắn buông tha cho khuôn mặt tôi, lại tiếp tục bước vào bóng tối, ngồi xuống chiếc ghế gỗ, vắt chéo chân nhìn tôi chằm chằm. -Đa nhân cách! _ Đầu óc y khoa của tôi mới nhận thức được một lúc, là bệnh đa nhân cách. -Đa nhân cách? _ Hắn dường như hiểu lời tôi đang nói Quý ông Henrold rót rượu vào chiếc ly được đặt trên bàn kế bên hắn, nâng ly rượu lên như mời tôi thưởng thức nó -Cô gái xinh đẹp, không phải là đa nhân cách đâu!_ Hắn giải thích cho tôi “ Cạch” -Tên Mars ấy là tên đầu đất nhất ta từng biết, xin lỗi cô gái, để ta nói cho cô biết, chúng ta là một. Ta biết hắn đang nghĩ gì và cả hắn cũng vậy. Chỉ là ta thông minh và quyến rũ hơn hắn thôi. Hắn tự tuyên dương chính bản thân mình, hắn đứng dậy, rút cây roi từ trong tủ ra, khoe khoang với tôi -Và … ta chính là hắn, do chính nỗi hoảng sợ tột độ lần đầu của việc giết người nên tính cách đã phân ra thành 2. -Nhưng tôi tưởng hai người giết người cho… -Cho nghiên cứu? Hahahaha_ Henrold cười vào mặt tôi -Hắn lừa dối cô quá nhiều rồi cô gái ạ, đúng một phần. Chứ cô nghĩ còn 995 người còn lại làm sao? Giết nhiều như vậy mà toàn người bị bệnh? Xin lỗi, cũng là do ta, ta bắt buộc hắn… “ Phạch” Tiếng roi vụt vào người tôi đau điếng, đau như là muốn xuống địa ngục vậy. -Ta nghĩ kỹ lại rồi, nếu hắn không chịu giết người vì ngươi, chắc ta phải thử giết ngươi mới được “ Phạch” Chiếc roi thứ 2 được vụt vào tiếp, làm cả người tôi tê dại, máu không ngừng chảy lênh láng xuống sàn Tôi run rẩy ngẩng đầu lên, nhìn hắn căm phẫn -Đồ khốn… Chiếc roi thứ 3 được vụt vào tiếp người tôi -Ngươi thật ngoan cố, vẫn chưa cảm nhận được hết đau đớn hả? Chiếc roi thứ 4… Chiếc roi thứ 5… Và tôi cũng biết là chiếc roi thứ mấy, tôi không hét, chỉ thấy có hận thù trào lên ngược dòng lên tôi. Đàn ông là tên đểu, đểu, đểu. -Thứ đàn bà dơ dáy… _ Hắn nói P/s: Ưm... Chap này đúng là 3 chấm. Tin buồn là tác giả sẽ tạm ngưng trong 10 ngày vì việc của gia đình. Sẽ cố gắng trong thời gian đó nghiên cứu truyện cho lô gíc hơn :">