Chồng À, Anh Thật Quái Gở
Chương 106
Đang lúc mơ màng, Văn Mân có cảm giác trên mũi có cái gì đó không ngừng phe phấy, khiến cô thấy ngứa ngáy khó chịu.
Cô cau cau mũi, trê mũi mới yên lặng được một chút, nhưng chỉ một lát sau lại bắt đầu ngứa ngáy, cô không kiên nhẫn muốn vươn tay từ trong chăn xua nó đi, nhưng tay mới vừa động, lại cảm thấy bên hông vì động tác này mà đau dữ dội.
Bất đắc mở mắt ra, trước mặt chợt xuất hiện một cái bóng đen, nhìn kỹ lại, đây chẳng phải tóc của cô sao?
“Cuối cùng cũng tỉnh rồi, em thật đúng là có thể ngủ.”
Giọng nói trầm thấp gợi cảm truyền đến, theo thanh âm truyền ra, Văn Mân cố gắng nhìn lại, nhưng đầu tiên đập vào mắt cô lại là một đôi mắt đen mỉm cười.
“Tiếu Đồng!?” Anh sao lại có thể ở chỗ này?
“Không nhận ra anh? Ăn sạch sẽ rồi, còn giả vờ không nhận ra anh?” Tiếu Đồng cau mày. Nhìm chằm chằm vào mắt Văn Mân, lại như cũ nhìn thấy một ánh mắt mơ hồ.
Nghe được lời nói đầy bất mãn của Tiếu Đồng, tất cả trí nhớ về tối qua mới lần lượt hiện lên thức tỉnh Văn Mân.
Nhớ tới sự cuồng nhiệt tối qua, gương mặt xinh đẹp của Văn Mân thoáng chốc đỏ lên.
“Cái gì ăn sạch sẽ rồi, hai chúng ta là anh tình tôi nguyện, ai cũng không chịu thua thiệt.”
“Ai nói không thua thiệt, tối qua em ở trên, anh ở dưới, anh mất hết mặt mũi.”
Văn Mân lập tức đưa tay đè lại bàn tay đang sờ loạn trên người mình.
“Sau đó không phải anh lại ở trên sao? Em có một lần, còn anh đến hai lần, tính ra, anh thật đúng là chiếm được tiện nghi rồi.”
“Cái này bản chất không giống nhau, lần đầu tiên là em ở trên, về sau dù anh có ở trên nhiều hay ít đều không thể bù lại được sự tiếc nuối này, em phải bồi thường cho anh.” Tiếu Đồng không đồng ý nhất định đòi bồ thường, vữa nghĩ tới lần đầu tiên ấy, anh bị Văn Mân đặt dưới thân, toàn bộ từ đầu đến cuối đều là cô khơi mào rồi dẫn dắt, trong lòng liền hối hận không thôi, lúc đó, anh nên xoay người ở trên mới phải, cũng không phải là không đủ khí lực để xoay người, làm sao nhiệm vụ của anh lại để cô làm đâu?
Văn Mân không giống với Tiếu Đồng da mặt dày, lúc nói đến chuyện này, mặt không đổi sắc tâm không nhảy, nghe anh một câu là lần đầu tiên, một chữ lại cái phía trên phía dưới, cô chỉ cảm thấy trên mặt lại nóng ran.
“Được rồi, sau này cái gì cũng nghe anh còn không được sao? Mau đứng dậy đi, trên người em bây giờ rất khó chịu, em muốn đi tắm.” Văn Mân lần nữa đẩy cái tay đang sờ trên thắt lưng mình, vội vàng xin khoan dung.
Chẳng qua là cô hình như đã đánh giá thấp ham muốn của người đàn ông này lúc ở trên giường, cô vừa mới đẩy tay của anh ra, giây tiếp theo bàn tay ấy lại bò lên thắt lưng cô lần nữa.
“Nhóc, tối hôm qua anh đều xuất bên trong, t*ng trùng của anh và trứng của em có lẽ sắp gặp nhau rồi, đương nhiên điều kiện tiên quyết là thời kỳ rụng trứng của em…”
“Tiếu Đồng ~ anh đừng nói nữa.” Văn Mân vốn đã cảm thấy rất xấu hổ, bây giờ người đàn ông này cư nhiên lại kè kè trước mặt cô nào trứng, nào t*ng trùng nói một cách rất trơn tru, làm cho cô xấu hổ chỉ muốn chui lại vào trong chăn, vĩnh viễn không gặp được người.
“Tại sao? Anh chỉ là muốn giải thích một chút tình huống có thể sẽ phát sinh.”
“Sẽ không phát sinh tình huống này, em không phải trong thời kỳ trụng trứng.” Văn Mân kỳ thật không nhớ rõ lần trước dì cả của mình đến là lúc nào rồi, tự nhiên cũng không biết mình có phải hay không trong thời kỳ rụng trứng, nhưng vì ngăn chặn Tiếu Đồng tiếp tục nói, cô chỉ có thể thuận miệng nói láo.
“A ~~~ ra là vậy! Như vậy thật sự là rất đáng tiếc rồi, vừa rồi lúc em ngủ, anh đều tính toán chính xác thời gian t*ng trùng của anh và trứng của em gặp nhau rồi, còn có thời gian thụ thai sau đó, nhóc, nếu dựa theo di truyền của anh và em mà nói, con của chúng ta lúc sinh ra nhất định đều rất thông minh, rất xinh đẹp.
“Anh thật thích trẻ con?” Nghe Tiếu Đồng thong thả nói ra với giọng điệu đầy tiếc nuối, trong lòng Văn Mân như bị nhéo một cái, cô lại nghĩ tới đứa con vô duyên ở kiếp trước, tối ngày hôm qua cô làm ra quyết định ấy, thật ra cũng chẳng khác nào bóp chết khả năng đứa bé kia lại xuất hiện lần nữa trong cuộc sống của cô, điều này làm dấy lên một cảm giác khó chịu vô cớ trong lòng cô.
Truyện khác cùng thể loại
62 chương
106 chương
18 chương
20 chương
153 chương