Chồng Tôi Là Diêm Vương
Chương 106
Tôi hiện tại giết quỷ gần như là công việc hàng ngày, theo thói quen nhìn xuống dưới chân của họ, tât cả đều có bóng, không phải quỷ
Nhưng lời nói của họ thật kì dị, còn dùng loại ánh mắt nghiền ngẫm nhìn chúng tôi, rõ ràng đây không phải là nơi bình thường
Đại bảo dùng cử chỉ với anh tôi, siết chặt nắm tay, dơ ngón út lên ngoéo một cái, anh tôi lập tức bừng tỉnh.
” Ngươi ra hiệu cái gì?” Tôi nghi ngờ hỏi.
Anh tôi ôm tôi, ở bên tai nhỏ rọng nói:” đây là nơi đặc biệt, phiên bản giá rẻ của nhân gian, hiểu không?”.
Tôi gật đầu, đã hiểu, khó trách ban ngày ở đây lại rất kì quái.
Con hẻm nhỏ này càng lúc càng lạnh hơn, tôi nhịn không được mà ngẩng đầu nhìn lên hai bên toà nhà, một loạt nhũng ngôi nhà cũ ở đây cửa sổ đều có một chiếc quần lót màu đỏ, trông rất quỷ dị..
” Ở đây đi vào đều dựng tóc gáy, còn có người đến đây hưởng thụ sao?” Tôi cảm thấy rất nghi ngờ.
Đại bảo thì thầm:” tiểu nương nương, nơi này không phải là chỉ những người bình thường sinh sống đâu, nữ nhân ở đây rất lợi hại đó.”
Lợi hại? Chỗ nào lợi hại?.
Đại bảo thấy tôi không thông suốt, nhỏ giọng nói:” nơi này được gọi là hẻm quả phụ, nữ nhân đều sát chồng, tất cả đều miệng lưỡi sắc bén, tướng mạo khắc hình, nếu không kết hôn thì cũng là độc thân, bọn họ ở chỗ này để kiếm ăn, không biết đã ngủ với bao nhiêu người đàn ông rồi, hơn nữa……”
Hắn liếc nhìn xung quanh:” cũng làm kinh doanh với quỷ “
Tôi mở to hai mắt nhìn, kinh doanh với quỷ? Không có minh hôn kết ước, làm như thế nào được?.
Đại bảo tiếp tục đổi mới ba quan điểm cho tôi, nhỏ giọng nói:” tiểu nương nương, sao người đơn thuần vậy……tìm một người đàn ông say rượu mượn thân, không phải có thể cùng quả phụ làm sao?”
” Vậy những nữ nhân kia, có biết mình tiếp khách không bình thường không?” Tôi cảm thấy khó có thể tin được, cái quái gì mà đã chết rồi còn đẹp, rồi còn hương vị rất thấp.
” Đương nhiên là biết, bọn họ kinh doanh loại hình thức này còn rất tốn kém ấy! Có một số pháp sư, sẽ mang thoả mãn sắc dục để trao đổi điều kiện, mang du hồn dã quỷ tới, cùng nữ nhân ở đây làm chuyện đó, khi du hồn dã quỷ thoả mãn sẽ bị pháp sư sử dụng”
Tôi bị ảnh hưởng không hề nhẹ, lại còn có loại nghề này,? Mà Trình bán tiên, lại sống ở nơi này sao?.
Đi sâu vào trong con hẻm, có một khoảng sân nhỏ hiện ra, nhìn như một toà nhà đổ nát, chúng tôi vừa rẽ vào góc nhỏ của con hẻm, thấy hai người ở lối vào sân nhỏ cười mắng, đùa giỡn.
Một người phụ nữ đi giày cao gót, tất lưới đen, chân váy da chất lượng thấp, bên trong là áo hở ngực, bên ngoài là áo dạ lông xù hàng vỉa hè.
Ngực cô gái kia không lớn, nhưng lại dám phơi bày, ngoại trừ không có những giọt sương bên ngoài, hầu hết ngực của cô ta đều tiếp xúc với không khí lạnh
Trước mặt cô ta, có một người đàn ông lôi thôi lười nhác, người đàn ông đôi tay nắm lấy ngực cô, khoan thai mạnh mẽ.
Hai người vui cười đùa giỡn, rất có tư thế của một bộ phim hành động tình yêu
Anh tôi ánh mắt lộ ra tia kinh bỉ cực độ —- khinh bỉ khẩu vị của người đàn ông này
“Tiểu Lan Lan ~ ~ Ngực ngươi thơm quá ~~~”
” Con quỷ chết tiệt, đừng đem nước miếng để ở trên người ta….” Cô ta vừa mắng, vừa ưỡn ngực đến mặt anh ta
Đại bảo đột nhiên hét lên:” là trình bán tiên sao?”
Tôi sửng sốt, phải không? Loại người bên đường động đực, lưu manh này, là người chúng tôi muốn tìm sao? Điều này so với tưởng tượng của tôi còn tệ hơn gấp trăm lần.
Âm thanh phía trước dừng lại, tôi và anh tôi thăm dò từ phía sau, thấy bàn tay của trình bán tiên đang chạm vào dây áo con của cô gái kia.
Trình bán tiên quay lại nhìn chúng tôi, tôi thiếu chút nữa hộc máu — thì ra đây là một chàng trai trẻ
Hắn trông như 30 tuổi, vẻ mặt dâm dãng, nụ cười xấu xa, hành vi tùy tiện
Hắn không những không ngại ngùng, mà còn tiếp tục vuốt ve thân thể cô gái kia, hỏi:” anh hùng nào tới tìm ta”.
” Có chuyện kinh doanh cần tìm ngươi để nói, chúng ta đổi địa điểm khác đi”. Anh tôi nói
” Nó về kinh doanh thì được, còn đổi địa điểm không cần thiết, về sân nhỏ của ta nói”. Hắn vừa nhéo ngực cô gái kia vừa gật đầu với chúng tôi.
Trong sân nhà hắn là một mớ hỗ độn, trong nhà cũng rối loạn lung tung, nơi nơi là tàn thuốc, cafe, trên bàn có một rổ trái cây, bên trong có ít táo, chuối tiêu.
” Tìm chỗ ngồi theo ý muốn”. Hắn vừa nói vừa ôm cô gái kia ngồi ở ghế sofa
Hắn siết cô gái kia kêu..ân..ân..a…a, chúng tôi nhìn nhau một cái: như thế này, làm sao nói chuyện
Tôi tưởng rằng, trốn ở phía sau anh tôi là được, mắt không thấy, tâm không phiền, ai ngờ những âm thanh dâm dục kia đầu độc lỗ tai tôi.
Cô gái kia chính là mở rộng chân ra để kinh doanh, tiếng kêu của cô ta cũng là một phần công việc, nhưng mà cô ấy kêu đến kinh thiên động địa, thật nhiễu loạn.
Tôi không chịu nổi, dận dữ hét:” đủ rồi, ngươi là đồ lưu manh, không thể đàng hoàng ngồi nói chính sự sao?
Trình bán tiên sửng sốt một chút nói:” từ đâu chui ra tiểu nha đầu, dám mắng ta là đồ lưu manh,! Không nghĩ tới cầu xin ta làm việc sao?”
Tôi rùng mình, tên lưu manh này, chẳng nhẽ biết ý đồ của chúng tôi.
” Ngươi có thể nó chính sự trước được không?” Tôi đỏ mặt.
” Có thể, cứ như vậy nói là được….. Ô cái ngươi biết đồ chơi văn hoá hạch đào không?” Hắn hỏi một câu không liên quan.
Nhà tôi ở phố văn hoá, đương nhiên là biết đồ chơi văn hoá hạch đào, chính là một đôi hạch đào đặt ở trong tay thưởng thức, hỏi cái này làm gì?
Trình bán tiên giải thích nói:” thứ gì chơi lâu rồi sẽ nghiện! Giống như ngực nữ nhân vậy, ta không bóp, ta cảm thấy trong tay thiếu thiếu cái gì đó, đầu óc sẽ thất thần! Được bóp vẫn là tốt nhất!
Ôi chúa ơi! Đồ lưu manh này!
Cô gái bị hắn bóp đến cười ha hả nói:” tất cả nữ nhân trong con hẻm đều bị ngươi bóp! Đồ ma quỷ!” Cô gái kéo quần áo xong đứng dậy rời đi.
Không có âm thanh xuyên não đó, chúng tôi đều thở phào nhẹ nhõm, trình bán tiên than dài thở ngắn nói:” không có gì trong tay bóp thật là khó chịu….”
Tôi không thể chịu đựng được, nhét hai quả táo trong rổ vào tay hắn nói:” bóp đi, miễn là không có âm thanh, ngươi bóp thoải mái “
Hắn cười rộ lên, ánh mắt liếc nhìn chúng tôi, mở miệng nói:” nói đi, tìm ta có chuyện gì?”
Tôi thật sự rất khó tin đây là người thái gia gia giới thiệu, một kẻ lưu manh như vậy, có bản lĩnh trị âm khí xâm tủy cho ba tôi không?.
” Ngươi thật là trình bán tiên sao? Ta xem ngươi so với chúng ta hơn cùng lắm có vài tuổi? Có phải mạo danh không? Tôi nghi ngờ hỏi.
Hắn nhìn tôi chằm chằm cười lạnh một tiếng:” tiểu nha đầu, ta hơn ngươi ít nhất bốn, năm mươi tuổi, ngươi nói chuyện cung kính đi”
Cái gì! Hắn năm, sau mươi tuổi?
” Để ta đoán xem, gần đây nằm trong bệnh viện chưa tỉnh chỉ có tiểu tử mộ thành đào, của mộ gia, hắn là người nào “.
Tôi trợn mắt há mồm, lẩm bẩm nói:”…. là bố ta”
Hắn nheo mắt nói:” vậy ngươi chính là mộ tiểu kiều “.
“Đúng.”
Hắn đột nhiên nở nụ cười, nói với tôi:” về đi, 12 giờ đêm, mang theo phu quân của ngươi đến đây, có việc cần bàn….”.
Truyện khác cùng thể loại
79 chương
31 chương
10 chương
6 chương
4 chương
63 chương