- Bẩm điện hạ, diện mạo của ta nhiều năm trước đã bị hủy hoại, cùng lần đó chân tay cũng bị phế, không còn võ công, người đầy vết thương loang lổ, không những khiến người khác kinh hãi mà còn là nỗi xỉ nhục đau khổ của ta, mong người hiểu cho… - Vậy ta không tiện cưỡng ép… – Diệp Đông Doanh trong lòng dĩ nhiên không vơi nghi hoặc. Thật ra kẻ này có thể giải được hết kịch độc của Thần Hi, căn bản không chỉ hắn xuất thân Độc giáo Tây vực, mà bản thân hắn còn là sư phụ trực tiếp của Trịnh Vân Linh – mẫu thân Thần Hi, cho nên cách dùng độc ít nhiều có căn bản tương đồng. Mà Trịnh Vân Linh năm xưa, cũng chính là người hủy hoại diện mạo và thân thể của hắn… Đợi khi tên độc sư đi khỏi, Diệp Đông Doanh mới ngồi cân nhắc kế hoạch của mình. Nhớ đến chuyện đối phó với Thần Hi, hắn không quên hình ảnh lúc bát hoàng tử kia xông vào giải cứu nữ nhân đó, hai kẻ còn tương ứng, liếc mắt với nhau. Nghĩ đến Yến Minh Cơ, một cỗ hỏa khí xen lẫn dục vọng cùng căm hận bùng lên, một chưởng lực từ tay hắn dồn nén bùng phát ra, chỉ chớp mắt, một góc biệt phủ đã nổ tung, tất nhiên mật động bằng đá này đã đan tành. Hắn thực sự muốn dùng bàn tay này bóp nát chiếc cổ mảnh khảnh của nàng ta, đem xương cốt ăn vào bụng. Chưa kể đến, hắn còn phát hiện ra một chuyện kinh thiên động địa hơn. Nam nhân của nàng không chỉ có mỗi Thần Hi, mà nàng còn dây dưa với ngũ đệ của hắn, sở dĩ hắn biết được chuyện này cũng là nhờ Phi Hương kia. Bản thân Phi Hương để lộ ra chuyện này cũng bởi nàng ta ganh tị… Hôm đó Diệp Phương thành đột nhập biệt phủ của hắn, đem Phi Hương cho dưỡng mẫu nhờ đại phu chữa trị xong bèn đi ngay, Phi Hương theo dõi mới biết được Diệp Phương Thành có quan hệ với Yến Minh Cơ, không thể diễn tả bằng một vài từ. Lại còn kia hắn mượn gió bẻ măng, muốn lập ra kế hoạch này, phụ hoàng đã không ngăn cản mà còn đứng về phía hắn thì Tứ hoàng tử kia có vẻ không phục, kiểu như muốn bênh vực Yến Minh Cơ, mặc dù trước đây hắn căm ghét người Tùy Quốc…. Điều này càng chứng tỏ, Yến Minh Cơ đã trở thành loại nữ nhân lẳng lơ đáng kinh tởm, không ngừng câu dẫn cả đám đệ đệ của hắn, đối với hắn lại vô cùng bạc bẽo. Nàng dám quên giao ước giữa nàng và hắn nhiều năm trước, lời hứa sẽ gả cho hắn… Năm đó hắn mười bảy tuổi, sang Tùy Quốc làm sứ thần, Yến Minh Cơ bảy tuổi, hắn không quên Cơ Nhi nhỏ bé không nỡ dời xa hắn… Chỉ là hoàng đế Tùy quốc đã có tính toán, muốn liên kết với Thần Hi. Nếu Thần Hi thật sự là người Viên quốc, hắn phục quốc được thì Viên Quốc và Tùy quốc sẽ trở thành hai thế lực đồng thời cân bằng kìm kẹp hai phía nam bắc Đông quốc, vị thế độc tôn của Đông quốc sẽ không còn! Hôn ước của nàng và hoàng đế, hắn không đủ khả năng ngăn cản, mà hoàng đế lại cũng bình thản đồng ý, cũng có thể người cũng có dụng ý riêng… Hắn vẫn tự tin cho rằng, sau khi người cha già nua bệnh tật của hắn chết đi, hắn có được thiên hạ, nghiễm nhiên cũng có thể cùng nàng… Nhưng xem ra hắn cũng cần suy nghĩ lại, rốt cuộc bàn cờ này là hắn chơi hay còn có một bàn tay vô hình của phụ hoàng hắn. Phụ hoàng không ngại phê chuẩn Yến Minh Cơ cùng bát hoàng tử, cả ngũ hoàng tử vào tội cấu kết, nhân cơ hội này cũng có thể là một cái cớ để xuất binh với Tùy quốc? chẳng nhẽ người muốn lấy luôn Tùy quốc, trở thành độc bá duy nhất trên lãnh thổ rộng lớn này, nuốt trọn thiên hạ trong tay, không chừa một dải đất? Dù là như vậy hiện tại có lợi cho hắn, hắn vẫn muốn là người trong nay mai tư tay nắm thiên hạ này, hắn phải làm chủ!!! Thiên hạ còn có được, sợ gì không có được giai nhân? Còn Yến Minh Cơ kia, hắn nhất định bắt nàng trả giá, nàng đã không còn xứng với hắn… Diệp Đông Doanh xoay người, phân phó thuộc hạ chuẩn bị ngựa, sau khi nhập cung xin chỉ dụ của hoàng đế xong, hắn sẽ lập tức rời khỏi kinh thành.