Chồng Tôi Là Diêm Vương
Chương 196 : Phòng tai
Buổi tối tôi ngủ một mình, giang khơi vân có lẽ vẫn ở cùng đạo sĩ quỷ kia tìm kiếm manh mối, hiện tại thiếu anh ta quả thực không quen, lăn qua lộn lại ngủ không yên ổn, mơ mơ màng màng, suy nghĩ phân loạn
Quá nửa đêm, cảm giác mơ hồ phía sau trầm xuống, hơi thở quen thuộc phía sau lưng tôi, giang khởi vân ôm tôi vào lòng
Trời sắp sáng, anh ta còn chạy tới đây làm gì….. sao không ở âm cảnh thiên cung ngủ.
Tôi cười trộm hai tiếng, anh ta bất mãn duỗi tay véo tôi.
” …… Em cười cái gì?”
” Không có gì, còn tưởng đêm nay anh không trở lại”. Tôi rụt rụt cổ, hơi thở của anh ta làm tôi hơi ngứa:” đạo sĩ quỷ cung cấp thông tin hữu ích nào sao?”
” Ừm”. Giang khởi vân không muốn cùng tôi thảo luận vấn đề này, anh ta nắm bả vai xoay người tôi lại, kéo quần áo tôi, động tác thật thuần thục, hắn vừa vùi đầu vào ngực tôi, bên tay vừa theo bụng nhỏ đi xuống.
Tôi cho rằng anh ta muốn, ai ngờ tay anh ta dừng lại ở bụng nhỏ tôi, đột nhiên hỏi:” …….. Em chừng nào mới hạ sinh?”
“……. Anh thân là bố, anh cũng không biết, tôi biết thế nào? Ô lão thái nói tầm tháng bảy, cụ thể thời gian ai cũng nói không biết, thai nhi bình thường cũng không đúng ngày”.
Tôi nhớ giang khởi vân từng triệu hoán phán quan tới xem xét cuộc đời tôi, phán quan trả lời tiểu nương nương không có ở trong sổ sinh tử, sau giang khởi vân lại cho tôi huyết chú, tôi cũng không thể bình thường luân hồi vãng sinh, nói như vậy, thật là thần đã toàn trí toàn năng sớm làm tôi ngẹt thở vì tồn tại.
Trong sổ sinh tử không có tên, tôi khi nào chết, đứa trẻ khi nào sinh điều đó không thể biết, nhưng ô lão đã từng đỡ đẻ cho quỷ thai, tương đối có kinh nghiệm, cho nên lời bà ấy hẳn là không sai.
“Tháng 7 …” Giang khởi vân tay bao chùm bụng nhỏ, khẽ nhíu mày nói: ” không lâu nữa, trước đó em muốn giải quyết nghỉ học, mau làm đi, trong khoảnh thời gian này không có việc gì đừng chạy loạn, đi ra cửa phải có anh trai em, hoặc ta”.
” Ừm…… Đến trường không cần đi?”
” Em chưa bao giờ ngoan ngoãn nghe lời”. Anh ta có ý muốn trừng phạt, nhéo tôi một cái:” tiểu đồng tử tôn thần tới truyền lời, nó linh thai âm dương hai khí không cân bằng, cho nên lớn lên chậm, lúc sau ta sẽ tận lực ở cùng em”.
“lúc sau là bao lâu?” Từ đáy lòng tôi một chút hy vọng xa vời bị anh ta móc lên
“Cái gì?”
” Là trước khi đứa trẻ sinh ra anh ở cùng tôi, sau khi sinh ra anh vẫn sẽ ở cùng tôi chứ?”
Về cơ bản tôi hy vọng anh ta không trả lời, anh ta trả lời đều là dùng hành động tỏ vẻ
Trời mau sáng, anh ta không có nhiều thời gian trên người tôi lăn lộn, rất nhanh thâm nhập vào thân thể tôi, lại không vội vàng di chuyển, chờ thân thể tôi chịu được đau đớn, mới nhè nhẹ từng đợt từng đợt tiến vào, gắt gao cuốn vào nhau
Tâm thuần phục, thân thể không thể chống cự
“… Tiểu kiều.”
Ừm! Tôi nhẹ nhàng lên tiếng, anh ta hiếm khi kêu tên tôi
Anh ta lại không nói gì nữa, giống như chỉ vì tôi mà gọi một tiếng
Có đôi khi tôi thật không hiểu, anh ta da thịt lạnh như vậy, vì sao khi cuốn vào hoả nghiệp lại điên cuồng đến vậy?
Tôi nghe được anh ta kêu tên tôi, thấp thấp gọi một tiếng thê tử, tôi đều có thể run rẩy như một đám mây mù
Ý loạn tình mê ( phân tâm bởi cảm xúc), đốt người thực cốt ( đốt cháy đến tận xương tủy).
Thậm chí đến khi anh ra rút ra, còn có một dòng chất lỏng nhỏ của anh ta bắn trên bụng tôi, chọc đến anh ta đắc ý cùng sung sướng cười nhẹ.
” Một tôn thần cũ nói ta không yêu tiên cung uyển, cô đơn chìm vào hương dịu dàng, quả nhiên như thế”
…… Cái kia có thật?
》
Tôi ở trường hướng văn phòng chủ nhiệm tổng nộp đơn tạm thời nghỉ học, hắn lộ ra biểu tình lúng túng nhìn tôi nói:” mộ tiểu kiều, ngươi thật sự không cần tạm thời nghỉ học, chuyện của ngươi lãnh đạo trường đã biết, chúng ta cho ngươi điểm danh, sau đó ngươi học ở nhà là được, ngươi có thể nhận giấy chứng nhận tốt nghiệp”.
Tôi ngơ ngác nhìn hắn, suy nghĩ hồi lâu chưa ra vì sao lại chiếu cố tôi như vậy, nhịn không được mà hỏi:” chủ nhiệm tổng, vì sao lại có tôi một cửa sau như vậy? Tôi không có một lãnh đạo thân thích, cũng không cho lãnh đạo nào tiền…..”
Chủ nhiệm tổng sắc mặt nghiêm túc một chút, lộ ra một nụ cười khó coi nói:” lời này…… Lâm tổng đã sớm qua trường học chào hỏi lãnh đạo, hắn quyên góp cho trường một toà nhà, lãnh đão trường nói học phần của ngươi không thành vấn đề, rốt cuộc ngươi hiện tại đang có nhiệm vụ trong người….”
Có nhiệm vụ trong người? Tôi hoảng sợ nhìn hắn, hắn vì sao biết chuyện của tôi? Chẳng nhẽ lâm ngôn hoan mang chuyện của tôi ra bên ngoài nói sao?
Chủ nhiệm tổng nói:” nếu là nữ sinh khác mang thai, ta khẳng định sẽ la mắng, mời phụ huynh tới thương lượng, nhưng ngươi….. Ai da, ngươi cũng coi là vì đảng vì quốc gia mà cống hiến, cho nên chúng ta chắc chắn sẽ phối hợp….”
Vì đảng vì quốc gia cống hiến?
Tôi sốc tại chỗ.
Chẳng nhẽ phá trận pháp làng hoàng đạo cũng coi như vì bình ổn xã hội làm ra cống hiến to lớn?
” Tóm lại lâm tổng đã qua chào hỏi, ngươi không cần tạm thời nghỉ học, không muốn tới trường cũng không thành vấn đề, không ai sẽ đánh dấu ngươi, yên tâm đi, ngoan ngoãn ở nhà dưỡng thai”. Chủ nhiệm tổng rất săn sóc nói.
Cho đến khi tôi ra khỏi văn phòng cũng chưa hiểu, rốt cuộc là có chuyện gì? Lâm ngôn hoan đóng góp một toà nhà cho trường? Hắn có tiêu tiền cũng là vì giúp tôi….
Người này tính tình có chút khó chịu, tôi buồn rầu đi về phiá trước, đằng sau có người gọi tên tôi nhưng tôi không nghe được, cho đến khi tiếng giày cao gót dồn dập dừng lại cạnh tôi, tôi mới ngẩng đầu lên
” Ai da……mộ học sinh, em làm sao vậy? Tôi liên tục gọi em, em không nghe thấy….. Làm tôi dẫm lên giày cao gót đuổi theo”.
Đây là….. giáo viên tiểu uông
Giáo viên tiểu uông đã thay đổi mái tóc ngắn, tôi trong lúc nhất thời đã không nhận ra cô ấy.
” À….. Chào giáo viên tiểu uông, xin lỗi, tôi thất thần, không nghe được cô kêu tôi”. Tôi nhìn cô ấy gật đầu.
Cô ấy bĩu môi nói:” em có phải nghĩ tôi kéo đen cho em, tôi gọi điện thoại nhắn tin wechat em cũng không trả lời”
Tôi sững sờ một lúc. Tôi khi nào nhận được cuộc gọi của cô trên WeChat?
” …. Có phải bạn trai em không muốn tôi tiếp xúc với em? Hắn cũng coi thường tôi đúng không?” Giáo viên tiểu uông cười khổ
” Không có, không có”. Tôi xấu hổ xua xua tay, lời này chính cô ấy cũng biết được, hỏi ra tôi biết trả lời thế nào.
Cô ấy nói mình đã rời khỏi biệt thự kia, lấy việc không mang thai được, tìm Đại Phú Hào kia đòi bồi thường, sau đó ở ngoại ô mua một tiểu khách điếm, chuẩn bị đương chức lão bản lương
Lão bản lương? ( Bà chủ)
“…… Vậy lão bản ( ông chủ) là ai?” Tôi phảng phất bắt được trọng điểm
Giáo viên tiểu uông mặt hơi đỏ, nhỏ giọng nói:” tôi gặp được một nam nhân thích ngược tình Ái, hắn làm tôi rất đau, chúng tôi quyết định kết hôn tự mình kinh doanh khách điếm”
Thương cô? làm đau lòng cô, hay là thích thấy cô đau?
Tôi cứng nhắc nói:” đó….. Thật đúng là…… Chúc mừng, chúc mừng……”
” Hi, em không cần miễn cưỡng như vậy….. Tôi muốn mời em xem giúp tôi khách điếm, khoảng thời gian trước, có một người khách nói ở khách điếm của chúng tôi sinh bệnh, tìm chúng tôi muốn bồi thường, tôi cảm thấy hắn là tớ ăn vạ! À! Nếu bạn trai em chịu tới thì càng tốt…..”
Truyện khác cùng thể loại
79 chương
31 chương
10 chương
6 chương
4 chương
63 chương