Chồng thê nô cưng sủng vợ tận trời!
Chương 29 : Tự vả vào mặt
- Hừ.... anh đã cầu hôn em đâu mà bảo bà xã này bà xã nọ! Hoa Nhung bĩu môi với Đào Văn.
- Chỉ là chưa có cơ hội. Đào Văn chất giọng dịu dàng nói bên tai Hoa Nhung
Hoa Nhung nghe xong mặt cũng đỏ cả lên.
Tạ Kỳ Linh nhìn hai người họ ân ân ái ái không màn đến mình đang bị ngã dưới đất liền tức giận nhưng vẫn kiềm chế mà diễn kịch
- A Văn bạn gái cậu cũng thật quá đáng rồi... chỉ vì mình và cô ấy chọn chung chiếc váy mà cố ý đẩy mình té như vậy. Tạ Kỳ Linh vẻ mặt đau đớn nói lấy lòng Đào Văn
Đào Văn không quan tâm lời Tạ Kỳ Linh nói mà nhìn sang Hoa Nhung hỏi thăm
- Tay em không đau chứ? sau này đừng nên tiếp xúc với những người không biết tốt xấu là gì thì tốt hơn. cậu còn nói thêm một câu mà ai đó nghe đến cũng biết là nói ai.
- Em biết rồi... thật ra em định lấy nó cho tiểu Ngọc vì em biết cậu ấy mặc sẽ rất đẹp chứ không giống ai kia người đã không cao tay chân còn thô kệt mà vẫn rất tự tin vào bản thân mình. Hoa Nhung nói lời châm chọc Tạ Kỳ Linh khiến cô ta cảm thấy hình như ai đó đang vả vào mặt mình một cái thật đau vậy.
Tạ Kỳ Linh nghe Hoa Nhung nói thì cũng từ dưới đất đứng lên rộì nhìn một lược mọi người xung quanh.
Ai nấy đều xì xầm vào Tạ Kỳ Linh soi mói đủ chỗ là cô ta quê ra mặt mà vội vàng vào thay đồ rời đi.
Chuyện vui cũng kết thúc Đào Văn liền chở Hoa Nhung cùng Võ Ngọc về biệt thự Đào Viên mà chơi với hai đứa cháu gái của cậu tận tối mới về nhà.
- Đợi đó tau sẽ quay lại bắt mày trả giá.... tiện nhân. Tạ Kỳ Linh âm thầm mắng chửi Hoa Nhung
......................
.......
- Cậu có dự đình năm nay quay lại trường không? vài hôm nữa là đến lễ khai giảng năm học mới nữa rồi đó. Hoa Nhung hỏi Võ Ngọc
- Mình cũng có dự đinh này vì bây giờ hai đứa nhỏ cũng đã được sáu tháng rồi! Võ Ngọc suy nghĩ
- Vậy tuần sau tớ và cậu bắt đầu đi học lại thôi. Lâu rồi nên tớ cũng hơi nhớ trường một chúc. Hoa Nhung hào hứng.
- Được... để tớ về báo cho A Thuận hay. bái bai cậu. buổi tối phòng ngủ Võ Ngọc
- Chồng à.. tuần sau em quay lại trường học nhé... anh không được nói không đâu, em đã hứa với Hoa Nhung rồi. Còn về Thi Nhã và Ngọc Như em sẽ nhờ mẹ coi hộ. Võ Ngọc ngồi trên đùi anh mà làm nũng.
Đào Thuận đang hai tay gõ máy tính mắt châm chú nhìn màn hình thì ở đâu đó có một con mèo nhỏ nhảy tọt vào lòng anh mà ngồi sau đó còn trưng cái bộ mặt mời gọi nhìn anh nữa chứ.
- cũng được... nhưng mà tối nay có phải là em nên bù cho chồng mình không? Đào Thuận nói rồi liền cướp lấy cành môi đỏ mọng của Võ Ngọc mà hôn lấy hôn để.
- ưm.... anh... đi... đi tắm.. ưm... trước đã.
Đào Thuận như một con sói bị bỏ đói lâu ngày mà gậm nhấm miếng thịt trong miệng không chịu buông ra.
Chỉ khi bị Võ Ngọc tay đấm vào lưng bụp bụp mấy cái thì mới chịu rời môi Cô lấy đồ vào nhà tắm mà tắm rửa sạch sẽ.
Thật sự cũng nên hiểu cho nỗi lòng của Đào Thuận vì sau khi hay tin vợ mang thai cho đến tận ba tháng trước anh định bụng đêm đó sẽ ăn Võ Ngọc để giải toả dục vọng kiềm nén hơn mười một tháng nay thì.... haizzz
Chỉ vừa kịp cở cái áo còn chưa làm được gì là hai tiểu công chúa nhỏ đã khóc ầm lên làm hai người phải dừng cuộc chơi giữa chừng.
Lần đầu anh còn bỏ qua, lần hai có thể thông cảm nhưng đến lần thứ ba thì quả thật anh nhịn không được mà đem hai đứa nó qua cho ông bà nội coi hộ luôn.
Cũng vừa hay ngày hôm nay Võ Ngọc đề nghị quay lại trường nên anh có cái cớ mà bắt Cô phục vụ mình. Đề nghị đúng lúc rất đúng ý anh!
Tắm xong trở ra Đào Thuận đã thấy Võ Ngọc trùm chăn giả vờ ngủ rồi.
- Vợ... em ngủ rồi à Đào Thuận trèo lên giường nằm cạnh Cô.
Võ Ngọc cảm nhận được phía bên kia giường lún xuống thì nhích người một cái mà ôm chặt lấy người Đào Thuận chủ động giúp anh cởi bỏ đồ trên người
- Vợ anh hôm nay có vẻ rất nhiệt tình nhỉ. Đào Thuận nói tay cũng cởi bỏ đồ trên người Võ Ngọc ra
Có lẽ sau bao ngày bị cấm dục thì hôm nay Đào Thuận như được giải toả mà ôm lấy Võ Ngọc hành Cô đến sáng mới chịu dừng lại.
Tuần sau....
Cổng trường...
- Vẫn như ngày nào... Hoa Nhung nhìn một chút rồi nói.
Võ Ngọc sau khi bảo lưu kết quả học lại thì Hoa Nhung cũng xin bảo lưu theo rồi dọn ra ngoài ở với Đào Văn sáng thì ở nhà như cô vợ nhỏ chăm chồng tối thì cùng nhau đi bar quẩy.
Ban đầu Đào Văn chưa thích ứng kịp với cách sống của bạn gái nên còn bở ngỡ về sau quen dần thì cảm thấy khá bình thường. Mà cũng khá vui!
- hừ... vào thôi Võ Ngọc gọi Hoa Nhung đi vào.
.......
- Chúng ta lại gặp lại nhau rồi nhỉ?....
- ....
Bốn mắt nhìn nhau rồi quay sang người phụ nữ trước mặt mình Hoa Nhung và Võ Ngọc không hiểu chuyện gì xảy ra.
Còn người phụ nữ này xuất hiện ở đây để làm gì?
...
....
Truyện khác cùng thể loại
132 chương
23 chương
120 chương
7 chương
79 chương
444 chương