Chơi game, trói đại thần

Chương 63 : Như thế nào lại có con trai?

Elvis đứng ở cửa phòng tắm vẫn không hề động đậy. Lúc hắn từ trong phòng tắm đi ra, nhìn thấy tờ giấy trên tay Aigenisi, hắn liền hiểu được trên tay cô chính là báo cáo tư liệu điều tra “Lam Nguyệt Lệ”, vừa rồi hắn mới cùng Phan Thần nói chuyện điện thoại, sau đó hắn bảo Phan Thần đem tư liệu của “cô ấy” fax qua, nhưng là thật không ngờ Aigenisi sẽ qua lúc hắn đi tắm, càng không có nghĩ tới bởi vì thế nên bị Aigenisi tận mắt nhìn thấy mớ tư liệu kia. Gương mặt của Aigenisi lúc này tràn đầy sương lạnh, Elvis lo lắng làm thế nào nói với cô chuyện điều tra “cô ấy”. Aigenisi nhìn tư liệu trên tay, cô vẻ mặt lạnh lùng quay đầu nhìn về phía Elvis, cô đến giờ mới biết anh trai mình cư nhiên đi điều tra “cô ấy”, đây rốt cuộc là vì sao? Cũng bởi vì cô nói là cô muốn bảo vệ “cô ấy” hay sao? Hay là bởi vì cô nói muốn đi Trung Quốc để gặp “cô ấy”? Hay tại cô từng nói “cô ấy” rất giống chị Mạt Nhi? Nhìn thấy Elvis còn đứng ở cửa phòng tắm, cô nâng tay phải lên, chỉ vào bản báo cáo bên tay kia, ánh mắt khóa chặt hỏi hắn: “Anh Elvis, có thể nói cho em biết là tại sao không?” Nhìn thấy tư liệu trên tay Aigenisi, Elvis đi tới nhận lấy sau đó mới lên tiếng: “Anh là vì muốn tốt cho em!” Nghe được lời của hắn, Aigenisi cắn chặt môi, cô chậm rãi ngẩng đầu nhìn Elvis: “Tốt với em chính là bất cứ người nào xuất hiện quanh em anh đều cho người điều tra về người ta hay sao?’ Elvis nghe được trong giọng nói của cô khó nén nỗi phẫn nộ sau đó như còn muốn nói chút gì đó, chính là hiện tại hắn không biết cô có đọc hết phần tư liệu kia hay không nên cuối cùng hắn thử tính nói: “Anh chỉ muốn xác nhận cô ấy có phải là người an toàn hay không?” “Cô ấy cái gì cũng không biết, chẳng lẽ cũng bởi vì chúng ta là người của tộc Tome sao? Anh dựa vào cái gì mà đi điều tra về cô ấy?” Aigenisi phẫn nộ hướng hắn quát, hơn nữa càng nói về sau ngữ khí của cô càng cao hơn. Phản ứng của cô làm cho Elvis phi thường kinh ngạc, không nghĩ tới em gái mình lại có phản ứng lớn như vậy khi biết mình điều tra về “cô ấy”, đây là chứng minh cho việc Aigenisi rất để ý tới “cô ấy” hay sao? Chẳng lẽ bởi vì là song sinh, cho nên Từ Nguyệt Nguyệt kia đã tạo cho con bé cùng Mạt Nhi có cảm giác giống nhau sao? Nhìn thấy aigenisi vẽ mặt phẫn nộ nhìn mình, hắn cũng là vì tốt cho cô, vì sao cô lại không hiểu chứ? Nghĩ đến đây Elvis có điểm tức giận phản bác: “Anh không hi vọng bên cạnh em xuất hiện người có dã tâm! Dù sao chuyện từng phát sinh qua em quên rồi hay sao?” Lời của hắn vừa ra khỏi miệng liền cảm thấy hối hận, bởi vì Aigenisi sau khi nghe xong sắc mặt nháy mắt tái nhợt như tờ giấy. Đúng a! Chuyện như vậy cũng không phải không có phát sinh qua, môi Aigenisi nhẹ nhàng run rẩy, há miệng thở dốc muốn nói cái gì đó, cuối cùng lại không nói, chính là cô đơn xoay người đi về hướng cửa phòng. Nhìn bộ dáng của cô, Elvis trong mắt hiện lên lời xin lỗi, hắn không phải cố ý đề cập đến chuyện kia, hắn chính là không hy vọng cô em gái duy nhất của mình lại phạm sai lầm đáng tiếc nào nữa, dù sao đối với bên ngoài thì gia tộc Tome là chiếc bánh nóng vô cùng mê người, chỉ cần có cơ hội, ai cũng muốn cắn vài miếng, nhưng là hắn không có nghĩ đến bởi vì hắn nhất thời lanh mồm lanh miệng, làm cô nhớ lại chuyện xưa, chuyện mà cô không hề muốn nhớ tới chút nào. Nhìn bóng lưng cô tịch của cô, Elvis sốt ruột tiến lên, cầm tay cô nói: “Em gái nghe anh nói, anh không có ý gì, chuyện kia cũng không phải lỗi của em.” Aigenisi đưa lưng về phía hắn, chậm rãi nâng tay trái của mình lên, sau đó đẩy hắn ra, đem tay phải miết lên tay trái, xoay đó xoay người nhìn vẻ mặt xin lỗi của hắn, khóe miệng cong lên một chút cười khổ tự giễu: “Anh nói không sai, em làm sao có thể quên chuyện đã từng xảy ra kia chứ? Vết sẹo đã lành làm em quên mất nỗi đau, anh muốn điều tra thì điều tra đi!” Nhìn bộ dáng cô bây giờ, Elvis thật sự muốn đánh mình một trận, tại sao phải đề cập đến chuyện kia, hắn nhẹ nhàng ngăn cô, đem cô ôm vào trong ngực nói: “Đừng suy nghĩ nữa, chuyện đó thật không phải lỗi của em!” Aigenisi đôi mắt to vô thần ở trong lòng hắn ngẩng đầu nhìn hắn nhẹ nhàng thấp lẩm bẩm nói: “Làm sao có thể không phải lỗi của em chứ?,Nếu không phải em cùng người đàn bà mới quen kia đi chơi thì chị Mạt nhi sẽ không bởi vì lo lắng cho em mà cũng đi theo! Nếu không phải bởi vì em cùng người đàn bà kia đi chơi, thì cũng không bị bắt cóc, chị Mạt nhi càng sẽ không bởi vì cứu em mà chết! Nếu không phải em thì chuyện này sẽ không xảy ra, chị ấy cũng sẽ không chết, anh còn nói đây không phải lỗi của em sao?” Sau khi nói xong trong đôi mắt thật to không ngừng chảy nước mắt, từ sau Mạt nhi đi thì nước mắt chưa từng rơi qua, lúc này chính tuôn ra không ngừng. Lúc đầu chỉ là khóc nho nhỏ đến cuối cùng là khóc rống lên. Elvis âm thầm thở dài, hắn nhẹ nhàng vuốt ve đầu của cô nói: “Kia thật không phải là lỗi của em, bởi vì em cũng không biết sẽ phát sinh chuyện như vậy, hai người xấu kia cũng đã chết rồi, em còn khó chịu như vậy, Mạt nhi ở trên trời nhìn thấy cũng sẽ không vui.” Cảm giác được trước ngực không ngừng truyền đến cảm giác ẩm ước, Elvis biết là cô cần phát tiết, nên cứ để mặc cô, bởi nếu cứ để cô giữ mọi thứ trong lòng như vậy thì không bao lâu sẽ hỏng mất. Qua thật lâu sau tiếng khóc mới chậm rãi biến thành nức nở, Elvis đem cô ôm trở về phòng đặt ở trên giường, giúp cô đắp kín mền nói: “Không còn chuyện gì nữa rồi, anh hứa với em là sẽ không đi điều tra về cô ấy nữa, em hảo hảo ngủ một giấc đi!” Bởi vì phải biết cũng biết rồi, không nên biết đến cũng đã biết. Elvis nhìn cô nhắm mắt lại ngũ, hắn mới nhẹ giọng tiêu sái rời khõi phòng của cô, khi hắn trở lại gian phòng của mình, nhìn thấy phần tư liệu mà Aigenisi chưa kịp thấy, Elvis cầm lấy hé ra trang cuối cùng là ảnh chụp của Nguyệt Nguyệt. Nếu này tờ giấy mới vừa rồi bị Aigenisi nhìn thấy, cô nhất định sẽ kinh ngạc phát hiện, ảnh chụp trong tư liệu cùng bộ dáng của Mạt nhi giống nhau như đúc, cũng sẽ liên tưởng đến ‘ Lam Nguyệt Lệ ’ kỳ thật chính là em gái song sinh của Mạt nhi, nhưng cô bởi vì thái quá mức phẫn nộ Elvis điều tra ‘ Lam Nguyệt Lệ’, cho nên không kịp phát hiện chuyện này. Elvis nhìn người trong hình kia cùng Mạt nhi giống nhau như đúc, trên mặt hắn lộ ra vẻ do dự, vừa rồi xem phản ứng của Aigenisi, mời nàng không đi thấy nàng là không thể nào , nhưng là nếu như đi thấy, nàng thế tất sẽ phát hiện Từ Nguyệt Nguyệt chính là chính là em gái song sinh của Mạt nhi, nhưng là Từ Nguyệt Nguyệt nhưng bây giờ mất ký ức, aiz…! Tóm lại là nên làm sao đây a? Hắn rung xa xa đầu đem tư liệu thu vào trong ngăn kéo, quyết định chờ Aigenisi tỉnh ngủ nhìn xem phản ứng lại quyết định tiếp. Mà trong trò chơi Nguyệt Nguyệt đi theo đại thần bay đến bản đồ Thái Cực Trận, trên đường đi nhìn thấy rất nhiều loại quái, xem ra liền đặc biệt hung hãn…, Nguyệt Nguyệt nhìn phía dưới hỏi: : “Đại thần a, ngươi dẫn ta tới nơi này luyện cấp không sợ tuần sau kết hôn không được sao?” Đại thần khó hiểu nhíu mày nhìn về phía cô. : “Tại sao lại nói thế?” : “Nơi này quái hung hiểm như vậy, ta hẳn là thực dễ dàng chết, chết như thế vài lần thì cấp độ không phải càng ngày càng ít hay sao?” Khinh bỉ quét mắt nhìn hắn một cái, ngay cả chuyện rỏ ràng như thế còn hỏi, một chút cũng không giống đại thần a! Nghe Nguyệt Nguyệt nói…, đại thần suýt nữa đem cô bỏ lại đi, việc này cũng quá không tin tưởng hắn đi? Nơi này quái đối với cô mà nói là tương đối nguy hiểm, nhưng với hắn mà nói giống như căn bản là không có việc gì. Nếu như vậy mà để nàng chết đi, vậy hắn liền đem nhân vật xóa bỏ được rồi, bởi vì quá vô dụng mà! Hắn liền không để ý đến cô nữa mà hướng mục tiêu định sẳn bay đi, ai bảo cô cư nhiên như vậy không tin mình, lại còn sợ hắn bảo hộ không được cô nữa chứ. Nhìn đại thần sắc mặt khó coi lại không để ý chính mình, Nguyệt Nguyệt âm thầm thè lưỡi, cũng quá hẹp hòi đi? Không phải tùy tiện nói một chút a, cái này cũng có thể làm cho hắn sắc mặt khó coi thành như vậy. cô ánh mắt nhàm chán nhìn chung quanh xem xét, dù sao bình thường cô chỉ có một mình, những chỗ này nghĩ đến nhưng muốn đến thật không dễ dàng. Nguyệt Nguyệt vụng trộm đi thăm dò phía dưới, phát hiện nơi này quái cư nhiên tất cả đều là hơn bảy mươi cấp. Là quái chủ động công kích, phỏng chừng rất khó có thể chịu đựng được, cô muốn tới bản đồ này trừ phi là giống đại thần dùng tọa kỵ bay tới, tuy rằng Nguyệt Nguyệt hiện tại cũng có tọa kỵ, nhưng là y theo trình độ mù đường của cô mà nói đi mười lần mà nhớ được đã là kỳ tích. Cô xem một chút cũng không phát hiện có thứ gì vui, buồn bực hướng phía sau nhìn thoáng qua, thật lâu mới ngây ngốc giật tay áo đại thần một chút, đại thần khó hiểu cúi đầu nhìn cô, cái nha đầu này lại làm sao? Nguyệt Nguyệt ngây ngốc hỏi: “Đại thần a, ngươi nói cá có thể bay ở trên trời sao?” Đại thần khóe miệng hung hăng run rẩy một chút, tên ngu ngốc này vấn đề như vậy còn cần phải hỏi sao? Hắn vừa định không thể, Nguyệt Nguyệt dùng ngón tay chỉ ra phía sau, ngây ngốc nói một câu: “Ta biết ngươi nghĩ nói cho ta biết không thể, nhưng là vì sao phía sau chúng ta có con cá bay trên trời a?” Chính là trên đó còn có một đứa trẻ chừng hai tuổi. Thấy Nguyệt Nguyệt tròng mắt đều nhanh lồi ra, liền nghĩ một người một cá đi theo bọn họ từ khi nào? Đại thần nghe xong lời Nguyệt Nguyệt cũng đầy mặt hắc tuyến quay đầu lại, khi hắn nhìn thấy một đứa bé ngồi trên người một con cá chép vàng, hơn nữa con cá kia vẩn đang bay bay trên không trung, mặt hắn vốn bình tĩnh, lúc này cũng xuất hiện vết nứt. Nhìn thấy bộ dáng kia phỏng chừng sẽ có nhiệm nhiệm vụ cổ quái, đại thần dùng ánh mắt cổ quái nhìn thoáng qua Nguyệt Nguyệt trong lòng, chẳng lẽ lại là do cái nha đầu trêu chọc đến? Nghĩ đến đây, hắn lặng lẽ đánh chữ mật cho Nguyệt Nguyệt nói: : “Nàng đi hỏi xem có chuyện gì, có phải hay không có nhiệm vụ muốn giao cho chúng ta.” Nhìn thấy đại thần nói…, cô nghi hoặc nhìn hắn: “Ngươi trực tiếp hỏi hắn không được sao? Vì sao thế nào cũng phải để cho ta hỏi a?” Đại thần không nói gì nhìn cô, hắn cũng nghĩ tới mình đến hỏi, nhưng là phỏng chừng hỏi cũng không được gì, chơi lâu như vậy cũng chưa nghe nói qua cái trò chơi có nhiệm vụ tốt gì, nhưng mà với cô lại không giống nhau, hình như là từ lúc cô vào game đến giờ, cái gì cổ quái cũng có thể ở trên người cô phát sinh. : “Nếu ta đi, hắn chắc chắn sẽ không để ý đến ta.” Nguyệt Nguyệt liếc mắt một cái nhìn một người một cá vẩn đi theo phía sau, tràn đầy hoài nghi nói: “Ta không tin!” Là nhiệm vụ không phải đều có thể tiếp sao? Chẳng lẽ còn muốn tìm người a? Nào có chuyện kỳ lạ đến thế chứ. (A Tử: ko kỳ lạ, ko kỳ lạ đâu…. nử 9 vạn năm ánh hào quang nó luôn thế mà.) Đại thần nhìn thấy Nguyệt Nguyệt không tin cũng không nói nhiều vô nghĩa, trực tiếp khống chế được ‘ Hỏa Hoàng ’ ngừng lại, phía sau một người một cá bởi vì người phía trướcdừng lại, bọn họ cũng ngừng lại, chỉ là một người một cá vẫn là cùng Nguyệt Nguyệt bọn họ bảo lưu khoảng cách 4-5m. Đại thần nhìn đứa bé ngồi trên đầu cá chép vàng hỏi: “Ngươi vẫn đi theo chúng ta có chuyện gì không?” Kết quả đứa bé kia sửng sốt không để ý tới đại thần ở nơi đó không nhúc nhích, đột nhiên đôi mắt phát sáng Nguyệt Nguyệt ở phía sau, sau đó ánh mắt của hắn lại di chuyển, đại thần bị ánh mắt của hắn gợi lên một trận tò mò, cũng đi theo hắn ánh mắt hướng Nguyệt Nguyệt nhìn nhìn, sau đó cùng dừng lại ở địa phương mà đứa bé kia nhìn. Ách —— đại thần sắc mặt mất tự nhiên đỏ lên một chút, cũng không biết Nguyệt Nguyệt có phát hiện hay không, bởi vì đứa bé kia nhìn là trước ngực của Nguyệt Nguyệt, đứa bé nhìn trước ngực Nguyệt Nguyệt xong liền cưỡi cá thẳng hướng hướng đánh tới, cách Nguyệt Nguyệt còn có một thước, đứa bé kia trực tiếp bổ nhào vào trên người Nguyệt Nguyệt, mà Nguyệt Nguyệt không hề lựa chọn chỉ có thể mặc cho đứa bé kia mang ở trên người, bởi vì nó là NPC, nàng căn bản không có quyền lợi lựa chọn. Chỉ thấy đứa bé kia nhào vào trên người Nguyệt Nguyệt, sau đó dùng tay nhỏ bé vỗ vỗ trước ngực Nguyệt Nguyệt nói: “Phụ thân đại nhân, oa nhi thật là cao hứng khi nhìn thấy ngài!” Nói xong cũng hướng trên ngực nhân vật Nguyệt Nguyệt dùng sức cọ xát vài cái. Mà động tác liên tiếp này, cộng thêm cái lối xưng hô kia, trực tiếp đem Nguyệt Nguyệt cùng đại thần sét đánh ngan người ngoài khét trong sống. Đây đến cuối cùng là cái gì a? NPC nho nhỏ này ngốc chưa kìa? Muốn kêu phụ thân cũng nên kêu đại thần đi, tuy nói nhân vật trong game của Nguyệt Nguyệt có ngực không lớn lắm, nhưng là cũng không giống sân bay làm cho người ta hiểu lầm thành nam nhân đi? Nguyệt Nguyệt khóe miệng hung hăng run rẩy vài cái, cô mặt đen lên nhìn về phía đứa bé đang ở trước ngực mình: “Tiểu bằng hữu, ngươi nhận lầm người, ta không phải phụ thân ngươi, cho dù là thế ta cũng chỉ có thể là mẫu thân không phải phụ thân!” A phi ~~ vừa nói xong Nguyệt Nguyệt đã nghĩ đánh chính mình một cái tát tai, tại sao lại nói thế chứ? Cái gì mà mẫu thân không phải phụ thân a? “Ngươi gạt người, ngài không cần oa nhi sao? Bà bà rõ ràng nói cho ta biết, có ngực là phụ thân, không ngực là mẫu thân! Tuy rằng phụ thân đại nhân ngài ngực rất nhỏ, nhưng là vẩn có ngực a!” Vừa nói đứa bé kia còn biên dùng cái tay nho nhỏ vỗ vỗ trước ngực của cô. Đứa bé kia ánh mắt nhìn chằm chằm trước ngực của đại thần, sau đó nhẹ nhàng đến bên cạnh đại thần. Ách —— Nguyệt Nguyệt trước máy tính ‘ phốc xuy ’ một chút cười lên ha hả. Nghe được Nguyệt Nguyệt cười giống như nổi điên, ba người trong phòng ngủ đều chạytới, tò mò nhìn hướng màn hình máy tính của cô nhìn, muốn biết rốt cuộc là cái gì làm cho Nguyệt Nguyệt cười giống như nổi điên, trong lúc đó các cô nhìn thấy trên màn ảnh phát sinh màn kia thì trong phòng ngủ cười giống như nổi điên lại thêm ba người. Bởi vì đứa bé kia cư nhiên hướng đại thần đáng thương nói một câu: “Mẫu thân, con đói bụng, có thể uống sữa được không?” Lần này không riêng đại thần cùng toàn bộ người trong phòng Nguyệt Nguyệt囧 ra, ngay cả tọa kỵ ‘ Hỏa Hoàng ’ đều 囧 quên đập cánh, gián tiếp tạo thành hai người từ không trung nhanh chóng rơi xuống, ngay lúc hai người nghĩ đến sẽ được miễn phí trở về thành, thì con cá chép vàng tiếp được hai người, ngồi ở trên đầu con cá chép vàng, đứa bé kia vổ vổ đầu cá nói : “Tiểu Kim thực ngoan, để ta nói phụ thân cùng mẫu thân làm đồ ăn ngon để thưởng cho ngươi nha.” Nghe đến đó đại thần rốt cuộc không thể bình tĩnh nữa rồi, hắn lạnh lùng nhìn đứa bé nói: “Chúng ta không phải cha mẹ của ngươi, lại gọi bậy liền đem ngươi bỏ lại đây!” Tiểu tử kia bị sắc mặt khó coi của đại thần hù dọa, trực tiếp xoay người lại chui vào trong lòng Nguyệt Nguyệt khóc kể nói: “Phụ thân đại nhân, mẫu thân không thích oa nhi a!” Toàn bộ người trong phòng của Nguyệt Nguyệt, đều nhìn hình ảnh nho nhỏ trên màn ảnh kia, đang không ngừng dùng tay nhỏ bé ăn đậu hủ trước ngực Nguyệt Nguyệt. Cô hít thở sâu nhiều lần, lặng lẽ mật đại thần nói: “Đều là tại ngươi, nói trên người đứa bé kia có nhiệm vụ, hiện tại tốt lắm, ta không cần làm phụ thân a.” Nguyệt Nguyệt nói đến phần sau câu kia thời điểm ai oán muốn chết, một cô gái lại bị người kêu là phụ thân, cảm giác thật là lạ nha. Đại thần thản nhiên quét qua cô một cái nói: “Vậy ngươi làm mẫu thân?” A, không phải ý tứ này được không? Aiz…! Đại thần nói đùa cũng thực lạnh nha! Bảo Nhi phía sau đẩy bả vai Nguyệt Nguyệt nói: “Ta cảm thấy được các ngươi nhận nhiệm vụ này khẳng định có thứ tốt a, đều cho tới bây giờ không nghe nói qua nhiệm vụ này, ngươi cùng đại thần nghĩ biện pháp xem a!” Chung Đình bên cạnh cũng tạo thành gật gật đầu. Thôi Tuyết chính là rỗi rãnh liếc mắt nhìn Nguyệt Nguyệt một cái nói: “Không nên nhìn mình, mình nghĩ chỉ cần không phải ngu ngốc, đụng tới tình huống này đều đã hiểu được là Ẩn Tàng Nhiệm Vụ chứ?” Bị Thôi Tuyết mắng một câu ngu ngốc làm buồn bực hỏng rồi, Nguyệt Nguyệt nhìn đại thần ở bên kia mặt đen lên, cuối cùng cô hỏi đứa bé trên người mình: “Ngươi tại sao lại nói chúng ta là phụ thân cùng mẫu thân?” Cô còn chưa có cùng đại thần kết hôn, nơi nào lại xuất hiện đứa nhỏ? NPC này chẳng lẻ muốn để cô cùng hắn tìm phụ thân với mẫu thân sao? Nguyệt Nguyệt chỉ có thể hướng phương diện này suy nghĩ. Đứa bé kia ủy khuất bĩu môi, ở trước ngực Nguyệt Nguyệt ngẩng đầu nói: “Là bà bà để cho ta ở chỗ này chờ a, nói là xuất hiện một nam một nữ trong lời nói kia chính là ta phụ thân cùng mẫu thân, còn nói để cho ta đợi các ngươi liền mang bọn ngươi đi qua!” Di ——! Nghe đến đó đại thần cùng Nguyệt Nguyệt đều hiểu được, đã đến chỗ mấu chốt rồi, bà bà của đứa bé này nhất định chính là nơi mấu chốt để nhận nhiệm vụ đi! Đại thần sắc mặt không tốt nhìn đứa bé trước mặt, sau đó vẻ mặt âm trầm mở miệng: “Vậy mang bọn ta đi gặp bà bà của ngươi đi!” Nói xong đem ‘ Hỏa Hoàng ’ gọi ra, sau đó kéo Nguyệt Nguyệt qua định nhảy qua người ‘ Hỏa Hoàng ’, nhưng đứa bé kia cư nhiên chơi xấu trước ngực của nàng không đi xuống, đại thần trong mắt có thể nói là ánh lửa bắn ra bốn phía, cố tình với đứa bé kia không có biện pháp, ai bảo đứa bé kia là NPC, hơn nữa còn là NPC cùng nhiệm vụ có liên quan, nghĩ đến đây, đại thần sắc mặt tối đen nói: “Buông tay!” “Không!” Vừa nói, đứa bé kia liền hướng Nguyệt Nguyệt trong lòng lại chui vào một chút. “Buông tay!!!” Chotới nơi này thời điểm, đại thần ngữ khí mang một ít tức giận . Thấy đứa bé kia cắn chặc môi của mình, hốc mắt còn hơi ươn ướt nước mắt, nhìn đại thần nói: “Mẫu thân không thích oa nhi, chẳng lẽ oa nhi ngay cả thích phụ thân đại nhân cũng không được sao?” Sau khi nói xong, đứa bé kia lại ở trong lòng Nguyệt Nguyệt gào khóc, thấy Nguyệt Nguyệt ở sâu trong nội tâm có điểm đau, NPC chết tiệt này đặt ra thật chọc người ta đau lòng a. Nguyệt Nguyệt đối với đại thần lắc lắc đầu nói: “Quên đi cứ như vậy đi, chúng ta trước hãy đi đến gặp bà bà của đứa nhỏ này rồi tính sau.” Sau khi nói xong Nguyệt Nguyệt chính mình cùng đứa bé ngồi ở trên lưng cá chép, mà đại thần vẻ mặt lãnh ý nhảy lên lưng‘ Hỏa Goàng ’ theo hướng đứa bé kia bay theo.