Chơi game, trói đại thần

Chương 22 : Muốn bảo vệ cô ấy

Edit: DOL Chờ Nguyệt Nguyệt nhà ta phát ngốc xong lại bị ba chị em trong phòng ngủ nghiêm hình ép hỏi, kết quả bị hành hạ tới khuya mới tắt đèn đi ngủ, kỳ thật cũng có thể dễ dàng biết ngày mai mấy cô ấy sẽ ra sao. Sáng sớm khi tiếng chuông báo thức vang lên, một bàn tay gần cửa sổ từ trong chăn vươn ra lục lọi ngăn tủ, thật vất vả muốn tắt được tiếng chuông, đang định rút tay về trong chăn, chuẩn bị ngủ tiếp, cánh tay kia đột nhiên đơ ra, tình đình người đang nắm vén chăn ngồi dậy cầm lấy đồng hồ báo thức cố gắng nhìn, nhưng nhìn thế nào cũng thì nó cũng chỉ 9 giờ 30 phút, giọng Nguyệt Nguyệt la lên, hôm nay là thứ hai nha, hơn nữa tiết đầu là của Lý lão đầu có tiếng là nghiêm nhất trường, bốn người vội vàng chạy tới lớp học, khi chạy tới nơi lại không thấy Lý lão đầu, bốn người lặng lẽ thở ra, chạy nhanh vào. Thầm thở dài nói: vận khí tốt thật sự là không có biện pháp a! buổi sáng tới muộn cư nhiên không gặp phải Lý lão đầu vì thế tâm tình của nhóm Nguyệt Nguyệt đều rất tốt, giữa trưa sau khi bốn người ăn cơm xong, quyết định xế chiều đi dạo phố mua sắm, dù sao gần đây ba người trong phòng chơi game muốn điên luôn, rất ít đi mua sắm, bây giờ Nguyệt Nguyệt cũng dần dần tiếp bước các cô, giờ đi mua đồ ăn có lẽ an toàn hơn, miễn cho ngày nào đó các cô chết đói vì lười. Sau khi đến siêu thị, Nguyệt Nguyệt nhìn ba người bao lớn bao nhỏ gì đó không hề biết tiết chế mua đầy cả xe, Nguyệt Nguyệt liền đau lòng thay, tiền nha ~~! Lệ rơi đầy mặt đi theo ba người ra tính tiền. Bốn người mua xong này nọ lại chạy tới quán thịt nướng Hàn Quốc mới mở gần trường để nếm thử thức ăn tươi, đợi các cô ăn uống no đủ trở lại phòng đã gần 21: 00. Nguyệt Nguyệt giành tắm trước để tẩy hết bụi bặm suốt một ngày dạo phố, sau khi tắm xong cô nhanh chóng đăng nhập game. Nguyệt Nguyệt mới vừa lên tuyến liền nhận được mật ngữ của ‘ Kiều khí công chúa ’. Kiều Khí công chúa đối với bạn nói: “Nguyệt Nguyệt tỷ, rốt cục ngươi cũng lên rồi. Ta chờ ngươi từ trưa tới giờ, kết quả cả buổi chiều cũng có lên.” Nguyệt Nguyệt nhìn ‘ Kiều Khí công chúa ’ làm nũng lại giống như oán giận với mình, càng cảm thấy cái nha đầu này rất đáng yêu. Suy nghĩ xong cô mới trả lời lại. Bạn nói với Kiều Khí công chúa: “buổi chiều cùng mấy bạn trong phòng dạo phố, mới cơm nước xong trở về, sao lúc này ngươi còn ở đây?” Thật lâu cũng không còn nhìn thấy ‘ Kiều Khí công chúa ’ nói thêm câu nữa nói, Nguyệt Nguyệt quyết định lên siêu thị trên diễn đàn xem cho trang bị nào phù hợp cho ‘ Kiều Khí công chúa ’ không, hôm qua lúc luyện cấp Nguyệt Nguyệt liền phát hiện, trang bị bốn người họ thoạt nhìn đều là cấp rất thấp, vừa nhìn là biết không phải thuộc loại người chơi thích tiền RMB, trong game này nếu như người ta nói không muốn tốn RMB thì lúc đầu luyện là cực kỳ khó, dù sao người ta không được như bạn Nguyệt Nguyệt có nhân phẩm bùng nổ được vũ khí còn có tiền lấy! Ngay lúc Nguyệt Nguyệt vừa thoát siêu thị chưa kịp nói gì thì ‘ Kiều Khí công chúa ’ lại mật qua cho Nguyệt Nguyệt. Kiều Khí công chúa nói với bạn: “Nguyệt Nguyệt tỷ, muội và ca ca đều quyết định sẽ mạnh hơn trong trò chơi này, rồi bọn muội sẽ bảo vệ tỷ, muội tuyệt đối… ” nói tới đây cô bé giống như hít sau thở ra trước máy tính rồi mới nói tiếp: “Ta tuyệt đối sẽ không để chuyện hôm qua tái diễn trên người ngươi thêm lần nữa. Bởi vì ngươi rất giống tỷ tỷ của ta, ta có thể gọi ngươi một tiếng tỷ tỷ không? Dù sao đây cũng là trò chơi thôi.” Nguyệt Nguyệt không biết vì sao, đột nhiên lại giật mình khi thấy những lời này, cô không biết tâm trạng của ‘ Kiều Khí công chúa ’ lúc này như thế nào lại nói ra những lời này, nhưng Nguyệt Nguyệt chỉ cảm thấy hốc mắt hơi hơi chua xót, tuy rằng không biết cô bé vì sao muốn gọi mình là tỷ tỷ, nhưng Nguyệt Nguyệt biết nhất định đó là nguyên nhân buồn của tiểu nha đầu này, Nguyệt Nguyệt cảm thấy hơi đau lòng vì cô bé kia, suy nghĩ một chút cô trả lời lại. Cũng chính vì câu này, sau này trong cuộc đời của Nguyệt Nguyệt lại thêm một người rất yêu quý mình. Bạn nói với Kiều Khí công chúa: “mặc kệ vì lý do gì ngươi muốn gọi ta là tỷ tỷ, nhưng ta rất vui vì ngươi có thể gọi ta là tỷ tỷ, càng vui hơn khi mình có thêm một người muội muội như ngươi vậy. ‘ Kiều Khí công chúa ’ để ý chuyện mình cấp thấp, để ý việc trang bị của họ kém, để ý việc mình trở thành cái cớ để người khác uy hiếp Nguyệt Nguyệt, càng để ý việc Nguyệt Nguyệt bị khác luân bạch mà họ cái gì cũng không giúp được. Tuy rằng ngày hôm qua mới quen Nguyệt Nguyệt, nhưng cô bé chính là rất thích Nguyệt Nguyệt, ngay khi cô ấy chém chết con quái vật đuổi theo mình thì trong mắt cô bé hình tượng của Nguyệt Nguyệt đã được nâng cao lên, cái cảm giác kia… cảm giác giống như người tỷ tỷ đã mất của mình, khi đó cô mới có thể liền mời Nguyệt Nguyệt tổ đội cùng bọn họ đi giết quái. Cho nên từ hôm qua trở đi cô bé quyết định sẽ bảo vệ cô, giống như tìm được cảm giác bảo vệ chị mình trên người Nguyệt Nguyệt. Hôm qua sau khi Nguyệt Nguyệt logout thì ‘ Kiều Khí công chúa ’ và ‘ Đao Đao Kiếm Cốt ’ cũng logout. Trong một tòa lâu đài cổ kính nằm một thị trấn nhỏ ở nước Anh, một cô bé tóc vàng rất dài khoảng mười bảy, mười tám tuổi, con mắt to lộ ra một tia màu lam giống như búp bê Baby trưng trong tủ kính, cô bé đang ngồi trước mày tính nhìn nhân vật ‘ Lam Nguyệt Lệ ’ thoát khỏi trò chơi, cô trực tiếp tắt màn hình của mình, nhăn mày rồi lâm vào trầm tư. Cô bé tên là Aigenisi.Tome, cũng chính là ‘ Kiều Khí công chúa ’ trong trò chơi đi tới phòng anh mình Elvis.Tome. Cô và anh mình cùng chơi game nước Z, cũng là vì hai người bạn tốt của anh mình, cũng chính là ‘ Đại Nhan Nam Phi ’ và ‘ Nam Cung Thụ ’ trong game vì họ muốn thể nghiệm cảm giác chơi game mà không có tiền là như thế nào, về phần tại sao lại chọn game nước Z, là vì người bà và ‘ ấy ’ mà bọn họ yêu thích là người nước Z , vì thế mà nhà bọn họ ở Anh nhưng ai cũng biết tiếng hoa, cả người hầu trong nhà cũng là người hoa. Vốn tất cả đều rất tốt, không có tiền thì cách chơi mặc dù có chút vất vả, nhưng làm cho người ta trải nghiệm không ít lạc thú. Nhưng không ngờ tới lại gặp được Nguyệt Nguyệt, càng không ngờ tới là điều này lại làm cho bọn họ hoàn toàn trải nghiệm được loại cảm giác bất lực, loại cảm giác muốn bảo vệ một người nhưng không có cách nào thực hiện được. Aigenisi.Tome đi tới phòng anh mình, nhẹ nhàng gõ cửa, bên trong truyền tới một giọng trầm: “vào đi!” Sau khi Aigenisi.Tome vào cửa thấy anh mình đã uot game đang xử lý văn kiện trong công ty thì lông mày nhíu chặc hơn, lúc này ánh mắt của cô tuyệt không giống như trong trò chơi hồn nhiên hoạt bát, vẻ mặt trẻ con lại có vẻ trưởng thành và khôn khóe hơn, hoàn toàn khác với nhân vật ‘ Kiều Khí công chúa ’ trong game, lúc này cả khuôn mặt cô lạnh như băng, cuối cùng cô vẫn là người mở miệng trước: “Cô ấy rất giống ‘ chị ấy ’, em muốn bảo vệ cô ấy. Mặc dù là trò chơi nhưng em vẫn muốn bảo vệ cô ấy!” Hai tay cô nắm chặc thành quyền mới có thể thể hiện quyết tâm của mình. Đang vùi đầu xử lý văn kiện, Elvis.Tome không hề ngạc nhiên ngẩn đầu nhìn em gái mình, nhìn khuôn mặt lạnh lùng lại có chút giận dữ của em mình và hai bàn tay nắm chặt kia có thể biết được cô bé đang rất cố gắng đè nén sự kích động trong lòng mình, đã bao nhiêu lâu rồi chưa thấy qua cô bé cảm xúc hóa như vậy? Anh ta biết em gái này của mình từ nhỏ đã ý lại người chị đã mất đi của mình, từ khi cô ấy thay Aigenisi hứng chịu cuộc bắt cóc rồi bỏ mình thì Aigenisi.Tome liền biến thành bộ dạng như hiện nay như một con người vô hồn, trên khuôn mặt chỉ duy nhất có một trạng thái lạnh băng, ngay cả khi đối diện với người trong gia đình cũng chưa từng thay đổi qua, vậy mà hôm nay cô bé lại vì một người mới quen trong game lại tới nói với mình là muốn bảo vệ cô gái kia àh? Chẳng lẽ vì chuyện kia đã khiến cô bé nhớ tới nguyên nhân chết của của Arrow sao? Elvis buông văn kiện trong tay xuống nhìn mắt cô hỏi: “Là vì cô ấy làm cho em nhớ tới Arrow àh?” Aigenisi chỉ mím môi không đáp, chuyện cô đã quyết định thì nhất định phải là được, nói cho anh là chỉ muốn thông báo một tiếng thôi. Elvis khẽ thở dài nói: “Em vẫn không buông được sao? Đó cũng không phải lỗi của em, nếu Arrow biết thì em ấy cũng không vui vẻ đâu.” Aigenisi nghe anh lại nhắc tới chị mình, cô phẫn nộ xoay người ra ngoài, vừa tới cửa cô ngừng bước nói: “Em chỉ là tới thông báo cho anh một tiếng thôi!” Elvis nhìn bóng lưng cứng ngắc của em mình: “Nếu đây là mong muốn của em thì anh sẽ giúp, anh quyết định cùng em bảo vệ cô ấy, đơn giản là cô ấy có thể khiến em buông xuống lớp ngụy trang trang của mình.” Cô cũng không thèm quay đầu lại liền đi khỏi phòng. Elvis đứng dậy đi tới bên cạnh bàn làm việc, mở ra ngăn kéo cuối cùng, bên trong chính hộp chỉ lớn bằng bàn tay người, anh đặt nó lên bàn. Đốt một điếu thuốc, anh trở lại ngồi trước bàn, nhìn trên cái hộp trên bàn, rồi lâm vào trầm tư, mãi đến khi thuốc hết, tàn thuốc nóng đến tay anh mới phục hồi tinh thần, mở ra hộp nhìn vào tấm hình của một cô bé đang mĩm cười, giận dữ nói: “Arrow ah! Em cũng biết sự mất đi của em làm cho Aigenisi bị đả kích bao nhiêu không? Lam Nguyệt Lệ hả? Nếu Aigenisi muốn bảo vệ cô ta, như vậy anh sẽ thành toàn của em ấy, hi vọng em có thể một lần nữa mở ra cái tim lạng băng của cô bé, để cố bé biết được trước đây mình là một đứa em gái đáng yêu và hồn nhiên như thế nào! Nhưng điều kiện tiên quyết là cô ấy sẽ không nguy hiểm tới cô bé.” Quyết định xong hắn đem ảnh chụp đặt vào hộp rồi để lại vào ngăn kéo kia, hắn cầm lấy điện thoại trên bàn. “Thư ký Phan, giúp tôi điều tra một người!”