Chồng Hờ Vợ Tạm
Chương 155
Lúc này, Trác tiên sinh cười: “Mọi người tiếp tục thảo luận, tiếp theo đây tôi sẽ không tham dự.”
Nói xong liền đứng dậy cùng cô thư ký rời đi.
Tôi nhìn thấy cô thư ký của anh nhìn tôi lần nữa, ánh mắt có sự dò xét.
Như vậy là có ý gì?
Con người này rốt cuộc có biết đó là tôi?
Nếu biết vậy cô đang dò xét cái gì? Còn nếu không biết, cô phát hiện như thế nào? Hoặc đã phát hiện ra điều gì?
Tôi cùng Trác tiên sinh đi thành phố D chính là thư ký của Trác tiên sinh đặt vé máy bay cho, tiền sinh hoạt hàng tháng của tôi cũng là thư ký của Trác tiên sinh đưa.
Nhưng ông có hai thư ký, thì ra cô thư ký này là thư ký công việc còn anh thư ký kia là thư ký cuộc sống.?
Cũng có thể nói liên quan mọi thứ đến tôi chính là anh thư ký nam kia sắp đặt.?
“Khương Kha, cô về chỗ trước đi.” Trưởng phòng của chúng tôi nói.
Tôi “dạ” một tiếng, như được đại xá trở về chỗ ngồi của mình.
Trở về vị trí liền nhỏ giọng hỏi người bên cạnh chính là Chung Giai: “Chị Giai, có phải em vừa trả lời sai câu hỏi của Trác tổng?”
“Không sai đâu.” Chung Giai trả lời, “Chỉ có điều, em nói một câu vô dụng mà tất cả những người khinh doanh bất động sản ai cũng hiểu rõ.”
“Tiêu đời rồi, Trác tổng nhất định sẽ cảm thấy em là một đứa vô dụng! Em làm mất mặt bộ phận em rồi.....” Tôi nhỏ giọng nói.
“Không sao, những vấn đề trước của em đều rất thực tế, đã cứu lại câu nói vô dụng cuối cùng của em.” Chung Giai nói, “Hơn nữa, em cũng chỉ là người mới, có thể nghĩ tới những chuyện đó đã là rất tốt rồi.”
Chỉ là không tồi còn sự ưu tú mà tôi mong muốn thì cách rất xa.
Tôi cười khổ: “Cảm ơn chị Giai.”
Sau đó, tôi vốn tưởng rằng trưởng phòng của tôi và trưởng phòng thị trường sẽ tiếp tục đấu võ mồm, thật không ngờ, họ thật sự đã cùng người trong bộ phận bắt đầu thảo luận.
Ngược lại trưởng phòng kế hoạch và Trác Hàng lại nói rất ít.
Từ cuộc thảo luận của họ tôi đã học được rất nhiều, trong cái lĩnh vực bất động sản này, thứ tôi suy nghĩ từ đầu đến cuối vẫn là quá ít.
Cuộc họp kết thúc, tôi trở về phòng làm việc mở QQ lên.
“Trác tiên sinh?”
“Tôi đây.”
“Không phải đã nói là muốn một mình nghe em thuyết trình sao? Vậy mà thế nào lại đột nhiên nghĩ đến đi phòng họp?”
“So với việc một mình nghe em thuyết trình thì tôi càng nguyện ý muốn nghe một mình em gọi.”
Với lời lẽ sến súa này dù da tôi có dày đến mấy cũng phải “giật” một cái rồi bắt đầu nóng lên.
“Trác tiên sinh, bây giờ đang là thời gian làm việc!”
“Xấu hổ rồi?”
“Hôm nay có phải tôi đã làm anh thất vọng?” Tôi thấp thỏm không yên.
“Không có, tôi thấy PowerPoint em làm rất ok. Bất luận là phân tích tổng kết hay là thiết kế font chữ đều tốt hơn so với tưởng tượng của tôi.”
“Tất nhiên trong lòng anh, tôi nên lấy một thứ gì đó không tốt ra.?”
“Xem em kìa, khen em hai câu mà em vẫn không vui!”
“Đúng rồi, anh thế nào mà lại nhìn thấy bài PowerPoint của tôi.?”
“Thư ký gửi cho tôi, trưởng phòng của các em cảm thấy bài thuyết trình đó rất tốt nên gửi cho thư ký của tôi. Cô vào công ty trên danh nghĩa chính là thông qua thư ký đó.”
“Thư ký nào? Thư ký nam hay thư ký nữ vậy?” Tôi hỏi
“Em đúng là cái hũ giấm! Không phải ghen rồi chứ?”
“Hư, cô thư ký đó của anh đẹp như vậy, vừa nhìn đã biết chính là món ăn của anh, cô ấy hôm nay còn nhìn em với ánh mắt kỳ quái sao sao ý.!”
Nói xong câu nói này tôi liền giật mình, bên gối phảng phất làn gió, rõ ràng chỉ là một truyện cỏn con vậy mà trong chốc lát đã nói ra trở thành một truyện nguy hiểm.
“Cô ấy họ Đinh, thật sự rất chăm chỉ, năng lực quan sát cũng rất nhạy bén, có điều khong phải món ăn của tôi.” “Cô vào công ty là thông qua thư ký Mạc, trưởng phòng của em gửi bài PPT cũng là gửi cho thư ký Mạc, mọi việc của em đều là do thư ký Mạc sắp xếp.”
Hai câu giải thích này của Trác tiên sinh, tôi lập tức hiểu rõ suy đoán của tôi là đúng.
Nữ thư ký Đinh là thư ký công việc của anh còn thư ký nam thư ký Mạc mới là thư ký cuộc sống.
Có điều cũng đúng, Mạc tiên sinh thỉnh thoảng có đến những nơi nhạy cảm, thư ký nữ đi theo có điều không tiện, thư ký nam đi theo mới là phải đạo.
Chỉ là, Trác tiên sinh không có cảm tình với thư ký Đinh, nhưng thư ký Đinh đối với Trác tiên sinh có ý gì không?”
Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén.
Trong lòng tôi nghĩ như vậy, đôi tay không tự ý thức được mà viết tin nhắn hỏi: “Cô ấy đối với anh thì sao?”
Truyện khác cùng thể loại
194 chương
134 chương
51 chương
110 chương
105 chương
31 chương