Đi đến chỗ xe đậu, Lạc Phàm Vũ chà lau máu tươi trên tay xong thì quăng bỏ khăn giấy, lạnh giọng nói: “Người cùng đồ vật bên trong đều đừng động, trực tiếp kêu cảnh sát tới giải quyết, có chuyện gì thì trực tiếp liên hệ luật sư, nghe hiểu không?” “Dạ hiểu, Lạc tổng.” Nói xong thì cửa xe cũng đã được người mở ra. Lạc Phàm Vũ cũng không liếc nhìn Dụ Thiên Nhu lấy một cái, chỉ tiếp nhận cô từ trong tay cấp dưới, ôm bả vai cô, nhét cô vào trong xe. “Lạc Phàm Vũ……” Dụ Thiên Nhu run rẩy kêu một tiếng. Anh vẫn không để ý đến cô, lạnh lùng phân phối cấp dưới vài câu, sau đó ngồi vào ghế lái. Hết thảy mọi thứ đều khôi phục an tĩnh. Không khí trong xe an tĩnh nhu hoà, ngoài cửa xe thì lại hỗn loạn vô cùng, nhưng Lạc Phàm Vũ đã hoàn toàn mặc kệ mọi chuyện bên ngoài, lái xe chạy thẳng, cách địa phương hắc ám cùng nguy hiểm kia càng lúc càng xa. Dụ Thiên Nhu cuộn tròn ở trên ghế sau, khoác tây trang của anh, còn có thể nghe được mùi máu tươi nhàn nhạt. “Lạc Phàm Vũ…… Anh có bị thương không?” Cô run giọng hỏi, có chút không biết phải làm sao, nước mắt lập loè. “Không có.” Lạc Phàm Vũ lạnh giọng nói. Dụ Thiên Nhu biết mình đã làm sai chuyện, cắn môi, nhẹ nhàng hít một hơi nói: “Thực xin lỗi, em không nên đi theo anh đến đây, lại càng không nên đi theo vào bên trong, em thật sự không biết sẽ phát sinh những việc này…… Em cũng không ngờ……” Không nghĩ tới, hoàn cảnh công việc cũng như sự nghiệp của anh sẽ gặp phải những sự việc như vậy, thế nhưng lại …… Tàn nhẫn hắc ám đến như thế. Nghĩ đến đây, trong mắt cô hiện lên một tầng hơi nước nhàn nhạt. Cô luôn cảm thấy, kể từ khi mình và Lạc Phàm Vũ quen biết cho tới nay, cô vẫn luôn làm sai chuyện, thật vất vả mới làm cho anh không còn chán ghét mình nữa, nhưng hiện tại lại phát sinh chuyện này, ngay cả chính cô cũng bắt đầu chán ghét chính mình. “Lạc Phàm Vũ, em nói thật, thật sự rất xin lỗi.” Cô ngăn cơn nghẹn ngào, gằn từng chữ một nói rõ ràng. Nhưng suốt một đường, Lạc Phàm Vũ vẫn không nói với cô một câu nào. Một đường đến thẳng công ty. Dụ Thiên Nhu vốn tưởng rằng anh sẽ trực tiếp lái xe về chung cư, không nghĩ tới anh lại đưa cô tới công ty. “Anh……” Nhìn Lạc Phàm Vũ bước xuống mở cửa xe cho mình, cô run giọng phun ra một chữ. “Về công ty ngoan ngoãn làm việc, coi như chưa có gì phát sinh.” Lạc Phàm Vũ đạm mạc nói, kéo <img src="https://chaptimg.wattpad.vn/public/images/storyimg/20200324/haomon.png" title="Ngoại truyện 18 (Lại yêu)" data-pagespeed-url-hash=255962861 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);">