chap 4 Ả như không nghe thấy cứ vuốt ve dọc người Anh , Anh đẩy tay ả ra , ả nhẹ nhàng hôn lên môi , đã thế anh thì anh chiều ả luôn , vì dù sau anh cũng ghét những người phụ nữ lẳng lơ như ả , hai người hôn nhau , một lúc sau khó thở thì buông nhau ra - Cô xuống đi , đừng để ai nhìn thấy Anh chủ động buông ả ra khỏi người mình , đẩy ả xuống đất , rồi quay lại với công việc thức tại của mình , ả cũng nhanh chóng trở về phòng làm việc của mình , ả cười tươi như vừa bắt trúng vàng , anh đi làm về thì thấy nó đã ngồi đó vừa ăn bắp rang, vừa xem ti vi , hôm nay nó ngạc nhiên vì sự hiện diện của anh trong căm nhà này , có bao giờ anh về sớm đâu chứ , chẳng qua anh muốn tránh mắt ả thư kí nên mới về nhà sớm thôi , khẩu vị của anh là 3 ngày đổi một lần , ả này cũng lâu rôi , nên anh cũng chán nhường nào , muốn kiếm khẩu vị mới nên mới về nhà sớm để tránh mặt ả , nhưng lại không muốn gặp mặt nó chút nào , anh chưa từng ăn một bữa cơm với nó , thế mà hôm nay nó thấy anh về sớm nên ngạc nhiên vô cùng lắp bắp hỏi anh: - Sau...h...m....n.......y...s.....m...t...ế ( nguyên văn : sau hôm nay anh lại về sớm thế!.) Anh khó chịu vì nó cứ lắp bắp , gằng giọng khó chịu trả lời nó , chứ thật ra anh chẳng muốn nói chuyện với nó chút nào - Chẳng lẽ tôi không được về nhà sớm - Không , anh ăn cơm chưa em dọn Lời đề nghị của Nó khiến anh không thể từ chối , dù sau về sớm quá anh vẫn chưa gì nên đồng ý đại - ừ Giọng nói lạnh lùng , như không muốn nói nữa , anh im lặng lên phòng tắm rửa thay đồ Đồ ăn đơn sơ chẳng bay cao nhã như ở nhà hàng , chắc có lẽ bình thường chỉ có nó nên nó nấu đồ ăn đơn giản chút không quá cầu kì , đồ ăn của nó nấu ăn rất ngon , nhưng trong bàn ăn 2 người không nói với nhau câu nào , cứ như vô hình với nhau , nó cứ chăm chú nhìn anh hoài