Trong tai nghe Bluetooth truyền đến giọng nói của Hắc Bát: “Nhà họ Trương đã bắt đầu làm công tác quan hệ xã hội, thậm chí cũng đã bắt đầu lén tiếp xúc với Mạnh Hiểu, dùng số tiền lên đến tám con số để xin Mạnh Hiểu có thể phản chiến.” Giang Mộng Nhàn mang đeo kính đen, vô số chiếc xe gào rít phóng qua bên cạnh cô, nhưng cô vẫn nghe thấy rõ ràng những lời mà Hắc Bát nói, cô cười lạnh một tiếng : “Hành động cũng nhanh lắm.” Thứ nhà họ Trương để ý không phải là tiền bạc, mà là thể diện, nếu để cho người ta biết bọn họ dùng thủ đoạn hạ lưu đối phó với một cô học sinh nghèo thì chỉ e là thể diện nhà họ Trương sẽ mất sạch, mà người sống trong giới thượng lưu thứ cần nhất chính là thể diện. Hắc Bát còn nói : “Cuộc điện thoại kia đúng thật không phải do Trương Dao Dao gọi, có người phục chế sim điện thoại của Trương Dao Dao, sử dụng ứng dụng biến giọng để gọi điện thoại cho bác sĩ Vương, tất cả thông tin về tài khoản ngân hàng đều được làm giả, người xuống tay chính là một cao thủ máy tính.” “Ừ hứ? Cho nên, anh lại không công mà lui sao?” Giang Mộng Nhàn khẽ cười một tiếng, đánh tay lái quẹo một cú hoàn mỹ vào một con đường khác. Hắc Bát bên kia bị nói cho nghẹn lời, yên lặng thầm mắng một tiếng. Cô nhóc tinh ranh này, nếu không phải boss nhà mình hạ lệnh phải che chở cho cô, anh ta đã sớm ngược cô cả trăm ngàn lần rồi. Hắc Bát hồi : “Người xuống tay trốn rất kỹ, nhưng người của chúng ta cũng có đẳng cấp rất cao, đã tra được địa chỉ ip là ở công ty khoa học kỹ thuật Lưu thị Thành Nam.” Giang Mộng Nhàn xùy một tiếng bật cười, cô quả nhiên đoán không sai. Công ty khoa học kỹ thuật Lưu thị, chẳng phải là của nhà Lưu Xuyến Thiển kia sao? Lúc trước Hắc Bát tra đến trên đầu Trương Dao Dao, Giang Mộng Nhàn đã bày tỏ mình không tin rồi. Cô hiểu tính cách Trương Dao Dao, cô ta chính là một cô gái độc ác nhưng ngốc nghếch, tất cả suy nghĩ ác độc gì đều viết hết lên trên mặt, muốn dùng vẻ mặt độc ác của mình để khiêu khích, chọc ngoáy người khác. Cô ta sẽ không làm ra loại chuyện đứng sau lưng vu oan hãm hại người khác như thế này đâu, có cừu có oán gì thì cô ta sẽ trực tiếp giáp mặt giải quyết. Hắc Bát lần theo manh mối tiến hành điều tra sâu hơn, quả nhiên phát hiện ra một chút dấu vết còn để lại, tất cả đều chứng minh người đứng sau chính là một cao thủ máy tính, người này biết phục chế sim điện thoại của Trương Dao Dao, ngụy trang tài khoản chuyển tiền, tất cả đều làm ngon nghẻ không chê vào đâu được, nhưng có lợi hại đến đâu cũng không thể qua mặt được người của Hắc Bát. Xem ra, lúc trước cô bị thua cũng không oan ức gì! Đứng trước một người tâm cơ thâm trầm như thế, một cô ngốc không quyền không thế, chỉ biết đọc sách học bài như cô thật đúng là không có chút phần thắng! Cô lại hỏi : “Hiện tại nhà họ Trương đã vô cùng tin tưởng là tôi làm giả chứng cứ hãm hại Trương Dao Dao, bọn họ sẽ không từ bỏ ý đồ, có vẻ như tôi đã đắc tội với bá chủ một phương của đất Thành Nam rồi!” Hắc Bát không biết phải nói gì chỉ có thể im lặng bày tỏ︰Cô còn biết chuyện này sao! Có điều anh ta vẫn vô cùng tự tin: “Cũng chỉ là một xí nghiệp mà thôi, tôi còn không để vào mắt.” Tuy không biết Hắc Bát và Liên Hi Hoàn rốt cuộc làm nghề gì, nhưng Giang Mộng Nhàn dám xác định, thế lực của Liên Hi Hoàn đúng là một tay che trời, một nhà họ Trương nho nhỏ đúng là không thèm để vào mắt thật. Cho nên Giang Mộng Nhàn mới dám làm xằng làm bậy như vậy. Nghe những lời này của Hắc Bát thì cô yên tâm rồi, nhưng lời kế tiếp của Hắc Bát lại khiến chuông cảnh báo trong lòng cô rung lên mãnh liệt. “Boss sắp về nước rồi.”