A1 “Không phải, sao tôi lại có thể làm như thế…” Cô gái nhỏ rất nghiêm túc khoát tay, chắp tay lại, chớp chớp mắt nhìn anh: “Tôi được người khác nhờ vả, làm ơn giúp tôi đi.” Giọng nói nhẹ nhàng như có luồng điện chạy qua sống lưng anh, đôi mắt to tròn biết nói của Đồng Đồng nhìn chằm chằm vào anh, vẻ mặt nhỏ bé đáng thương, giống như một chú mèo con đang chờ đợi tình cảm của chủ nhân, thật khiến người ta không muốn tàn nhẫn mà nói điều gì đó khó khăn với cô. Lần đầu tiên, Lãnh Mạch bỏ qua lập trường của mình một cách không khoan nhượng như vậy: “Được rồi, tôi sẽ cân nhắc” “Vậy thì cảm ơn anh nhé! Tôi biết anh là ngoài lạnh trong nóng mài” Anh dường như có khả năng miễn nhiễm rất thấp đối với tiếng cười của cô, có chút hoảng hốt quay đầu lại, không dám nhìn cô, nhanh chóng chạy trốn. Trước khi nhảy ra khỏi cửa sổ, Lãnh Mạch đột nhiên nói: “Buổi tối ngủ ngon, đừng đá chăn ra.” Anh đang điên rồ gì vậy? Tự nhiên nói một câu như thết Lãnh Mạch không ngừng chạy theo làn gió đêm, cố gắng dùng gió để làm mờ vết đỏ trên khuôn mặt của mình, anh đã phát điên rồi, và anh đỏ mặt vì một người phụ nữ! Mẹ nó, anh đang đỏ mặt! Kể từ khi gặp người phụ nữ đó, anh thực sự không giống chính mình. Anh chạy về nhà rửa mặt bằng nước lạnh, rửa một lúc lâu, cuối cùng đầu anh cũng nguội lại, anh lại bắt đầu choáng váng, khi quay lại giường, trên đầu anh tràn ngập nụ cười của cô gái, vẻ mềm mại hành động như một đứa trẻ, lại kiên cường. Thật khó chịu. Lần đầu tiên trong đời, anh lại để ý một người phụ nữ. Khi anh gặp người phụ nữ đó, anh thật sự xuất hiện rất nhiều cái đầu tiên. Có một số người, một khi gặp gỡ là cả đời không thoát được. Chỉ là Lãnh Mạch hiện tại không hiểu. Sau khi dùng tay trút giận, cuối cùng cũng dừng lại, Lãnh Mạch lại nhớ tới người phụ nữ ngu ngốc kia cầu xin mình, cô lại muốn đi điều tra quá khứ của Lệ Quỷ, và cô định giúp Lệ Quỷ suýt giết mình sao? Người phụ nữ ngu ngốc đó đang nghĩ cái quái gì vậy? Mặc dù đã mắng chửi Đồng Đồng suốt đêm nhưng ngày hôm sau Lãnh Mạch đã trở lại Minh Giới và cử người đến điều tra sự việc của Lệ Quỷ. Hàn Vũ đến chỗ anh: “Lãnh lão đại, đúng lúc có chuyện tôi muốn nói với anh” “Có chuyện gì vậy?” Lãnh Mạch đang định rời đi liền dừng lại. “Dạ Minh cũng theo anh đến thế giới loài người, anh có gặp không?” “Dạ Minh?” Lãnh Mạch đột nhiên căng thẳng: “Anh ta tại sao lại theo tôi đến thế giới loài người vậy? Anh †a cũng không tới tìm tôi.” “Kỳ quái…” Hàn Vũ gãi gãi đầu: “Ngày đó anh ta tới gặp anh. Tôi nói anh đi thế giới loài người, hiện tại sẽ không trở lại, cho nên anh ta vội vàng rời đi. Tôi nghĩ anh ta đi tìm anh. Tại sao lại không gặp nhau nhỉ…” Lãnh Mạch đột nhiên nghĩ đến chuyện so tài mà Dạ Minh đã nói trước đó, so tài xem người phụ nữ kia sẽ thích ai… Kinh nghiệm của Dạ Minh với phụ nữ phong phú hơn nhiều so với bản thân anh. Dù không yêu ai nhưng tính cách của Dạ Minh không đỏng đảnh như anh và anh ta được các cô gái yêu thích hơn. Dạ Minh trông đẹp trai, nếu người phụ nữ đó gặp anh ta… Có lẽ sẽ rất thích Dạ MinhI Lãnh Mạch trở nên quấn trí, phớt lờ Hàn Vũ và nhanh chóng rời khỏi Minh Giới. Không được, người phụ nữ đó thuộc về anh, và không thể để bất cứ ai dính vào, kể cả người anh em thân nhất của anh! Dạ Minh biết rằng Lãnh Mạch nhất định sẽ ngăn cản anh ta tìm người giao ước của mình, trong khoảng thời gian này, Dạ Minh đã hỏi Lãnh Mạch nhiều lần về người giao ước, Lãnh Mạch lại ngậm miệng không nói gì, nhưng anh ta muốn xem người giao ước đó là như thế nào! Dạ Minh từ lâu đã hỏi được vị trí của người giao ước, tìm tới thành phố A, tìm được nhà thuê kia rồi, nhưng không gặp cái gọi là người giao ước kia đâu, mũi của Dạ Minh vô cùng tốt, với mùi của cô ở phòng, anh ta nhất định có thể tìm thấy cô. Lần theo mùi đến tận một con hẻm, trong hẻm có một nam một nữ đang nói chuyện, Dạ Minh núp trong bóng tối. “Cô gái nhỏ, để ông đây thỏa mãn đi” “Anh buông ral” “Nơi này cho dù kêu khàn tiếng cũng không có người tới cứu đâu, biết điều thì nên im lặng đi, nếu Ị” không sẽ bị giết chết “Nếu anh dám động vào tôi, tôi sẽ nguyên rủa anh chết không được tử tết” Có vẻ như anh ta vừa bước ra từ quán bar, bởi vì Dạ Minh không thể nhìn thấy cô gái từ trong góc, nhưng mùi của cô gái không thể nhầm được, cô gái bị tên biến thái quấy rây chính là người giao ước của Lãnh Mạch!.