Beta: Ha.chi Lời của hắn khiến Tần Tấn Dương càng thêm nhíu mày. Bà xã còn chưa có cưới vào tay! Việc này chưa có giải quyết xong đã có nhiều chuyện đau đầu khác! Lập tức muốn mở tiệm, lập tức muốn học tiếp Đại học, sao lại bận rộn như vậy ! Trời ạ! Đồng Thiên Ái cộng thêm Du Ty Kỳ, hai cô gái này nếu thật bận rộn, nhất định bọn họ sẽ bị bỏ rơi. Nghĩ tới cuộc sống về sau của mình càng ngày càng không dễ chịu, trong lòng liền bắt đầu sợ hãi! Nén lấy một hơi, nhưng thế nào cũng nuốt không nổi! Hắn sắp lo chết! Hung tợn nhìn chằm chằm Quan Nghị, phát hiện hắn một bộ biểu tình "Chuyện không liên quan đến tớ". "Không cần tìm cửa hang cho các cô!" Tần Tấn Dương suy nghĩ, híp mắt, trực giác mở miệng nói. Quan Nghị sửng sốt một chút, há hốc mồm cứng lưỡi hỏi, "À? Cậu nói cái gì! Không phải chứ? Không tìm cửa hàng cho họ?" "Chỉ cần đừng cho họ tìm được cửa hàng, không mở được tiệm, không phải sẽ không có chuyện gì sao?" Tần Tấn Dương hết sức hài lòng với suy nghĩ này, gật đầu một cái, thân thể dựa về sau. Tình nguyện cho cô không có việc gì làm cả ngày tìm mình trút giận, cũng không cần cô ngày ngày nhìn chằm chằm thứ khác! Vốn là mình cũng đã vô cùng bi thảm, cơ hồ bị cô hoàn toàn không nhìn tới! Lần này đến phiên Quan Nghị nhức đầu, kêu rên một tiếng, "Tại sao là mình à?" Kỳ Kỳ đáng thương của hắn! Ai! Hắn lại phải nói láo với cô rồi! Hơn nữa, mỗi lần đều là vì tiểu tử thúi Tấn Dương này! "Chính là cậu! Cứ làm như vậy đi!" Tần Tấn Dương đem tất cả mọi chuyện toàn bộ đẩy lên người hắn, ngược lại bậy giờ một thân nhẹ nhõm. Nhưng mà hắn còn có tính toán khác, có thể kéo được ngày nào hay ngày ấy! Bây giờ biện pháp tốt nhất là phải nhanh chạy sớm về Anh quốc, tốt nhất đem vị anh trai hắc đạo kia của cô kéo đến Anh quốc, đến lúc đó toàn bộ trưởng bối đều đầy đủ, không kết hôn cũng không được rồi ! Kết hôn mới là chuyện đứng đắn! Chuyện gì có thể quan trọng hơn kết hôn ? Người ta, cả đời chỉ cưới có một lần! Dĩ nhiên, đây là chỉ hắn! Nghĩ đến vị bà xã đại nhân kia đã từng phát biểu "lời thề kết hôn " kia, Tần Tấn Dương chợt ngẩng đầu lên, nói, "Kỳ Kỳ năm nay 20 tuổi đúng không?" "Cậu lại muốn làm gì?" Quan Nghị nghe được hắn nói , trong lòng có loại cảm giác xấu. Tần Tấn Dương trầm giọng lại hỏi một lần, "Có phải sắp qua 20 tuổi rồi hay không hả ?" "Mình nghĩ cậu cùng Đồng Thiên Ái hai người ngọt ngào đến đầu óc hồ đồ sao? Kỳ Kỳ đã sắp qua 20 . Còn mấy tháng nữa cũng tròn 21 tuổi rồi !" "Đừng quên các cậu ở bên ngoài chơi hơn nửa năm rồi !" Quan Nghị cắn răng nghiện lợi rống lên, hắn cũng không quên hơn nửa năm này Tần thị ở Đài Bắc đều là mình hắn quản lý! Đã sắp 21 tuổi nữa à? Thời gian trôi qua thực vui vẻ! Tần Tấn Dương buồn buồn suy tư , cũng càng thêm khẳng định nói, "Như vậy cũng rất tốt rồi ! Cứ như vậy!" Vốn là hắn còn sợ tuổi Kỳ Kỳ còn quá nhỏ, ba cô ấy sẽ không đáp ứng! Bây giờ nếu cũng nhanh được tròn hai mươi mốt tuổi rồi, nói trước kết hôn nên cũng không có quan hệ gì! "Cái gì à? Cái gì mà như vậy cũng rất tốt rồi !" Quan Nghị nghe hắn nói xong không hiểu, càng ngày càng mơ hồ. Tần Tấn Dương đưa mắt chống lại hắn, xảo trá nói, "Xem ra chúng ta không thể làm gì khác hơn là cùng nhau kết hôn!" "Cái gì?" Một anh chàng khi nghe được câu này, đã kinh sợ nhảy phắt lên từ trên ghế sa lon. "Sợ như vậy? Thế nào? Chẵng lẽ cậu không tính cưới Kỳ Kỳ?" Tần Tấn Dương ngược lại một bộ dáng Lão Thần, giờ phút này hắn đã khí định thần nhàn rồi. Quan Nghị giật giật khóe miệng, kiên định nói, "Mình cưới ! Ai nói mình không. . . . . ." "OK! Mình chờ câu nói này của cậu!" Tần Tấn Dương không đợi hắn nói hết lời, thẳng mở miệng nói, "Cậu đã nói như vậy, như vậy là được rồi!" "Cậu muốn làm cái gì?" Chợt trong lòng hắn có loại dự cảm vô cùng xấu, khẳng định là không có chuyện tốt. Lúc hắn đang sững sờ, giọng nam thâm trầm của Tần Tấn Dương vang lên, "Mình nghĩ chúng ta cùng đi Anh quốc, sau đó cùng nhau kết hôn! Thuận tiện cùng nhau hưởng tuần trăng mật cũng được!" Vốn ngại có người ở bên làm kỳ đà cản mũi nhiều không tốt, nếu cái vị bà xã đại nhân kia cố ý muốn cùng nhau kết hôn, hắn chỉ có thể rất bất đắt dĩ đáp ứng! Ai! Quan Nghị há to miệng, không dám tin, "Cậu điên rồi sao? Cùng đi Anh quốc? Vậy chuyện ở Đài Loan làm sao bây giờ?" "Rất đơn giản!" Tần Tấn Dương một tay dựa vào ghế sa lon, chống cái trán. Người nào đấy ở bên cạnh đang kinh ngạc nhìn chăm chú, hắn từ từ nói, "Rút tiền! Thu hồi công ty Tần thị ở Đài Bắc, chúng ta toàn bộ quay về Anh quốc đi!" Chẵng qua là một cái công ty thôi, mặc dù công ty này là hắn một tay sáng lập! Quan Nghị ngồi liệt ở trên ghế sofa, có chút không chịu nổi hành động điên cuồng của hắn, "Cậu thực sự vì Đồng Thiên Ái mà điên rồi! Muốn kết hôn đến trở thành như vậy à? Công ty cũng không cần?" "Cũng không phải là không cần! Ở Anh quốc, gia gia đã sớm muốn tớ tiếp nhận sự nghiệp của gia đình!" "Gia gia đã lớn tuổi, tớ cũng không muốn ông quá vất vả!" "Tại Đài Bắc này công ty tớ luôn không có thời gian quản lý , nên vẫn để cho cậu quản lý, nhưng giờ cậu cũng nên trở về nước Anh! Quan tâm chú Quan cùng dì Quan một chút đi!" "Còn có, trừ kết hôn ra, chúng ta cũng đem mục tiêu thu hồi đến Anh quốc! Nơi đó mới là vùng đất chúng ta muốn kiểm soát kinh tế! Biết không?" "Đài Loan này, mình đã ngán!!!”(H.c: Ah thật bá đạo) Tần Tấn Dương liên tục nói ra nguyên nhân, một đôi ưng mâu lóe ra ánh sáng sắc bén. "Hoá ra là như vậy !" Quan Nghị gật đầu một cái, cũng không phản đối, "Nếu như vậy, vậy mình bắt đầu xử lý chuyện này rồi ! Cậu muốn làm nhanh luôn không?" Tần Tấn Dương nhớ tới chuyện cô còn phải học tiếp Đại học, trầm tư biết, nói, "Ừm? Cũng không cần quá nhanh!" "Vậy lúc nào? "Người kia chưa từ bỏ ý định tiếp tục hỏi. "Đợi cô ấy lấy được bằng đại học gì đó, lúc đó thì OK đi!" Tần Tấn Dương nói xong, đứng dậy, đi về phía thang lầu. Hắn sẽ cùng bà xã đại nhân đến trường học! Cô chỉ phải học có đúng một môn chưa học xong, có hắn ở bên người, học Đại học quả thật chỉ là chuyện đơn giản! Nhất định phải xem chừng cô!