Chồng Tôi Là Diêm Vương
Chương 126
Điều này lập tức doạ tôi tỉnh dậy
Giang khởi vân đỡ tôi phía sau, tay anh ta đặt lên bụng, cảm nhận thật rõ ràng.
Giống như một bọt khí ùng ục một chút, sau đó lại bình tĩnh trở lại, tôi kinh hãi, không biết có sảy ra vấn đề gì không.
” Tôi…tôi muốn quay về tìm ô lão bà, muốn đi kiểm tra, còn phải đi xem bố tôi”. Tôi nói ra hết những lý do có thể nghĩ
Hơi thở lạnh lẽo của giang khởi vân phả ra sau tai tôi:” em sợ sao?”
Vô nghĩa, có thể không sợ sao? Nghĩ về thời gian khủng bố đang đến, tôi cảm thấy nên về đoàn tụ với gia đình, viết một bản di chúc hoặc là làm cái gì đó.
“…..em trong lòng vẫn luôn oán hận ta, cho nên vẫn luôn nhẫn nhịn chịu đựng, phía dưới chôn dấu cảm xúc cố chấp”. Giang khởi vân khẽ cười.
Tôi nhíu mày, xoay người nhìn chằm chằm vào anh ta, trong bóng đêm, đôi mắt anh ta thật sự dễ tìm.
” Giang khởi vân, anh còn cười được”.
” Tại sao không thể cười, xem em lo lắng bất an như một con thỏ vậy….em còn muốn vì ta sinh con sao”. Anh ta khoé môi cong lên một nụ cười xấu xa
Tôi trợn mắt:” tôi không muốn, chỉ là có thẹn với lòng, có lỗi với mình, tôi không có đức hạnh cao thâm như anh, đối với đứa trẻ không có một chút tình cảm, phụ tinh huyết mẫu, đứa bé này cũng có một nửa của tôi, tôi luyến tiếc……”
Nói còn chưa dứt lời, giang khởi vân quấn lấy tôi, giữ chặt cánh tay, khiến xương sườn tôi đau đớn
” Ta nói sự thật với em, em đừng gây rắc rối “. Tôi kéo tóc anh ta, ừm, hiện tại amh ta sẽ không tức giận.
Anh ta ngẩng đầu lên, ánh mắt ngưng đọng nhìn chằm hằn vào tôi:” mộ tiểu kiều, ta nói thật với em —— ta chưa từng lừa em, em không cần phải lo lắng sợ hãi như vậy.”
“Chính là –“
” Hừ…..thiên cơ không thể nói ……. Có sức lực nói chuyện, không bằng chúng ta tiếp tục đi?”
” Ưmm….đừng….đừng chạm vào, vừa rồi còn động”. Tôi thì sợ hãi, còn anh ta thì hung hãn.
” Ta sẽ nhẹ nhàng”
“…”
Còn cái gì có thể ngăn cản anh ta sao?
》
Anh tôi mỗi ngày đều chọc tôi:” tiểu kiều, em không cần tu hành nữa, em xem em mỗi ngày đi đường giống như đang bay, em sẽ sớm trở về với gió, biến thành một nàng tiên “
Các môn đệ cùng chúng tôi học tập, ngay từ đầu đối với tôi đã khinh thường chế giễu, sau một thời gian họ bắt đầu nói những câu chế giễu tôi: tu hành thật không dễ, chúng ta tu hành ban ngày, mộ cô nương còn muốn tu hành ban đêm.
Tôi có thể nói được gì? Tiểu đạo cô mỗi ngày đều đến phòng tôi quét dọn, thay khăn trải giường, thậm chí còn thay cả đệm, về sau quen thuộc,họ còn cười thầm, ôm xuống dưới lầu còn trò chuyện: wow, lần này ướt thật lợi hại nha, so với ngày hôm qua còn kinh khủng hơn…..hoặc gì đó.
Thể diện của tôi, lòng tự trọng, sự kiềm chế, tất cả đã biến mất.
Thẩm thanh nhụy xuất hiện thường xuyên nhìn chằm chằm vào tôi, xem tôi có trung thực hay không, nhưng lại rất ít khi chế giễu nói móc tôi, tôi có anh tôi bên cạnh, muốn so đo mồm mép, anh tôi cũng không ngại
Tôi nói với giang khởi vân, cuối tháng 12 này tôi sẽ về, anh ta nhíu mày, cuối cùng đồng ý —- đây là lần đầu tiên tôi cảm nhận được sức mạnh của giường chiếu.
Thẩm gia phái người đưa chúng tôi về cửa hàng, cửa hàng nhà tôi đóng cửa đã lâu, hàng xóm cho rằng chúng tôi đóng cửa đại cát, anh tôi gọi trần lão đầu cùng đại bảo hỗ trợ quét dọn nhà cửa, đưa tôi đến ô lão bà kiểm tra thân thể
Giang khởi vân đi cùng tôi, tôi chuẩn bị gõ cửa bằng tiền ngũ đế, anh ta đã rầm một cái, kéo cửa kính ra
Con mèo đen phía sau cánh cửa bị đập mạnh, anh ta búng ngón tay một cái, con mèo đen ngã xuống đất, trên trán bốc khói.
Tôi hoảng hốt hét lên, vội vã chạy tới bế con mèo đen lên, nó là một người bạn quan trọng của ô lão bà, nếu bị giang khởi vân làm cho tan biến, tôi không biết sẽ nói xin lỗi như thế nào.
Mèo đen trước kia đối với tôi hung hăng kiêu ngạo, nhưng lúc này trốn ở lồng ngực tôi lại rất ngoan ngoãn, trán nó đang bốc khói, sợ hãi nhìn chằm chằm vài giang khởi vân.
” Nha đầu, ngươi tới rồi ư….” Ô lão bà run rẩy bước từ bếp ra, rót nước
Tôi không đành lòng nói:” nếu bà theo chúng tôi về nhà ở, ít nhất sinh hoạt hàng ngày có người hầu hạ, bà xem, đến rót nước cũng phải tự làm, thật mệt mỏi”.
Bà lão sững sờ một lúc, sau đó cười xấu xa nói:” nha đầu, ngươi thật chu đáo, quả nhiên làm mẹ thật dễ dàng mềm lòng”.
Ánh mắt lão bà nhìn ra cửa, giang khởi vân đứng đó, căn phòng này thực sự nhỏ bé chật trội, lại chen chúc đông người, giang khởi vân không muốn bước vào.
Ô lão bà dường như cảm giác được gì đó, nói tôi ngồi xuống, cười nói:” tới đây, cho ta xem thân hình ngươi…..dạo này ngươi có cảm thấy khó chịu sao?”
” Không, chỉ hai đêm qua…..tôi cảm thấy nóng rát”. Tôi căng da đầu trả lời.
Lão bà gật đầu nói:” cũng không sai lắm ….. Ừm?”
Lão bà lộ ra ánh mắt nghi ngờ, gương mặt kia đầy nếp nhăn.
Tim đôi đập thình thịch, trừng mắt liếc nhìn giang khởi vân đứng ở cửa, rất sợ lão thái nói một câu: nói ngươi không động phòng, ngươi không nghe, giờ có vấn đề rồi
Lão thái lẩm bẩm:” hoạt số hướng cùng, ấn chi vô tuyệt, hữu mạch phù đại….chả nhẽ là ….”
” Là cái gì vậy?”
Lão bà mỉm cười:” người khác ta không thể nói, nhưng ngươi thì không sao cả, căn cứ mạch kinh, như vậy, mạch tượng có khả năng là con gái”
” Ôh….” Tôi nhịn không được mà mỉm cười.
Tôi cũng không biết tôi cười vì điều gì, có thể là bản năng, nghe được cốt nhục trong bụng, tôi nhịn không được mà cười.
” Nha đầu, đưa tay trái đây…..” Lão bà bắt tay trái tôi
Lão bà trên khuân mặt già nua, thần sắc nghiêm trọng.
” Bà đừng làm tôi sợ, rốt cuộc là làm sao”. Lòng tôi lo lắng, cảm giác muốn ngất đi.
Bà ta nhìn tôi một lúc nói:” ngươi mang thai vào tháng tư, mạch phải là nữ, mạch trái là nam, cả hai mạch đều ra hai người…”
Tôi ngơ ngác nhìn bà
” Lại nào: tay trái mạch tượng thật là nam, tay phải mạch phù thật là nữ…..chẳng nhẽ là song thai”.
Tôi nhìn về phía giang khởi vân, anh ta hơi nhíu mày
Nếu là người bình thường, nghe những lời nầy sẽ vui sướng nhảy dựng lên, hoặc là kích động đến rơi lệ.
Nhưng đối với tôi và anh ta, đây không phải là tin tốt.
Bởi vì đứa trẻ này vận mệnh chỉ còn một tháng nữa, tôi phải làm sao! Cả hai đều phải hy sinh sao?.
Giang khởi vân bấm tay niệm chú, trong nhà nổi lên một cơn gió lạnh lẽo, lão bà bị thổi đến mờ mắt, tôi vội đỡ bà vào ghế ngồi.
Đang muốn nói với giang khởi vân vài câu, tôi thấy một quỷ sử hiện ra cung kính, quỷ sử mặc quan phục, đầu đội mũ sa đen, giống như địa vị rất cao…..vị này chắc là nhân viên công vụ cấp cao của minh phủ.
Vị quỷ sử kia nói, sổ sinh tử chỉ có dương gian sinh sôi, tiểu nương nương đã không còn trong đó, không thể kiểm tra cuộc đời
Có ý gì? Minh phủ không biết có bao nhiêu đứa trẻ trong bụng sao?.
Truyện khác cùng thể loại
79 chương
31 chương
10 chương
6 chương
4 chương
63 chương