Chồng Tôi Là Diêm Vương
Chương 141
Một người cả đời linh lực có hạn, có thể đứng đầu trong ngành sản xuất đã là rất khó, nếu tên đạo sĩ kia dùng tà pháp để tiếp tục tồn tại, về mặt tri thức so với người bình thường nhất định mạnh hơn nhiều, cũng đủ để đảm nhiện quân sự quốc gia, gây ảnh hưởng tới quyết định cấp cao.
” Cho nên trong thân thể của mộ vân lượng có khả năng là luyện hồn trú tạm thời”. Anh tôi trực tiếp hỏi kết luận.
” Không riêng gì mộ vân lượng, mà cả tư đồ lâm..,.. hắn là người kế thừa của tư đồ gia, cho nên là người tốt nhất để đoạt xá”. Giang khởi vân liếc mắt nhìn tôi:” em còn cùng hắn ở trên xe cả đêm”.
” Đừng nói nữa, đừng nói nữa…. Tôi nghĩ đến đã cảm thấy nổi da gà …… Tôi bị bắt cóc là do hắn sắp xếp, thuận tiện lừa mộ vân lượng lột da định hồn”. Tôi xoa xoa cánh tay
Giang khởi vân hừ lạnh một tiếng:” đó là hắn tự tìm đến, làm hắn đầy ý niệm dơ bẩn”
Mộ vân lượng cũng thật là …. Bị chết oan, tuy rằng hắn có sắc tâm, nhưng không có can đảm, nếu có thể, hy vọng hắn sớm vào vòng luân hồi, nhưng hắn một nửa hồn đã bị luyện hoá, không thể vào luân hồi, chỉ có thể tan thành tro bụi.
》
Tôi đột nhiên cảm giác được gió nổi lên từng trận, xuất hiện bên ngoài xe là một nam nhân mặc quần áo màu đen, hắn cõng một thanh kiếm xám trắng, trầm mặc đứng bên ngoài cửa xe chỗ giang khởi vân.
Mặt hắn bị áo choàng che lại, không thấy rõ, lặng lẽ đứng ở đó
Thẩm thanh nhụy đưa đứa trẻ qua, đứa trẻ ánh mắt sáng quắc nhìn nam nhân kia
” Ngươi thấy không?” Thẩm thanh nhụy hỏi
Đứa trẻ gật đầu.
” Đi thôi, dẫn hắn đi tìm nam nhân vừa rồi”. Thẩm thanh nhụy vỗ vỗ đầu đứa trẻ
Nam nhân mặc đồ đen chuẩn bị quay đi, giang khởi vân đột nhiên mở miệng:” quyền hành”.
“Vâng.” Người đàn ông mặc đồ đen lập tức khom người
Tên hắn là quyền hành?
“Tận lực hoàn thành khoá hồn trước, cẩn thận hắn dùng sinh hồn xuất ra chạy trốn”. Giang khởi vân phân phó
“Vâng.” Quyền hành trả lời.
Tôi nhìn bóng dáng họ rời đi hỏi:” đây là đuổi theo mộ vân lượng?”
” Ừm, không thể trông cậy vào thẩm gia, bọn họ đều là phàm nhân”. Giang khởi vân quay lại nói với anh tôi:” đi thôi, chúng ta đi làng hoàng đạo”.
” Bây giờ?” Anh tôi kinh ngạc nhìn về phía tôi.
Sắc mặt tôi trắng bệch, nó giống như phần mộ của tôi
” Đừng sợ”. Anh ta cau mày, cầm tay tôi nói:” qua sớm một chút để xem tình hình, mộ vân lượng xuất hiện, cho thấy nơi đó cũng phát sinh biến hoá”.
Anh tôi định vị một địa danh gần làng hoàng đạo, chúng tôi xuất phát đi đến nơi trong truyền thuyết hỗn loạn
Xe chạy trên đường cao tốc, giang khởi vân nhẹ nhàng nhắc nhở:” mộ tiểu kiều, mau nghĩ về những gì em muốn, bỏ qua cơ hội lần này, sẽ không có lần sau”.
Những gì tôi muốn…
Muốn hai đứa nhỏ này, được chứ?.
Tôi trộm nhìn anh ta một cái
Mặt nghiêng của anh ta thật lạnh lùng tuấn tú, trong bóng đêm đường cong dường như xếp vào nhau, trông rất xa xôi không thể với tới.
Đột nhiên tiếng chuông điện thoại vang lên, giang khởi vân móc điện thoại ra, trên đó là thẩm thanh nhụy gọi tới.
Chiếc điện thoại này từ đầu đến cuối không có sự tồn tại số điện thoại và wechat của tôi, anh ta chỉ dùng để chỉ huy cấp dưới.
Xem ra, chiếc điện thoại này chỉ để hòan thành phong ấn pháp trận, ngoài ra không có tác dụng khác, anh ta căn bản không thèm để ý có số của tôi hay không
“…..ừm”. Anh ta từ đầu đến cuối trả lời một âm tiết
” anh phải đi sao?” Tôi rầu rĩ hỏi.
Không cần hỏi anh ta chuyện gì, giọng điệu như vậy, khẳng định bên kia thẩm thanh nhụy có việc cần anh ta qua.
Giang khởi vân hơi cong khoé miệng, dơ tay sờ mặt tôi, giống như xoa dịu những con mèo con, chó con vậy.
” Tới gần chỗ đó rồi chờ ta, không được vào trong”. Anh ta nhắc nhở anh tôi.
” Vì sao? Ta nhớ rõ đường, mặc dù là đường núi”.
” …. Tình hình hiện tại so với lần trước ngươi đến khác nhau rất nhiều, các ngươi tránh xa một chút chờ ta tới “. Giang khởi vân vội vàng dặn dò một câu rồi biến mất.
Tôi không buồn ngủ, quấn chăn mỏng ngồi dậy, nhìn ra bên ngoài màn đêm vô tận
Làng hoàng đạo, cái tên này đã biến mất trên bản đồ, không thể tìm thấy chuẩn xác bằng định vị, chỉ có thể lái xe đến một ngôi làng nhỏ gần đó, sau đó dựa vào ký ức để đi vào trong núi, anh tôi nói còn phải đi đường núi hai giờ nữa mới tới làng hoàng đạo, có thể tưởng tượng năm, sáu mươi năm trước nơi đây hẻo lánh, bế tắc cỡ nào.
Nơi này hoang vắng hẻo lánh, khỉ ho cò gáy, rất khó có thể tưởng tượng nơi như vậy còn có người ở
” Tiểu kiều, ngủ một lát đi, anh chạy đến gần đích, sẽ tìm một chỗ dừng lại để nghỉ”. Anh tôi từ kính chiếu hậu liếc nhìn tôi một cái.
” Anh cứ lái xe……. Không phải lo lắng cho em”.
” Em dừng suy nghĩ miên man, nếu mục đích của giang khởi vân không phải muốn em chết, ắt hẳn hắn sẽ không gây tổn thương cho em…… Mẹ kiếp”.
Anh tôi đột nhiên đánh mạnh vào tay lái, ở bên ngoài xe rung lắc dữ dội, tôi còn bị ném ngã vào ghế
” Mẹ kiếp! Cái quái gì thế?” Anh tôi dẫm phanh gấp, xe khó khăn lắm mới dừng lại ven đường, chỉ kém là chưa lật xuống
Anh tôi vì thuận tiện cho ban đêm lái xe đi thâm sơn cùng cốc, trên nóc xe đã trang bị một đèn to, lúc này, anh vặn đèn trên nóc xe, quay đầu để chiếu đèn ra xa.
Có một vật thể rất lớn nằm trên đường, ở khoảng cách xa nhìn không rõ ràng lắm, anh tôi mở ghế lái, móc ra, dùi cui điện, dao găm, dây gai, roi, kính thiên văn…..
” …. Anh, anh không sợ gặp cảnh sát giao thông à?” Tôi không nói nên lời nhìn thứ kia.
“Sợ! Nhưng anh sợ chết hơn!” Anh tôi ném cây roi da cho tôi: “cầm, anh đi xuống nhìn xem.”
” Em đi theo anh, hai người có thể ứng phó lẫn nhau”. Tôi không chút do dự đẩy cửa xe.
Nơi này không khí lạnh cực mạnh, tôi cầm đèn pin chiếc sáng vật thể trước mắt, hoá ra là một con rắn lớn, không biết nó đã nuốt con mồi nào lớn, toàn bộ thân thể của nó đã bị đẩy lên, không thể xoay quanh để tiêu hoá, vì thế nên đã chết.
” Cái hình dạng này…… Sao em lại cảm thấy giống….. Người?” Tôi do dự nhìn phía anh tôi
” Mở ra xem, chẳng phải sẽ biết sao!” Anh tôi rút dao găm, anh học y, rất giỏi trong giải phẫu thi thể, cho dù là động vật
Tôi không dám đến gần, nhưng lại sợ anh tôi bị thương, đành phải đứng phía sau lưng anh giơ đèn pin lên.
Anh tôi đeo găng tay sờ sờ: “mẹ nó, trong bụng nó khẳng định là người, anh sờ thấy bả vai”.
Anh tôi bắt đầu động tác, tôi lập tức ngửi được một mùi hôi tanh phát ra, anh tôi từ bụng rạch một đường dài, tôi thấy được một thi thể nam nhân trẻ tuổi.
Thi thể mặt bị thối rữa đến kinh tởm, nhưng trên người, da không bị dịch tiêu hoá ăn mòn.
Anh tôi dùng gậy lật xác chết để nhìn, đã bắt đầu xuất hiện, hiện tượng người khổng lồ.
Người sau khi chết sẽ không có khả năng miễn dịch, trong thi thể nát hỏng sẽ có một đại lượng lớn vi khuẩn sinh sôi nảy nở, khí hỏng sẽ tràn ngập trong cơ thể, khiến cho cơ thể giống như thổi khí phồng lên, cho nên gọi là người khổng lồ, nhất định bộ dáng thật khủng khiếp
Thi thể mặt mũi sưng phồng, tròng mắt lồi ra, đầu lưỡi lè ra….. Nhìn rất kinh tởm, hơn nữa người này trước bị chết lại bị dịch tiêu hoá ăn mòn da mặt, làn da đã bị thối, không thể lành lại.
Tôi che miệng lùi lại hai bước: “nôn …”
Truyện khác cùng thể loại
79 chương
31 chương
10 chương
6 chương
4 chương
63 chương