Chồng À, Anh Thật Quái Gở
Chương 74
Tiếu Đồng lạnh lùng nhìn Phạm Thành, nhìn đến Phạm Thành cả người đều không được tự nhiên, nhưng hắn vẫn ngậm miệng một chữ cũng đều không muốn nói.
Hắn là đang trả thù Phạm Thành dám tự mình đi tìm Văn Mân, tên này khẳng định là đã nhìn ra tâm tư của hắn đối với nhóc con rồi, biết hắn cự tuyệt ai cũng không thể cự tuyệt nhóc con, cho nên mới tính kế ở sau lưng hắn.
Văn Mân liếc mắt bên trái nhìn người đàn ông vẫn cố chấp ngậm chặt miệng không chịu nói, lại ngoảnh đầu nhìn vẻ mặt chờ đợi của Phạm Thành, cuối cùng bất đắc dĩ ở trong lòng thở dài một hơi.
“Đội trưởng Phạm, người bị hại từ 18 – 24 tuổi, cao 155cm, sơ với bạn cùng lứa tuổi nhỏ hơn nhiều, là nữ, xác bị thiêu cháy, đầu từng bị va chạm mạnh, đây cũng là nguyên nhân chí mạng gây tử vong.”
Văn Mân cúi đầu cận thận nhớ lại những lời lúc trước Tiếu Đồng khoe khoang ở trước mặt cô. “Ừhm ~~ bắp chân của người bị hại từng phát sinh va chạm mãnh liệt với mặt đất, có thể là khi còn sống từ trên cao té xuống mà thành.”
Tiếu Đồng thấy Văn Mân cư nhiên đem những chuyện lúc trước mình nói cho cô biết đều nói hết với Phạm Thành, không khỏi có chút nhỏ mọn, quay lưng lại không nhìn Văn Mân, còn cố ý lấy đi chén trà trước mặt cô, không để cho cô uống.
“Từ trên cao té xuống!” Phạm Thành nhẹ giọng lặp lại những lời này, trong đầu cũng tự động hiện lên tình trạng địa hình ở khu vực công trường, ông nhớ rõ khu vực đó không có chỗ cao như vậy, điều này chứng tỏ người chết là té xuống ở một nơi khác, đầu bị thương, chẳng lẽ là lúc ngã xuống chạm đất đầu tiên?
Tiếu Đồng thấy Phạm Thành từ lúc nghe được thông tin tình báo, cau chặt mày im lặng hồi lâu không thấy nói gì, cảm thấy không thể kiên nhẫn.
“Thật là ngốc, ở công trường không tìm thấy, chứng tỏ đó không phải là địa điểm gây án, hung thủ nhất định là đem giết nạn nhân từ trước, sau đó mới di chuyển xác chết đem chôn ở nơi này. Nạn nhân dù nhỏ gầy cũng đến 155cm, tôi cũng không tin có mang theo một cái túi lớn như vậy mà trên đường cũng không bị người chú ý.”
Bị Tiếu Đồng châm chọc như vậy, Phạm Thành nhất thời có cảm giác bị dội một gáo nước lạnh, ông như thế nào không sớm chú ý điểm này đây? Nhưng nghĩ lại, ông lại cảm thấy có chỗ không đúng.
“Không đúng a, giáo sư Tiếu, vạn nhất hung thủ đem xác người bị hại đặt ở cốp sau xe hơi chở tới đây, như vậy không phải là sẽ không làm người khác chú ý sao.”
“Nói ông ngốc, ông còn không chịu thừa nhận, xem thời gian từ lúc tử vong đến khi các ông phát hiện xác chết, mấy ngày đó thời tiết đều rất tốt, một giọt mưa cũng không có, hơn nữa gió cũng không lớn, công trường bên kia nơi nơi đều là bùn đất, nếu có xe đi qua, lúc thăm dò hiện trường sao các ông lại không phát hiện vết xe.”
“Dù ông có nói lúc ấy công trường đang có nghi thức đặt móng, xe ra vào rất nhiều, không có cách nào xác định dấu xe nào là của hung thủ để lại, nhưng là hung thủ đi giấu xác, hắn có thể chọn con đường bình thường để ra vào sao.”
“Chắc chắn là càng bí mật càng tốt, điều tra hiện trường của nhân viên pháp y sẽ không bỏ lỡ mấy điểm đáng nghi này, xung quanh hiện trường hẳn đã tìm kiếm hết, nếu không có phát hiện, vậy chứng minh hung thủ không phải dùng xe để vận chuyển xác chết.”
Nghe đến đây, một cảnh sát có kinh nghiệm lâu năm như Phạm Thành sao lại không rõ, không dùng xe, chỉ mang theo một cái xác chết, vậy cũng chỉ có thể có khả năng, chính là hung thủ là người sống ở gần đó, nếu không hắn làm sao đủ sức đem thi thể vận chuyển đến nơi này.
Còn có, không dùng xe mà có thể đem thi thể vác đến nơi này, chứng minh hung thủ có sức lực tương đối lớn, như vậy có thể đưa ra kết luận rằng hung thủ là nam giới.
Như vậy, bọn họ có thể trực tiếp khoanh vùng phạm vi điều tra các đối tượng như mô tả ở khu vực mấy thôn làng và thị trấn phụ cận rồi.
Truyện khác cùng thể loại
62 chương
106 chương
18 chương
20 chương
153 chương