Chồng Tôi Là Diêm Vương
Chương 76
Thứ này, chả nhẽ chỉ biết nói bốn từ này?
Cô ta đưa tay ra, li long phát ra hồng quang mù mịt, giống như muốn đề phòng.
Cô ấy co rúm lại vì sợ hãi, nhỏ giọng khóc thút thít lên. Tôi phát hiện cô ta chỉ có nửa thân trên lộ ra, các bộ phận nhạy cảm khác cũng bị lộ, nhưng da cô ta tất cả đều bị nứt nẻ, nhìn không có nửa điểm dụ dỗ mê hoặc người khác, còn làm người có chút ghê tởm
Tôi lùi lại từng bước một, đột nhiên lưng tôi đập vào một người. Quay đầu lại, mộ vân lượng âm u nhìn tôi–
“Tiểu kiều, đã, lâu, không, thấy …” Hắn đưa tay ra bóp cổ họng cùng eo tôi.
Hắn là da người!
Tôi chính mắt nhìn thấy thi thể hắn, máu chảy đầm đìa, da bị lột hết, mí mắt không có, hai mắt muốn lòi ra.
Lúc này hắn gần tôi trong gang tấc, tôi cả kinh da đầu tê dại, không phải nói linh thai trong bụng tôi là trăm tà bất xâm sao? Vì sao bây giờ hắn tới được gần tôi?
“Hmmm…..” Tôi liều mạng giãy giụa, hai tay hắn siết càng chặt.
“Hừ……ngươi muốn bị bóp chết sao?” Hắn ở sau đầu hỏi tôi, giọng nói quỷ dị cùng hơi thở lạnh băng, làm tôi toàn thân run rẩy.
” Rất tốt, rất tốt……cảm giác sợ hãi như vậy quá tuyệt vời.” Hắn trầm giọng cười cười. ” Chỉ cần ngươi ngoan ngoãn nghe lời ta, ta sẽ không giết ngươi, yên tâm. …”
Da gà của tôi bắt đầu nổi lên, anh chàng này, rốt cuộc là quái vật gì vậy?
” Có phải ngươi đang nghĩ, tại sao linh thai trăm tà bất xâm lại không thể bảo vệ ngươi”. Hắn cười nhạo nói: ” bởi vì ta là người thân của ngươi……ngươi đã quên, khi ở quê mộ gia, đánh ngươi ngất đi là ta, không phải quỷ vương hành thi, linh thai nào có thông minh, làm sao phân biệt được đâu là người thân thích thật sự ….hahaha……da của mộ vân lượng, dùng vẫn tốt nhất.”
Hắn vừa nói vừa đưa tay ra siết chặt ngực tôi, tuy rằng đã bị ngăn cách bởi quần áo cùng nội y, nhưng lực kia quả thực muốn véo đứt ra. Tôi đau đến âm ỉ kêu lên trong cổ họng, nước mắt ào ào rơi xuống.
” Nhìn thấy không? Cho dù ta có ngược đãi ngươi, linh thai cũng không phân biệt được…..huống chi, ta không có tà khí, hết hy vọng đi. Ngươi chỉ cần ngoan ngoan đi theo ta.
Sợ hãi cùng đau đơn, làm tôi đứng dậy không vững, một tay bảo bảo vệ bụng nhỏ, một tay bị hắn dắt đi.
Hắn dùng sức thật hung hăng, tôi đau đến nỗi, trên trán đổ mồ hôi.
“Chà, cảm giác này thật không sai, một bàn tay không thể ôm hết nó, nó thật sự to lại mềm mại, khó trách mộ vân lượng đầu óc đều là ngực ngươi……ngươi còn không biết, ngươi là đối tượng ảo tưởng của hắn, hắn cả ngày chỉ nghĩ đem cây đồ vật của hắn chà lên ngực ngươi, đáng tiếc, hắn chỉ nghĩ mà không dám làm, có cơ hội hắn cũng không dám chơi ngươi”
Bàn tay phía sau tôi, làm tôi đau đến mức da đầu đều bị xé toạc ra, mũi miệng tôi đều bị che lại., Sự nghẹt thở này làm tôi nhớ đến sự sợ hãi ngột ngạt trong hầm mộ, bản thân muốn liều mạng giãy gịua, hét lên.
” Đi thôi….tới nơi rồi, xem ngươi gây rắc rối thế nào…….mộc mị, đi mau.” Hắn kéo cổ tôi vào con hẻm phía sau.
Hình ảnh cuối cùng tôi nhìn thấy là nữ quỷ khuân mặt nứt nẻ, mái tóc rối bù có tên là ” mộc mị”, nữ quỷ bò dài trên mặt đất đuổi theo tôi.
》
Trời lạnh, tối, bên tai còn có những tiếng kim loại nhỏ va chạm vào nhau.
Giọng nữ sắc sảo, quyến rũ vang lên ” đế quân đại nhân” quanh quẩn bên tai tôi, khi xa khi gần, làm tôi phiền đến không chịu được
” Đừng kêu nữa”. Tôi hét lên yếu ớt.
“….oh! Ngươi tỉnh rồi!. Giọng mộ vân lượng vang lên
Tôi giống như bị một chậu nước đá rội lên đầu, lập tức tỉnh táo, mở mắt ra, trước mắt có vài ngọn nến, ngọn lửa xanh mượt, cho thấy nơi này quỷ khí đặc biệt nghiêm trọng.
Tôi nhìn xung quanh. Mộ vân lượng đang cúi đầu xuống thứ gì đó. Ngọn lửa xanh chiếu vào mặt hắn, trông thập phần quỷ dị, cái tử khí này là từ trong ra ngoài.
Ban ngày, hắn lời nói tích cực, tôi còn không nghĩ tới đó là túi da người, nhưng lúc này, hắn làm việc một cách vô cảm, trông giống như một khối đã chết.
Bên ngoài ánh lửa xanh lục là một mảnh bóng tối không nhìn thấy điểm dừng, dày đặc đến ngột ngạt.
” Ngày hôm nay, người của thẩm gia đã tới. Nhưng oan hồn bị chôn vùi ở đây, đã lặp lại hình ảnh bị giết trong đời, lặp đi lặp lại nhiều năm, cuối cùng cũng giải thoát……nhưng vẫn còn một ít lệ quỷ ăn vạ ở đây, không chịu rời đi, đợi thẩm gia đổi người mạnh hơn tới, lúc đó lệ quỷ chỉ có thể ngoan ngoan về minh phủ chịu phạt.”. Mộ vân lượng nói chuyện, biểu cảm trên khuân mặt giống như là bất động.
Lúc này tôi mới phản ứng lại, đây là nơi nào—— chính là pháp trường khổng lồ mà chúng tôi đào được.
” Ngươi biết đây là nơi nào sao?”. Hắn ngẩng đầu lên, nở một nụ cười trên khoé miệng, khuân mặt cứng đờ, làm cho nụ cười trông thật khủng khiếp.
“…trước kia là pháp trường”. Tôi trầm giọng trả lời.
Hắn lắc đầu, tiếp tục cúi xuống làm việc nói:” pháp trường cũng chưa đánh sợ bằng nơi này,…..ngươi đã nghe qua ” giã ma trại” chưa?”
Hắn đây là cùng tôi nói chuyện phiếm sao.
Tôi ho nhẹ, nhẹ giọng nói:” ta chưa từng nghe qua…”
Hắn khuân mặt cứng đờ lại lần nữa, giống như đang cười:” chính là……nơi đem người làm thành đồ ăn,…….ngươi xem, nơi đó là cối xay đá, lọc thịt người bỏ vào thành thịt băm, còn cái cối đá rất lớn này là đem người phanh thây đẩy mạnh về phía trước, dùng búa đập vỡ thành từng mảnh “
Tôi run lên, hỏi:” ngươi,……sao ngươi biết”.
Hắn cười khẩy nói:” à, lịch sử của ta rất tốt”.
” Ngươi cùng ta nói chuyện này để làm gì?”
“… Khi một thảm họa sảy ra, cũng có những lúc ăn thịt người. Tại sao vấn đề ở làng hoàng đạo lại trở thành tội ác lớn, làm mất mặt đất nước.
Điều này … tôi nên trả lời như thế nào, một sinh viên vừa mới vào đại học, làm thế nào tôi có thể thảo luận với hắn một vấn đề sâu sắc như vậy, trộn lẫn đạo đức xã hội, hệ thống luật pháp văn minh, bản chất con người.
Nhưng để kéo dài thời gian, tôi cũng nói một cách táo bạo: “Có lẽ vì đó không phải là lúc khó khăn … Trong hoàn cảnh của đất nước và chính phủ, giết người để ăn … Đây phải là một tội ác …”
” Có đạo lý……ngươi cũng rất thông minh”. Hắn khích lệ một câu.
Tôi toàn thân run rẩy. Hắn ở trong nhà máy sản xuất thịt người này, thảo luận với tôi về làng hoàng đạo, chẳng lẽ hắn là người di dân của làng hoàng đạo.? Khoác bộ da người này tiếp cận tôi là vì cái gì?
” …..lúc sau ăn xác chết, hẳn là không tính thành phạm tội chứ? nó không có thương tổn đến ai……ngươi có biết tại sao làng hoàng đạo, người bị diệt sạch không?”
Tôi sợ hãi tới mức nước mắt trào ra, chỉ dám cắn môi lắc đầu.
“…đó bởi vì, bệnh chó dại “. Hắn cười quỷ dị nói:” ngươi có biết điều gì sảy ra với một người bị bệnh chó dại trước khi chết không? Nếu là đàn ông, sẽ trở nên sợ ánh sáng, sợ nước, vừa thấy nước đã nôn mửa, còn nổi điên, co giật, sùi bọt mép và không ngừng bắn tinh….”
Truyện khác cùng thể loại
79 chương
31 chương
10 chương
6 chương
4 chương
63 chương